Hoàn thành150 bài viết tìm được
150 bài viết tìm được
Đệ Nhất Thi Thê
– Mộ Nhất Phàm không ngờ một ngày kia mình lại xuyên không vào bộ tiểu thuyết do chính mình sáng tác.
Xuyên trở thành nhân vật tang thi trong truyện khiến Mộ Nhất Phàm vô cùng bối rối.
Là người giết chết nam chủ, khiếm nam chủ trùng sinh vào thời điểm trước khi mạt thế buông xuống, muốn thay đổi tất cả.
Cho nên hắn quyết định nhẫn tâm ở thời điểm trước khi nam chủ trùng sinh xử lý y!
Chỉ là…
A…
Từ từ…
Đây là cái tình tiết gì nha…
Hắn sáng tác không phải là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?!
Như thế nào lại biến thành đam mỹ?!
Chồng Yêu Là Quỷ
– Nhân gian có những điều cấm kỵ mà không phải ai cũng biết cũng tin. Ví dụ như đàn bà khi đến kỳ kinh nguyệt có 3 điều cấm kỵ: 1 Cấm vận động mạnh. 2 Cấm quan hệ tình dục. 3 Cấm vào nghĩa địa.
Đáng tiếc Lộc Dương biết được thì đã muộn mọi việc không thể cứu vãng nữa rồi, đến khi cô phát giác bản thân đã phạm phải tất cả các điều cấm kỵ trên thì đã có một tên quỷ đẹp trai ngời ngời bò lên thân rồi.
Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
– Nhặt được zombie, ngốc manh đủ ba trăm sáu mươi kiểu, muốn loại nào có loại đấy.
Những lúc nguy hiểm thì cô nói: “Anh lên trước, tôi bọc hậu”
Lui về sau thì cô nói: “anh đánh, tôi sẽ che”
Khi chiến đấu cô nói: “Không được rồi, tôi đánh không nổi! Tôi áp sát”
Khi chạy trốn cô dõng dạc: “Thế giới lớn như thế này, tôi muốn tham quan!”
Nam chính chịu đựng được nữa: “Trừ tôi ra ai cho em ăn no nữa? Em mau tỉnh lại là vừa.”
Đệ Nhất Sủng
– Thiếu nữ nhà họ Cố nổi danh là một cô gái không có nhan sắc, thế nhưng lại có thể kết hôn với người đàn ông độc thân tôn quý, đẹp trai nhất Bắc Lăng.
Mặc cho bao người ngưỡng mộ, ghen ghét, cô chỉ muốn ly hôn!
Người đàn ông ép cô vào góc tường, cường ngạnh tuyên bố: “Ly hôn? Trừ khi tôi chết!”…
Nếu không phải nhất thời sơ ý bị chị cô tính kế hãm hại, cô đâu sẽ chủ động chọc vào người đàn ông một tay che trời đất Bắc Lăng này. Cho rằng cả đời phải sống trong nước sôi lửa bỏng, lại không ngờ, không cẩn thận bị anh cưng chiều hết mực…
Tự Cẩm
– Trong kinh thành mọi người đều đồn đại rằng ở trong Khương gia thì Tứ tiểu thư nổi tiếng là một đại tuyệt sắc mỹ nhân. Nhưng đáng tiếc là đáng tiếc lúc nàng xinh đẹp nhất lại bị phủ An quốc công chọn trúng.
Không chỉ vậy mà đêm trước khi Khương Tự xuất giá, vị hôn phu cùng nữ nhân khác nhảy sông tự tử…
Ngô Gia Kiều Thê
– Khương Lệnh Uyển ở kiếp trước chính là dạng phụ nữ bướng bỉnh, dù kết hôn 5 năm nhưng vẫn không có con. Thế mà Lục Tông chưa từng ghét bỏ vẫn cứ sủng nàng đến đòi mòi, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng.
Sống lại một lần nữa, Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thuê, giúp Lục Tông chứng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao…
Mục tiêu đời này của nàng chính là có thể với Lục Tông, ba năm ôm hai, mười năm một đàn!
Nhưng vấn đề là bây giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo a!
“A, vú nương, ta đói” – Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi.
Ý nghĩa tên truyện: cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ “ngô” ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ “kiều” tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều.
Bách Quỷ Tập
– Trong lòng mỗi người đều tồn tại một con ác quỷ.
Nàng có một cây bút, mang theo một nguyện vọng mơ hồ, tới lui những không gian khác nhau ghi chép những chuyện phong hoa tuyết nguyệt của Quỷ…
Nữ chính độc thoại: “Bạch Quỷ là tên ta, mà cũng là tên cây bút của ta. Sau khi thu thập đủ 100 con quỷ, cây bút này sẽ thay ta hoàn thành giấc mộng ngàn năm. Thế gian chìm nổi, thời gian thấm thoắt thoi đưa, ta không biết đã xuyên qua bao nhiêu không gian, nhìn thấy bao nhiêu chuyện bi hoan ly hợp, dần dần quên đi cố nhân, quên đi tình cảm, chỉ là ước nguyện vĩnh cửu trong lòng vẫn chưa từng thay đổi…”
Ma Tôn
– Hắn là thượng cổ Ma Tôn, trái tim đã loại bỏ phần tình ái.
Nàng là Hoa Lan, đời này có lẽ mãi chỉ là một tiên linh nhỏ bé
Nhưng thế gian đầy những bất ngờ và kỳ ngộ
Lương duyên đã định có mấy cưỡng lại được
Tru tiên đài, hắn vì nàng bất chấp sinh mệnh
Chốn hồng trần, nàng vì hắn mất hết tiên linh
Bãi bể nương dâu, vật đổi sao dời
Hắn cùng nàng nắm tay nhau vượt qua năm tháng…
“Không khống chế được xao động trong nội tâm, không đè nén được dục vọng trong lòng. Cơ thể hắn bị kích động như những thiếu niên người phàm mà thường ngày hắn xem thường. Nhưng điều khiến Đông Phương Thanh Thương không thể lý giải bản thân nhất là… hắn cảm thấy mình làm như vậy… rất khá.”
Giới thiệu
Trải qua trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới.
Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi.
Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta…
Hình như là một tên dở người…
Không những lắm lúc sáng nắng chiều mưa, thỉnh thoảng thay đổi xoành xoạch mà còn suốt ngày suốt đêm lảm nhảm lải nhải thì thì thầm thầm, một mình lầm bầm như vậy là bệnh quái gì đây!
Tiểu Lan: “Hắn đâu có bệnh, hắn chỉ đê tiện… không thích nhìn thấy người khác sống yên lành mà thôi.”
Đông Phương: “Ta chỉ không thích nhìn thấy mỗi cô yên lành thôi.”
Tiểu Lan: “…”
Chúng Thần Chi Nguyên
– Dương Thanh Dao vén chăn lên, quan tâm nói: “Mộng Thần mau vào đi, kẻo bị cảm lạnh.” Lục Mộng Thần đáp ứng một tiếng, chui vào trong chăn. Dương Thanh Dao cũng chầm chậm trút bỏ y phục, trên người chỉ còn lại một chiếc yếm. Làn da trắng như tuyết lộ ra, nàng khẽ sờ vào người, thầm thở dài, lòng nghĩ đến đêm nay phải đem chung thân giao cho một nam nhân, dẫu sao đây là nàng tự nguyện, đối với Mộng Thần nàng phát hiện càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.
Lục Mộng Thần nằm trên giường, nhìn về thân thể mỹ lệ tuyết bạch đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến mây mù ở đỉnh núi Mộng Thần, là thanh khiết, là ẩn hiện như vậy…Dương Thanh Dao cũng vào trong chăn, nằm xuống. Giữa hai người lại xuất hiện màn kịch ban nãy, không ai lên tiếng, nhất thời chỉ là một khoảng tĩnh lặng.
Dương Thanh Dao có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trong lòng đã như hươu nhỏ nhảy loạn. Nàng đưa mắt nhìn Lục Mộng Thần, trong lòng thầm nói: Lục Mộng Thần, thiếp là thê tử của chàng, tại sao chàng không thể chủ động một chút chứ? Đợi một hồi, Dương Thanh Dao cảm thấy không thể cứ như vậy, xem ra bản thân nhất thiết phải chủ động xuất kích, có lẽ Mộng Thần tờ giấy trắng này chút hoa văn cũng không có, chẳng ngờ lại cần nàng dụng tâm để in ấn ký lên sinh mệnh.
Dương Thanh Dao trước tiên trút bỏ chiếc yếm xuống, toàn thân trần trụi nghiêng mình ôm lấy cơ thể Lục Mộng Thần. Sau đó dịu dàng nói: “Mộng Thần, thiếp giúp chàng cởi khố ra, tiếp theo chúng ta thực hiện điểm thứ hai trong quy củ giữa phu thê, được không?”
Ác Nhân Thành Đôi
– Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp.
Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi.
Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi.
Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt.