Hoàn thành170 bài viết tìm được
170 bài viết tìm được
Vạn Dạ Chi Chủ
“Mỗi một khỏa tinh thần đều là một thần cái, Thần đám bọn họ ảnh hưởng thế gian vạn vật.”
“Tu luyện càng không thể rời bỏ tinh thần, có thể mười ba năm trước đây, từ trước tới nay viên thứ nhất tinh thần trụy lạc nhân gian đại địa…”
“Hiện nay, quần tinh ô nhiễm nghiêm trọng, không có bất kỳ một khỏa tinh thần là bình thường. Cái này cũng ý nghĩa tu sĩ tu hành ngọn nguồn xuất hiện vấn đề, tu hành quá trình càng nương theo lấy không rõ…”
Tươi đẹp ánh mặt trời xuống, đây là một tòa dựa lưng vào núi xanh, lòng bài tay lớn nhỏ thôn xóm.
Trong thôn lão cây hòe xuống.
Lão nhân một bên mút lấy thuốc lá rời, một bên giảng thuật tu hành bên trong đích cấm kị.
Giờ phút này, lão nhân đặc biệt lời nói thấm thía, “Ninh ca nhi, chúng ta có thể ở thôn hoang vắng ở bên trong bình thường địa còn sống, đã đầy đủ may mắn. Ngươi cũng đừng có còn muốn lấy tu luyện.”
Theo hắn ánh mắt rơi đi.
Trong đám người có một đang mặc tố sắc áo tơ thiếu niên.
Thiếu niên tên là Ninh Minh, ước chừng mười ba tuổi, dáng người đơn bạc, tướng mạo còn không có rút đi ngây thơ. Có thể cặp mắt kia lại tràn đầy linh động chi sắc.
Tại mọi người nhìn soi mói, Ninh Minh tầm mắt cụp xuống, tựa hồ thở dài âm thanh.
Đợi cho lão nhân sau khi rời đi.
Chung quanh hài đồng rất nhanh tựu dâng lên.
“Trên thị trấn Lưu viên ngoại, đoạn thời gian trước cưới cái yêu bà nương, kết quả ngày hôm sau sẽ chết tại trên giường, trong bụng thịt đều cho ăn hết sạch rồi…”
“Còn có Thanh Huyền núi cái gian phòng kia chùa miểu, nghe nói có tăng nhân tại buổi tối trông thấy cái kia tôn Phật tượng lộ ra quỷ dị cười, thật sự là muốn hù chết người ah!”
Mọi người ngươi một lời ta một miệng.
Thế giới bên ngoài tựu thật giống cùng Ma Quật địa ngục đồng dạng, ai cũng không dám ly khai thôn.
Một cái đầu như như dưa hấu cực đại nam hài, chân thành nói, “Ninh ca nhi, nghe Lý gia gia nói được, đúng vậy.”
“Ninh ca nhi… Ta về sau đem sở hữu tất cả cây ngô bánh đều cho ngươi ăn, ngươi không muốn nghĩ đến đi được không?”
Một người mặc toái hoa váy tiểu nữ hài cũng kéo Ninh Minh tay, chậm rãi đong đưa.
Tiểu nữ hài tên là Tiểu Anh, nhuyễn nhu thanh âm, làm cho lòng người thương.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Thiên Đạo Thư Viện – – Thiên Đạo Đồ Thư Quán – Trương Huyền vốn không phải người của thế giới này mà là quản lý thư viện của một trường đại học rất đỗi bình thường ở địa cầu. Hắn chỉ nhớ là có vụ cháy lớn, sau đó… có lẽ là không có sau đó. Hắn tỉnh lại một lần nữa thì đã đến với thế giới này. Cũng khá giống với miêu tả trong tiểu thuyết, lấy võ đạo làm đầu, kẻ mạnh làm vua!
Vốn cho rằng mình xuyên qua một gia đình nghèo khó, chịu bi thảm từ hôn, sau đó phấn đấu trở mình, vinh quy trở về… Xem ra hắn đã nghĩ nhiều rồi. Đến nơi này, hắn mới phát hiện ra mình không phải là học viên mà là… lão sư. Lớp học của người khác đều đông đúc đến mức không đủ chỗ ngồi. Vậy mà lớp học của hắn lại không có nổi một người. Hắn khó khăn lắm mới lôi kéo được vài người, cuối cùng đều mắng hắn là “lừa đảo” rồi bỏ đi!
Long Linh
Tung Khóa Khắc Mễ Lợi Á đại lục phía Đông có một cái rất dài rất sâu khe sâu, từ xa nhìn lại liền xem là 1 đạo thật dài vết sẹo hoa tại này miếng đại lục bên trên.
Này cực đại mà lại sâu xa khe sâu được một số người gọi là ‘Chôn dấu tử vong cùng linh hồn khủng bố vực sâu’, bởi vì truyền thuyết bất luận cái gì người một khi vô tri đi vào cái này khe sâu, liền không bao giờ nữa khả năng đi ra, cho dù là linh hồn cũng không bao giờ nữa sẽ nhận được thần chiếu cố, đem vĩnh viễn bị giam cầm ở vực sâu vô tận bên trong.
Mà ở một ít học thức uyên bác học giả mắt bên trong, tại những kia kiến văn quảng bác hiền giả trong mắt, đây là một cái Táng Long cốc. Truyền thuyết long tại dự cảm đến đem chết trước mắt đều biết bay vào Táng Long cốc cái này vực sâu không đáy, chúng nó sẽ ở đáy cốc cùng đợi tử vong phủ xuống. Không có ai biết đây là vì cái gì, cho dù là Thánh Viên bên trong đại ma đạo sĩ cũng không biết đây là vì cái gì.
Liền là thần bí này Táng Long cốc, nó thời thời khắc khắc làm cho người ta cảm giác sợ hãi, rồi lại thời thời khắc khắc hấp dẫn lấy những kia có can đảm mạo hiểm các dũng sĩ.
Kỳ Thiên Lộ
– Phần tiếp theo của truyện Phiêu Miểu Chi Lữ phần 1… Tần Tiểu Thiên tỉnh dậy, phát giác mình đã ngủ hai năm, hơn nữa trong biệt thự đã không còn ai, chỉ còn lại một người quản lý chăm sóc cho hắn, hắn đang đầy lửa giận, mở ra tin tức hình ảnh Trình Kiến Côn lưu lại, mới biết được nguyên lai ba người đã sớm tốt nghiệp, đi ra ngoại tinh lịch hiểm. Tần Tiểu Thiên từ trong cổ thần chi mộng đạt được rất nhiều tin tức, quyết định nhanh chóng tìm một tinh cầu tu luyện, sớm ngày liên lạc được với nhân thủ năng lực của nguyên giới, thử bước lên một con đường tu luyện chưa bao giờ nghe thấy. Nhưng lúc này, nguyên giới bởi vì nguyên giới chi chủ Lý Cường biến mất, đã bị cường địch xâm lấn chưa từng có trước đó…
– Hiệt tuyến. Tần Tiểu Thiên vừa mới lộ ra thân ảnh từ trong truyền tống trận, đã bị những tập kích phô thiên cái địa đả kích tụ tập trên người, tinh liên trong cơ thể hắn chỉ còn kịp bảo vệ thân thể, trơ mắt nhìn mười mấy người tu chân bị đánh chết, nhất thời đã bị lực đánh sâu thật lớn.
– “Cút!” Tinh thị liên điên cuồng dũng xuất, trong chớp mắt đã đem phương viên trăm dặm bao vây. Không ai biết Tần Tiểu Thiên làm sao công kích, chỉ có thể chứng kiến một vòng sóng gợn di động rất nhanh. Phàm là Ba Nạp nhân bị sóng gợn chạm đến, toàn bộ hóa thành tro tàn. Một kích của tinh thị liên, làm cho người tu chân trong truyền tống trận trợn mắt há hốc mồm…
Nghịch Thuỷ Hàn
– Trên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơn hắn nữa. Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy.
– Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường. Nhưng hắn vẫn không dừng lại để thở lấy một hơi. Chỉ là hiện tại đã gần suối Hổ Vĩ rồi.
– Ngựa này của hắn cũng tựa như sắp lướt qua chiếc giếng bên cạnh đường kia, nhưng mới chạy tới cách tầm một trượng ngựa đột nhiên dừng lại. Một tràng tiếng tay áo phất gió vù vù nổi lên hắn đã lướt đến bên cạnh giếng nước. Múc một thùng nước, hắn nhúng cả cái đầu trọc bóng loáng của mình ngập vào trong đó, rồi sau đấy mới múc một bầu nước đưa lên miệng uống ừng ực. Hắn luôn luôn không hiểu tại sao các vị ca ca trên trại lại phải đào một cái giếng ở đây, đến hiện tại thì hắn mới hiểu rõ một giếng nước nơi đây đối với những người đang chạy cuống cuồng trên đường quý giá đến nhường nào!
Chung Cực Đấu La
‘- Câu chuyện này là phần 4 nối tiếp với chuỗi câu chuyện trong tác phẩm Đấu La Đại Lục của tác giả
Nội dung truyện được diễn ra sau một vạn năm, khi đó mọi thứ đều bị băng hóa.
Mở đầu là việc đội khảo sát khoa học của Liên bang Đấu La trong lúc khảo thí ở Cực Bắc Chi Địa đã phát hiện một quả trứng có hoa văn hai màu vàng bạc, sau khi dùng dụng cụ kiểm tra thì phát hiện bên trong có sinh mạng đang phát triển nên đã nhanh chóng mang về sở nghiên cứu tiến hành ấp trứng. Sau khi trứng nở ra thì không ngờ lại nở ra một đứa trẻ không khác gì trẻ con loài người, một quả trứng nở ra trẻ con.
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Mộ Như Nguyệt, thân mang tuyệt học về y học Trung Hoa, vì kẻ thù hãm hại mà xuyên đến đại lục Thần Vũ, biến thành vị tiểu thư vô dụng nhà họ Mộ bị người thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Một đạo chỉ hôn được ban ra từ Kim Loan điện, nàng bình thản tiếp chỉ, từ nay gả cho Quỷ vương gia nổi tiếng của Tử Nguyệt quốc. Người đời đều cho Quỷ Vương này là người ngu dốt lại xấu như quỷ, nào ai ngờ hắn là người thâm tàng bất lộ? Mọi người đều cười nhạo rằng phế sài* kết đôi với kẻ đần chính là tuyệt phối, lại chẳng biết nàng chính người tài có một không hai xưa nay chưa từng có.
Mộ Như Nguyệt nhìn nam nhân tuấn mỹ giống như thần đứng che trước mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dạ Vô Trần, ngươi lại dám gạt ta, dáng vẻ bây giờ của ngươi giống kẻ ngu sao?”
Quỷ Vương cười cười, cưng chiều ôm nàng vào lòng: “Khi ở bên cạnh nàng, ta cam nguyện làm một kẻ đần mặc nàng sai khiến.”
*Phế sài: nôm na là củi mục (nữ chính không thể tu luyện được nên bị mắng là kẻ vô dụng, đồ bỏ,…)
Thế Giới Tiên Hiệp
– Lúc bước lên con đường tu tiên, giữa ngàn vạn tiên đạo phía trước mà sự tồn tại của ngươi lại chỉ giống như con sâu cái kiến; giữa lúc tất cả khi dễ cùng vô số bất bình hạ xuống thân ngươi, ngươi là nên ẩn nhẫn, hay nên phấn chấn mà tranh giành, không sợ sinh tử?!
Ngự Linh Sư Thiên tài
– Kiếp trước, nàng là “Quái vật” duy nhất còn sống sót trong cuộc thí nghiệm bí mật, nàng tàn nhẫn, không tiếc liều cả tính mạng bản thân cũng phải báo thù vì mình và đồng bạn bị chết oan!
Tỉnh lại ở dị thế, nàng trở thành người không cha không mẹ, huynh trưởng mất tích, chịu đựng mọi sự khinh bỉ khi dễ của thân thích, làm một đại tiểu thư vô dụng.
Tình cảnh càng khó khăn, ý chí chiến đấu của nàng càng dâng trào. Nàng thề đời này nhất định phải trôi qua muôn màu muôn vẻ, đứng ở ngọn núi cao nhất cười kiêu ngạo nhìn cuộc đời. Về phần đám ruồi bọ dám can đảm quấy phá sự thanh tĩnh của nàng, tất cả đều đưa đến địa ngục là tốt nhất.
Thể chất yếu kém? Không sao, bảo vật bí ẩn trong bảo tàng của nàng đủ để nàng nhanh chóng thăng cấp thành đấu sĩ mạnh nhất.
Không thể cảm ứng nguyên tố tự nhiên, không cách nào trở thành Ma Pháp Sư? Nàng mới không thèm, có vô hạn cường đại lực tinh thần làm hậu thuẫn, trở thành Ma Pháp Sư toàn hệ dễ như trở bàn tay.
Muốn trở thành Ngự Linh Sư là mơ mộng viễn vông? Người nói lời này thấy nàng còn nhỏ tuổi mà đã tu thành Ngự Linh Sư nhanh nhất trong lịch sử thì đều muốn đập đầu vào tường.
Giám bảo sư? Luyện đan sư? Đoán khí sư? Nàng chỉ là tiện tay đùa nghịch mà thôi, tại sao lại bị một nhóm người khóc kêu gọi là thần tượng?
Đối thủ của nàng nói nàng là kẻ địch đáng sợ nhất, lòng dạ độc ác, khát máu vô tình. Bằng hữu của nàng nói nàng là đồng bạn đáng dựa vào nhất trên đời này, có thể vĩnh viễn yên tâm giao sau lưng cho nàng. Ca ca của nàng kiên trì nàng là muội muội xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất trên đời. Về phần nam nhân dám có ý với nàng, thực lực không đủ sớm đã bị những người hâm mộ khác đánh thành thịt vụn, còn dư lại thì nghiến răng nghiến lợi: Phượng Vũ, ngoại trừ mọi thứ toàn năng ra thì trước tình cảm ngươi thật sự chỉ là tảng đá!
Trừ bỏ thích đứng xem, nàng chỉ là một người cuồng tu hành thích du lịch thám hiểm khắp nơi mà thôi. Ma sủng, linh sủng, Thượng Cổ linh khí… Tất cả bảo vật bí ẩn nơi tay, lại được vị tiền bối thần bí tùy thân tự mình chỉ điểm nàng tu hành, Phượng Vũ nếu không trở thành Ngự linh sư vĩ đại nhất liền thề viết ngược tên lại!
Dị Giới Dược Sư
– Xuyên qua dị giới, nhân vật chính cảm nhận được mọi thứ đều lạ lẫm, chính vậy nên chỉ cầu sống một cuộc sống bình bình an an qua ngày.
Nhưng đời không như ý người, tên bất tài vô dụng Mộ Dung Thiên vì một mỹ nhân ép đến mức nhục nhã, cuối cùng cũng lộ ra chút khí khái nam nhi, thầm thề với trời sẽ giẫm nát mọi thứ dưới chân mình!
Đọc hồi 32, độc giả mới cảm nhận hết được sự bức xúc của nhân vật chính, sự oan khiên và lòng tự trọng bị tổn thương nặng nề của hắn. Nhẫn nhịn mỹ nhân là một đức tính tốt, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, chỉ đến khi mỹ nhân xem mình như đất bùn, như một phế vật không hơn không kém thì giới hạn đó đã bị xóa mờ và nhường lại cho lòng kiêu hãnh của một nam nhi quật khởi.
Rồi đây, tại Thần Phong đại lục sẽ xuất hiện một kẻ chinh phục ti tiện, bàng môn tả đạo, và sẽ bất chấp thủ đoạn để đạt tới mục đích… cứ hãy chờ mà xem!