Hoàn thành32 bài viết tìm được
32 bài viết tìm được
Thương Tiến Tửu
Phóng đãng bại hoại ăn chơi công x Có thù tất báo mĩ nhân thụ
Chó dữ gặp chó điên.
Sáu châu Trung Bác bị chắp tay dâng cho ngoại địch. Thẩm Trạch Xuyên chịu áp giải vào kinh thành, sa cơ lỡ vận bị người người đánh đập. Tiêu Trì Dã nghe mùi mò tới, không cần người khác động thủ, tự mình đạp cho Thẩm Trạch Xuyên thành ma ốm luôn. Ai biết được con ma ốm này quay đầu một cái, cắn hắn đầm đìa máu tươi. Từ lúc này hai người đã kết thù sâu, cứ gặp nhau là phải cắn.
“Vận mệnh muốn ta cố thủ tại nơi này cả đời, nhưng đây không phải con đường ta lựa chọn. Cát vàng vùi mất huynh đệ ta rồi, ta không muốn tiếp tục thần phục mệnh hư vô. Thánh chỉ không cứu nổi lính của ta, triều đình không nuôinổi ngựa của ta, ta không nguyện liều mạng vì nó nữa. Ta muốn vượt qua ngọn núi kia, ta phải chiến một trận vì chính mình!”
Cảnh báo:
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã x Thẩm Trạch Xuyên.
Có tuyến bách hợp, cũng là nhân vật quan trọng.
Công khốn nạn hơn mấy ca ca của các quyển trước.
Tác giả là đại ma vương không có phong cách văn chương, luyện tiết tấu.
Ta dập đầu lạy các vị đại gia đó, đọc văn án, đọc văn án (đọc kỹ văn án).
Tag: Cường cường, Cung đình hầu tước, Thuỷ chung duy nhất, Duyên trời tác hợpBiên tập: Mộc, Chu, Tessa
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã – Thẩm Trạch Xuyên
Dạ Thiên Tử
Hắn thế tập võng thế, lại không phải Vương hầu; hắn xuất thân thế gia, lại không phải vọng tộc. Xem như Lục Phiến Môn bên trong một cái cai tù, hắn vốn định thành thành thật thật đem tổ tiên truyền thừa con này bát sắt nhiều đời truyền thừa tiếp, lại không nghĩ bị một cái thần côn lừa dối ra phía kia tiểu thiên địa, chuyến đi này, là một cái Thái Tuế hoành không xuất thế.
Hắn tự xưng là nghĩa bạc vân thiên, làm người Tứ Hải, là cái có thể nắm vợ hiến tử bạn tốt, nhưng hắn chỗ đến, lại là nhà có giai phụ quý nữ người hết thảy giấu chi khuê phòng không dám gặp người; hắn tự xưng bản tính thuần lương, giúp mọi người làm điều tốt. Thế nhưng là chỉ vì trốn tránh làm cấp trên của hắn, đường đường Quý Châu đạo bố chính liền đả khởi “Có đại tang” ngụy trang, hoan thiên hỉ địa từ quan về quê cũ rồi, hắn tự gọi là trung thần, ánh sáng tễ Nhật Nguyệt, nhưng luôn luôn chuyên cần chính sự Vạn Lịch Hoàng đế lại bởi vì hắn mà không còn tảo triều.
Dương Lăng người xưng Dương chặt đầu, Dương Phàm người xưng ôn lang trung, hắn nhưng lại có càng nhiều tên hiệu, Điển sử điên, thôi quan Lừa, Dạ Thiên Tử. . . , từng cái tên hiệu, đều đại biểu cho hắn một cái truyền kỳ.
Nguyên Thủy Chiến Ký
Này gạt người Nguyên Thủy bộ lạc !
“Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta trở về chốn cũ. Vinh diệu vẫn như xưa, lửa Viêm Giác vĩnh viễn bất diệt.”
=====================
Đã kết thúc tác phẩm [ trở lại quá khứ biến thành miêu ],[ tinh cấp liệp nhân ].
Tuy rằng loại hình bất đồng, đề tài, thư danh cùng giới thiệu vắn tắt hơi khanh, nhưng xem qua tiền hai bản thích Trần Từ hành văn phong cách bằng hữu có thể trước cất chứa.
Hồng Hoang Quan Hệ Hộ
Giới thiệu vắn tắt: Bạch Cẩm trọng sinh Tam Thanh thành thánh trước đó, đồng thời bị Thông Thiên thu làm đệ tử, mãnh liệt cảm giác nguy cơ Bạch Cẩm bắt đầu triển khai mình cầu sinh con đường, nịnh bợ sư bá, kết giao đại năng, từng li từng tí ảnh hưởng Hồng Hoang đại thế, cấu tạo một cái mạng lưới quan hệ đem mình bảo hộ trong đó. Trong quá trình này, Bạch Cẩm cũng thắng được vô số thanh danh tốt đẹp.
Thái Thượng: “Bạch Cẩm có đại trí tuệ!”
Nguyên Thủy: “Thông Thiên những đệ tử kia bên trong, chỉ có Bạch Cẩm nhưng nhìn.”
Thông Thiên: “Lớn nhất biết ta ngoài ý muốn hay là Bạch Cẩm.”
Chuẩn Đề: “Bạch Cẩm vô sỉ đứng lên, bần tăng cam bái hạ phong!”
Đa Bảo Như Lai: “Bạch Cẩm cũng là cái hèn hạ vô sỉ, gian trá tiểu nhân.”
Ngọc Đế: “Trên đời không còn có so Bạch Cẩm sư điệt càng nặng tình nghĩa.”
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Lục Long tụ binh, Bồ Tát mở cửa!
Một bẫy rập quỷ dị lớn động trời, trong cục có cục, trong kế có kế, chân thật và giả dối, ai là người trong kế, ai là kẻ sắp đặt? Sau sấm ngôn tám chữ kia, chuyện cũ phủ đầy bụi lại che giấu cái gì? Là sói tuần thiên hạ, hay là cáo giảo hoạt giấu diếm thế gian?Từng khúc hát ca ngợi tráng sĩ chưa xong, từng chiếc màn đã vén lên lộ bóng giai nhân!
Sa Mạc giới thiệu chỉ có vậy, chẳng biết có gợi lên trong độc giả những tò mò háo hức, những kịch tính hấp dẫn như biết bao ám ảnh từ Quyền Thần một thời hay không nữa? Chỉ biết rằng đó là truyện của Sa Mạc viết, và thế cũng đủ.
Giả Bộ Làm A Còn Đi Đánh Lộn Là Sẽ Mang Thai Đó
Hai huynh đệ tốt cùng nhau chơi, cùng nhau đi đánh lộn, sau đó Tề Tu kinh ngạc nhìn Lý Phá Tinh tiến vào động dục kì, lại kinh ngạc nhìn người kia hóa thành Omega, càng há hốc mồm nhìn người kia đỏ mặt, ánh mắt rực sáng nhìn mình chăm chú, đứng hình…
Lý Phá Tinh: Huynh đệ, đừng tránh mà.
Tế Tu: …
Lý Phá Tinh: Chú tới đây tí đi, anh khó chịu quá.
Tế Tu: …
Lý Phá Tinh: Giúp anh một lần thôi được không? Tín tức tố của chú rất dễ chịu, anh chỉ ngửi ngửi thôi, không làm gì chú đâu, thật đó!
Tế Tu:… Thật sao?
Sau đó, Tế Tu bị huynh đệ tốt của mình chịch.
[Lại sau đó]
Lý Phá Tinh: Tế Tu đm nếu chú mà nói cho người khác biết chuyện này, chúng ta không làm huynh đệ nữa!
Tế Tu:… Ừm.
[Ba tháng sau]
Tế Tu: Anh, này, ô mai anh muốn đây. Anh, sao anh lại ngủ nữa rồi? Anh, có phải anh mập lên chút không? Anh… Có phải anh đang mang thai không?
Lý Phá Tinh:… Hả? Mang thai? Mang thai cái gì mà mang thai?
Huynh đệ của tôi có con với tôi, phải làm sao bây giờ? Chuyện rất cấp bách.
Nghịch Thuỷ Hàn
– Trên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơn hắn nữa. Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy.
– Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường. Nhưng hắn vẫn không dừng lại để thở lấy một hơi. Chỉ là hiện tại đã gần suối Hổ Vĩ rồi.
– Ngựa này của hắn cũng tựa như sắp lướt qua chiếc giếng bên cạnh đường kia, nhưng mới chạy tới cách tầm một trượng ngựa đột nhiên dừng lại. Một tràng tiếng tay áo phất gió vù vù nổi lên hắn đã lướt đến bên cạnh giếng nước. Múc một thùng nước, hắn nhúng cả cái đầu trọc bóng loáng của mình ngập vào trong đó, rồi sau đấy mới múc một bầu nước đưa lên miệng uống ừng ực. Hắn luôn luôn không hiểu tại sao các vị ca ca trên trại lại phải đào một cái giếng ở đây, đến hiện tại thì hắn mới hiểu rõ một giếng nước nơi đây đối với những người đang chạy cuống cuồng trên đường quý giá đến nhường nào!
Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh
Các ngươi đã từng nghe qua câu:”Dáng dấp đẹp trai, vận khí tốt!”?
Sao? Chưa nghe qua à? Vậy để ta biểu diễn cho các ngươi nhìn !!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Vì cái gì, hắn dáng dấp như thế anh tuấn, còn muốn mang theo một trương mặt nạ a?”
“Có thể là sợ chúng ta tự ti đi.”
“Trời ạ, cái này nam nhân, thật sự là quá đẹp rồi, ta yêu, ta yêu.”
“Xong, xong, xong, xong, ta động tâm.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Kim Đan, Kết Anh, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa..
Tu tiên thế giới, Pháp khí, Linh khí, Bảo khí, Đạo khí, Tiên Khí, phân chia hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm cũng xưng là tuyệt thế.
Đại Ngụy Cung Đình
– “Sinh làm Đại Ngụy hoàng tử,
Nguyện khi (làm) thịnh thế nhàn vương.
Chí ở thân cận nữ sắc khuyển mã thanh sắc,
Lòng dạ gia quốc bách tính xã tắc an nguy.
Như huynh hiền, như đệ minh,
Ngươi làm người vương ta thâu nhàn.
Như ngươi không thể khiến quốc mạnh,
Ta đến đăng cơ làm đế vương!
———— Hoằng Nhuận ( ngươi không được ta trên )”
Mạt Thế Xâm Nhập
– Bỗng một ngày xuất hiện hiện tượng lạ, người ngoài hành tinh xâm lược mạt thế xuất hiện.
Phó Sử Ngọ vốn là một trạch nam nhưng khi mạt thế xuất hiện khiến hắn có cơ hội trùng sinh.
May mắn có người hàng xóm cường tráng lại mười hạng toàn năng, Đường Húc Hải trên đường chạy trốn thuận tay ‘vớt’ y theo.
Thế nhưng ai có thể ngờ, chạy đến nửa đường mới biết được trên người hán tử sắt thép này thế nhưng có một tấm thép thật, đích thị thương hoạn, lại đột nhiên phát sốt bị bệnh.
Vì cứu vớt hắn, tinh anh chốn công sở tay trói gà không chặt Phó Sử Ngọ chỉ có thể kiên trì một mình đi ‘oánh’ Alien ……
Trong thời tận thế, vì sinh tồn mọi người đều xuất chiêu thần kỳ,
Dựa vào chỉ số thông minh, dựa vào cơ bắp, dựa vào đùi !
Mà để tranh đoạt nguồn nhân tài,
Lại phải triển lãm nhân phẩm, triển lãm tiết tháo, triển lãm hạn cuối !
Đội của Phó Sử Ngọ và Đường Húc Hải hàm súc tỏ vẻ,
Mấy cái “Mỹ đức” ở trên bọn họ đều có sất.