Hoàn thành806 bài viết tìm được
806 bài viết tìm được
One Piece Chi La Lỵ Dưỡng Thành Hệ Thống
Chỉ thấy toàn bộ trong trấn nhỏ hỏa quang trùng thiên, tiếng kêu. . Tiếng khóc kêu. . . Cầu xin tha thứ. . Hỗn thành một mảnh, để nguyên bản an tĩnh tường hòa trấn nhỏ, biến thành địa ngục nhân gian.
Một gã thoạt nhìn chỉ có năm, sáu tuổi tiểu Loli, kêu khóc vươn tay nhỏ bé đẩy một cái trên mặt đất nằm trong vũng máu một gã nữ nhân, trong miệng khốc khấp hô: “Mụ mụ, ngươi tỉnh lại đi a! . . . Nhanh lên một chút. . Trên mặt đất thật lạnh. . .”
Một gã thân cao gần 3 thước đại hán, mang trên mặt vết sẹo, trong tay nắm lấy một thanh sáng loáng đại đao, cười lạnh nhìn về phía tiểu Loli, trong mắt tản mát ra khát máu quang mang: “Tiểu gia hỏa, ngươi cực kỳ phiền a, nghĩ như vậy mẫu thân của ngươi, vậy lão tử sẽ đưa ngươi và nàng đi trong lòng đất gặp lại a !!”
Nói giơ lên thật cao trong tay đại đao, hướng về tiểu Loli vung chặt xuống, đang khi thế ngàn cân treo sợi tóc, một đạo thân ảnh phi thân vọt tới, trong tay Ngân Thương một trên không trung run lên, “Phốc ” một tiếng.
Tiên Đế Trùng Sinh
Tiên Đế tung hoành ngang dọc khắp vũ trụ – Diệp Thành bị rơi xuống thiên kiếp, trùng sinh về Địa Cầu lúc mình 20 tuổi.
Kiếp trước anh có gia cảnh tầm thường, vợ chưa cưới hãm hại, bị tình địch xúc phạm, đối mặt với cường quyền, anh chỉ có thể cúi đầu, mẹ bị mất tích, anh bất lực đứng nhìn, bố gặp tình cảnh bi thảm, anh cũng không có cách nào thay đổi.
Nhưng bây giờ, Tiên Đế quay trở lại, tất cả nỗi đau khổ đã gặp trước kia, anh sẽ bắt kẻ địch trả giá gấp trăm nghìn lần, để sự bất công trên thế giới này đều tiêu tan theo mây khói.
Tuyệt Sắc Khuynh Thành
“Tuyệt sắc khuynh thành” là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.
Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc “Tuyệt sắc khuynh thành” có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết:
Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.
Phi Yên:
Là tác giả best seller của Trung Quốc. Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.
Ω
Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt sắc khuynh thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.
Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”.
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Quản lý của một bảo tàng ở thế kỷ 21 xuyên không trở thành Vương Phi “dâm đãng”, Vương Gia bạo lực hoàn thành đêm động phòng xong liền cấm túc nàng.
Bốn năm liền hề đoái hoài, cho đến một ngày lương tâm trỗi dậy, vương gia ý định đi thăm Vương Phi. Nhưng vừa vào trong viện liền nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi, còn Vương Phi, vốn tưởng phải xanh xao vàng vọt, nhưng lại trắng trẻo xinh đẹp.
“Đứa trẻ này là con ai?”
“Cần ngươi quản?”
“Phu nhân, ta sai rồi, là ta trách nhầm nàng!”
Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại.
Tiếng thở dốc của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra…
Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận.
Nàng! Xuyên không rồi?
Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng.
Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc.
Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra.
Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt.
Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng.
Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động?
Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá…!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn.
Quả thực là một ngày chó chết!
Vân Quán Ninh sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt chống cự lại: “Cút đi! Nam nhân thối! Ngươi muốn chết đúng không?”
Hồng Hoang Quan Hệ Hộ
Giới thiệu vắn tắt: Bạch Cẩm trọng sinh Tam Thanh thành thánh trước đó, đồng thời bị Thông Thiên thu làm đệ tử, mãnh liệt cảm giác nguy cơ Bạch Cẩm bắt đầu triển khai mình cầu sinh con đường, nịnh bợ sư bá, kết giao đại năng, từng li từng tí ảnh hưởng Hồng Hoang đại thế, cấu tạo một cái mạng lưới quan hệ đem mình bảo hộ trong đó. Trong quá trình này, Bạch Cẩm cũng thắng được vô số thanh danh tốt đẹp.
Thái Thượng: “Bạch Cẩm có đại trí tuệ!”
Nguyên Thủy: “Thông Thiên những đệ tử kia bên trong, chỉ có Bạch Cẩm nhưng nhìn.”
Thông Thiên: “Lớn nhất biết ta ngoài ý muốn hay là Bạch Cẩm.”
Chuẩn Đề: “Bạch Cẩm vô sỉ đứng lên, bần tăng cam bái hạ phong!”
Đa Bảo Như Lai: “Bạch Cẩm cũng là cái hèn hạ vô sỉ, gian trá tiểu nhân.”
Ngọc Đế: “Trên đời không còn có so Bạch Cẩm sư điệt càng nặng tình nghĩa.”
Sơ Cửu Của Lục Hào
“Sơ Cửu Của Lục Hào” là một bộ truyện ngôn tình trinh thám được đông đảo độc giả đón đọc trong thời gian qua. Nhắc đến thể loại truyện này, chắc hẳn bạn sẽ nghĩ ngay đến những vụ án ly kỳ hấp dẫn mà đôi lúc quên đi yếu tố ngôn tình cũng rất được đề cao. Điểm đặc biệt của bộ truyện chính là đi theo lối phá án truyền thống nhưng nữ chính lại có được khả năng tiên tri nên khá mới lạ và độc đáo. Chính vì vậy, bạn sẽ thật sự bị sơ cửu lục hào gây ấn tượng sâu sắc đấy.
Xuyên suốt bộ truyện là hàng loạt những vụ án li kỳ diễn ra khiến ai nấy đều rùng mình, ví như: Một cô gái xinh đẹp bỗng chết đột ngột khi đang trên đường đón xe, trước đó cô đã được cảnh báo về cái chết của mình; Một nữ diễn viên nổi tiếng bị sát hại trong phòng thay đồ sau khi bị sửa mệnh; Những người phụ nữ có thai bị giết hại bỗng lặp lại sau hơn chục năm với những tình tiết gây cấn hơn,… Hàng loạt vụ án đều có những dấu vết liên quan đến kinh dịch, phong thủy khiến chúng ta “không tò mò không được”. Đây là những vụ án cần được những nhân vật chính của chúng ta làm rõ. Và từ đó, yếu tố trinh thám và ngôn tình cũng bắt đầu xuất hiện, đan xen vào nhau một cách rất tự nhiên và lôi cuốn…….!!!!!!
Hokage Chi Tu La Hàng Thế
Lần thứ hai Ninja đại chiến, Ninja giới Chiến Hỏa bay tán loạn.
Xuyên qua trở thành Konoha thôn Uchiha bộ tộc thành viên, thiên phú bình thường Uchiha Nguyệt cần kinh lịch lần lượt khảo nghiệm nghiêm trọng!
Bài này giảng thuật là bình thường Ninja cố sự, không có nội công, không có Thần Thú, không có thần khí.
Trọng sinh chính là lớn nhất bàn tay vàng, cường giả trưởng thành không cần quá nhiều ràng buộc!
Lại xem Uchiha Nguyệt như thế nào từng bước bước trên đỉnh phong, tại nhẫn giới thành tựu Tu La tên!
Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến
Chuyện xưa viết về một vị muội muội lên núi tu chân gặp được các loại sự kiện ly kỳ, cuối cùng đánh đâu thắng đó không gì cản nổi ~
———————————
Giang Dạ Bạch, nữ nhi của kẻ giàu nhất thiên hạ, từ nhỏ không có mục tiêu gì, không có theo đuổi gì. Bởi vì mọi thứ chiếm được rất dễ dàng.
Sau lại đi vào Thục Sơn mới hiểu được mình nhỏ yếu, tính mệnh tùy thời đều có thể mất đi. Cố gắng sinh tồn, có điểm nét phác thảo tính cách dần dần trở nên cứng cỏi, dũng cảm, cho dù lại gian nan khốn cảnh, cô nương ấy cũng có thể cười đi đến cuối cùng!
Luôn cảm thấy cô nương này có chút ngốc nghếch.
Luôn lo lắng nàng bị người ta lừa, kỳ thật là nàng giả trư ăn thịt hổ!
Làm bộ như bị ức hiếp, kì thực ở trong bố cục từng bước đều lưu lại đường lui cho mình.
Chính là cảm tình luôn không thể khống chế, nàng vẫn là dần dần thích cái tên Cảnh Nguyên mà nàng cảm thấy thực dối trá kia, ở thời điểm cuối cùng tuyệt vọng, trong lòng nàng thậm chí còn có chút vi hi vọng, hi vọng hắn cuối cùng có thể cứu nàng.
—————————–
Nam chính nhìn như vô tình, kì thực thâm tình, thật sự là che giấu quá sâu.
Không nghĩ tới tất cả mọi việc đều là vì nữ chính, chỉ là vì một cái kết cục đã định .
Hắn trả giá rất nhiều, một mình vượt qua bao nhiêu gian nan.
Lại nhìn đến người kia vẫn là không thể nhận mặt, không thể yêu nhau, thậm chí chỉ có thể dùng thần sắc thật lãnh đạm đối đãi nàng.
Đợi cho đến cuối cùng mới dám đem lòng tràn đầy vui mừng tiết lộ ra.
———————————–
Nam phụ cũng cực kỳ thâm tình, nhưng tình cảm của hắn đến mức chấp mê mà nhập ma.
Tra Thú Hoàn Lương Ký
Một ngày, mỗ tiên quân đang buồn chán nên sáng tác một bài thơ ” Tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ ai cũng biết. Trời sinh tính tình khó tiến thủ, một khi hoàn lương tại canh quân, ngoái đầu nhìn lại cười si tình, tam giới thần thú không mặt mũi”
Mỗ thú đang ăn xương gà, rùng mình hỏi ” đứa nhỏ nhà ai lại làm thơ sứt sẹo như thế?”
Một ngày khác, tới phiên mỗ thú buồn chán mà làm thơ ” Tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ luyện dạng chân. Thiên sinh lệ chất khó tiến thủ, một khi bị quải tại canh quân. Ngoái đầu nhìn lại cười gà nướng, tam giới thần thú ai dám tranh?”
Mỗ tiên quân nhếch môi cười ” thơ hay, vì tác phẩm xuất sắc này, bản tôn quyết định thưởng cho ngươi mười năm không được ăn gà nướng”
Ma Kiếm Lục
Một đôi thiên nữ – thiên ma, vì khối tình si mà khổ ải luân hồi ba kiếp. Chốn nhân gian, có người chỉ vì mất đi hồng nhan tri kỷ, một đêm đã bạc mái đầu.
Tan mộng mười năm, tâm đầy oán hận, chàng xả thân nhập vào ma đạo…
Gặp lại người xưa, lòng chìm trong mơ, nàng ngu ngơ lạc lối sai tình.
Ái tình chân chính, nhưng đầy đau thương.
Cuộc đời khổ ải, lệ khóc vì ai?
Ruột đứt từng đoạn, mất cả nửa cuộc đời, nhưng … không oán thù … không hối hận!
Một thanh ma kiếm, chém đến vạn trượng trời cao, để lại xương khô muôn đống,
Một cỗ ma đao, đánh khắp phù thế trần ai, chém sạch vạn đoạn tình li.
Kiếm chỉ tam giới, vì trời không dung, ta phải nghịch lại trời!
Đao hỏi lục đạo, kiệu hoa phù phiếm, ai cùng ta tranh phong?
Nhìn lại nhân gian, thành kiếm giả thiên đạo, rồi để được gì?
Ân oán tình cừu của thế gian, người si nào hay biết?
Dõi mắt nhìn trời cao… hứng gió mát … hút cho hết mây gió ấy vào lòng.
Sống, Yêu và Hạnh Phúc, chỉ là sự trải nghiệm!
Nếu không, tại sao Thiên ma lại nhắm mắt quay lưng, gạt bỏ ngoài tay bao nhiêu hồng nhan mỹ nữ trong thiên hạ?
Nếu không, Bàn Cổ khi hết thiên mệnh, sao lại tiến nhập nhân gian làm bách tính bình thường?
Tất cả… tất cả… đều là để trải nghiệm!
Và đọc từng câu chữ hào hùng nhưng đầy đắn đo khúc mắc do tác giả Tàn Nguyệt Bi Mộng viết ra âu cũng là một sự trải nghiệm đầy sinh động nữa vậy.