Hoàn thành486 bài viết tìm được
486 bài viết tìm được
Thâm Dạ Thư Ốc
[/apmap]
– Thâm Dạ Thư Ốc – Phòng Sách Đêm Khuya.
Một tiệm sách chỉ mở cửa vào lúc đêm khuya.
—
Một cô nhi vất vả cả đời, khi có chút thành công trên sự nghiệp cũng ra sức giúp người, nhưng lại chết vì một lý do… Lãng xẹt!
Nhưng… Chết vẫn chưa hết, trớ trêu vẫn còn. Sống lại sau cái chết, từ một người vất vả chuyên cần, nhân vật chính trở thành kẻ “ăn no chờ chết”, sống chậm hưởng thụ hết sức có thể.
Nhưng… Muốn lười biếng cũng không được, những âm mưu, bí mật, tình cờ… Liên tiếp xảy ra, kéo nhân vật đáng thương của chúng ta ngày càng xa dự tính ban đầu của hắn.
Là phúc hay là họa? Là sung sướng hay đọa đày? Giải đáp sẽ hé lộ khi độc giả bước vào một nhà sách mở cửa suốt đêm khuya – một nhà sách mà tỉ lệ nhân viên là người, rất thấp…
Khác với Khủng bố quảng bá, hắn từ địa ngục đến… Vốn được viết trong khung cảnh u ám, nặng nề thì Thâm dạ thư ốc lại được đặt trong khung cảnh nhẹ nhàng, hài hước hơn hẳn! Từng nhân vật đều có khiếu hài hước riêng, nhiều đoạn sẽ khiến độc giả cười sặc!
Nào, xin mời ghé thăm nhà sách đêm khuya…
—-
Một nhà chỉ tại đêm khuya mở cửa phòng sách,
Chào mừng ngài quang lâm.
Kế Tiệm Thân Nam Nghiêng Thành
Trong Nhà Tủ Lạnh Lại Là Loli
Ngày Mở Dương Tiệm Kiếm Cơm
Đêm Đêm Nhận Khách Kiếm Chút Tiền Âm
Thân Như Ánh Đuốc Dẫn Đường
Dẫn Ma Diệt Quỷ Trừ Họa Dương Gian
—-
Ngươi muốn trò chuyện cùng người, hay đọc sách cùng ma.
Mọi thứ đều có trong Phòng Sách Đêm Khuya
Tag truyện: Cương Thi, Thầy Thuốc, Lãnh Khốc, Trọng Sinh.
Biên Hoang Truyền Thuyết
– Bối cảnh của truyện là vào thời Đông Tấn (317-420)
Loạn bát vương làm nhà Tây Tấn suy yếu trầm trọng. Hàng loạt tông thất có thế lực và tài năng bị giết, khiến hoàng tộc khủng hoảng nhân sự không có người phò trợ. Chiến tranh xảy ra khiến nhiều vùng bị tàn phá. Các bộ tộc ngoại vi thừa cơ xâm nhập và làm loạn Trung Hoa.
Do khủng hoảng nhân sự, các vị vương nhà Tấn phải dùng tới các tướng sĩ người “Hồ” và họ nhân đó phát triển thế lực. Một bộ tướng của Thành Đô vương Tư Mã Dĩnh (tham chiến bát vương) là Lưu Uyên[1] đã lớn mạnh trong lúc các sứ quân họ Tư Mã giết hại lẫn nhau. Khi loạn bát vương chấm dứt, Tư Mã Dĩnh đã bị giết; trong 8 vương chỉ còn lại Đông Hải vương Tư Mã Việt nắm quyền trong triều.
Lưu Uyên phát triển thành cánh quân độc lập. Năm 304, Uyên xưng làm vua, lập ra nhà Hán, sử gọi là Hán Triệu. Uyên mang quân đánh chiếm đất nhà Tấn. Trước khi Lưu Uyên nổi dậy, Lý Đặc, Lý Hùng ở Tây Thục đã nổi lên chống Tấn từ năm 302, cát cứ Tây Xuyên mà nhà Tấn không còn khả năng quản lý. Tháng 11 năm 306, Huệ Đế Tư Mã Trung bị giết, Hoài Đế Tư Mã Xí được lập lên thay. Nhà Tấn không dẹp nổi sự làm loạn của các ngoại tộc người Hồ tràn lan khắp trung nguyên.
Năm 310, Lưu Uyên chết, con là Vũ Đế Lưu Thông lên thay. Năm 311, Thông tấn công kinh thành Lạc Dương, bắt sống Tấn Hoài Đế và nhiều triều thần nhà Tấn. Trong cuộc tấn công của Lưu Thông, quân Tấn thất bại nhanh chóng do không đủ mạnh và các sứ quân nhà Tấn đều chỉ nhân loạn lạc để phát triển cơ đồ riêng, không có bụng cứu vua. Vua Tấn bị bắt nhưng vẫn không ai lập vua thay để có chính lệnh điều khiển “thiên hạ” cứu vãn tình thế. Mãi tới năm 313, nghe tin Hoài đế bị Lưu Thông giết hại, một bộ phận triều thần lập Tư Mã Nghiệp lên nối ngôi ở Tràng An, tức là Tấn Mẫn Đế. Năm 316, Lưu Thông lại đánh chiếm Tràng An bắt sống Mẫn Đế. Tấn Mẫn Đế làm tù binh rồi bị Lưu Thông giết chết. Nhà Tây Tấn diệt vong. Tồn tại từ năm 265 đến năm 316
Trong lúc ấy thân thuộc nhà Tấn bỏ chạy từ phía bắc về phía nam và tái lập nhà Tấn ở thành Kiến Khang, nằm ở phía đông nam Lạc Dương và Trường An, gần Nam Kinh ngày nay, dưới quyền Lang Nha Vương (琅邪王) Tư Mã Tuấn. Các họ lớn ở đó gồm có Chu 朱, Cam, Lữ, Cổ, Chu 周 ủng hộ Lang Nha Vương tự phong làm vua, tức là Nguyên Đế của triều Đông Tấn (東晉, 317-420) khi tin tức về việc Trường An thất thủ bay tới phương nam. Bởi vì các vị vua triều Đông Tấn thuộc dòng dõi Lang Nha vương, vốn là chi dưới trong họ Tư Mã, các nước Ngũ Hồ đối nghịch không công nhận tính chính thống của nó và lúc ấy họ gọi Tấn là “Lang Nha”.
Chính quyền Đông Tấn quân phiệt và đầy mâu thuẫn tồn tại 104 năm. Trong thời kỳ đầu, chính lệnh ở miền bắc đã mất nhưng một số tướng lĩnh giữ thành phía bắc vẫn theo nhà Đông Tấn mà chống Ngũ Hồ như Lưu Côn, Lý Củ, Vương Tuấn. Trong khi đó ở miền nam, trong số các tướng lĩnh, một số người cũng muốn bắc phạt để dẹp loạn Ngũ Hồ (điển hình là Tổ Địch), nhưng vì nội bộ luôn chứa đựng mâu thuẫn nên không thể tiến hành chính sách bắc phạt trường kỳ, do các tướng lĩnh địa phương gây loạn, điển hình là hai cuộc nổi loạn Vương Đôn và Tô Tuấn. Do không có sự phối hợp đủ mạnh của miền nam, các thành phía bắc dần dần bị cô lập và cuối cùng bị quân Ngũ Hồ đánh chiếm. Có mấy lần Đông Tấn có cơ hội bắc phạt tốt, như lúc Hán Triệu bị quyền thần Lặc Chuẩn tiêu diệt (319) hay nhà Hậu Triệu bị Nhiễm Mẫn tàn phá (350) nhưng vì nội bộ lục đục nên Đông Tấn không thể làm cuộc “trung hưng”…
Hàn Môn Kiêu Sĩ
– Khi quân Kim gót sắt sắp đạp vỡ Hoàng Hà băng cứng, hắn đi vào cái này phồn hoa như thanh minh Thượng Hà Đồ thời đại…
Đại thần Cao Nguyệt thì chắc là không cần phải giới thiệu rồi, tùy thuộc vào đọc giả có thích văn phong hay bố cục truyện của lão thôi… Xin mời…
Mao Sơn Quỷ Vương
‘- Tay có la bàn phán Âm Dương, một tay pháp kiếm định càn khôn.
Cát Vũ, ba tuổi tu đạo, thiếu niên đại thành, hội bắt quỷ, hội chữa bệnh, hội xem tướng, hội thầy tướng số, biết xem bói, là tối trọng yếu nhất hay là hội sờ cốt…
Muội tử, ta nhìn ngươi cốt cách kỳ lạ, thiên phú dị bẩm, tới lại để cho ca cho ngươi sờ sờ cốt, chỉ điểm sai lầm.
Thân phụ Hồng hoang, thiên phú dị bẩm, huyền học ngũ thuật, mọi thứ tinh thông.
20 rời núi, chém yêu tà, diệt Thi Sát, đấu ác quỷ, giết ma đầu!
Uống nhất liệt rượu, cua đẹp nhất nữu, giết nhất hung quỷ, giả bộ nhất ngưu bức.
Ta Man Hoang Bộ Lạc
– Cổ Trần tỉnh lại sau giấc ngủ, thành một cái nguyên thủy bộ lạc tiểu tộc trưởng.
Ngươi nói bộ lạc Tế Thần mỗi năm đều muốn ăn hết mười cái tộc nhân?
Bên ngoài hung thú hoành hành, bách tộc vi tôn?
Nói đùa, đường đường Nhân tộc, vậy mà biến thành các tộc nuôi nhốt nô lệ cùng khẩu phần lương thực?
Cổ Trần huy kiếm đối với Man Hoang Bách Tộc nộ khiếu: “Ta Nhân tộc, vĩnh không khuất phục, giết ta một người, tru ngươi toàn tộc!”
Lấy bách tộc chi huyết, đúc ta Nhân tộc bất hủ Anh Linh!
Tặc Miêu
– Lại một tác phẩm nữa của Thiên Hạ Bá Xướng – tác giả của series truyện Ma Thổi Đèn hấp dẫn.
Vẫn là những câu chuyện li kì khác thường, nhưng lại được nói đến trong phương diện hoàn toán khác, một câu chuyện liên quan đến mèo… Hãy cùng đọc và cảm nhận.
Cuối triều nhà Thanh, quân Thái Bình Thiên Quốc nổi dậy.
Trương Tiểu Biện, gã du thủ du thực làng Kim Quang, tình cờ lạc bước vào ngôi mộ hoang của Quý phi triều trước, gặp được bậc kỳ nhân, lại được truyền cho pho kỳ thư dạy môn xem tướng mèo, tướng chó đã thất truyền từ nhiều đời trước. Cũng từ đó, hắn bị cuốn vào dòng chảy cuồn cuộn của lịch sử.
Từ một kẻ khố rách áo ôm, Trương Tiểu Biện bỗng dưng trở thành bậc anh hùng của thành Linh Châu, giúp quan trên phá các vụ án lớn, trừ bọn yêu đạo gây hoạ trong thành, thống lĩnh “Nhạn Doanh” chiến đấu với quân Thái Bình Thiên Quốc… mỗi lần ngộ hiểm đều có linh miêu tương trợ vượt qua nguy khốn.
Nhưng, lũ “Tặc Miêu” thần bí ấy, liệu có thực sự mang vinh hoa phú quý đến cho Trương Tiểu Biện như vị kỳ nhân kia đã nói? Hay tất cả chỉ là một cái bẫy lớn đã được bí mật giăng sẵn để chờ hắn bước vào?
Đại Đạo Triêu Thiên
– Trăm dặm giết một người, mười bước không muốn đi.
– ———————–
Ta chính là kiếm.
Trăm dặm giết một người, mười bước không muốn đi.
Trăm dặm giết một người, mười bước không thể đi.
Trăm dặm giết một người, mười bước? Không thể!
Trong ta có kiếm, trong kiếm có ta.
Đại Đạo Triều Thiên, tất cả chấp nhất kiếm.
……………………………
Nếu như nhân sinh có thể làm lại, ta đại khái vẫn là như vậy. —— Tỉnh Cửu
– —————————————-
PS: Truyện của lão Miêu Nị thì chắc chắn không cần bàn về chất lượng, từ Gian Khách, Tướng Dạ, tới Trạch Thiên Ký bộ nào cũng là siêu phẩm, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng đọc giả, cốt truyện hấp dẫn đọc cứ muốn đọc mãi k dừng, đặc biệt là lối hành văn có 1 không 2 trong giới tác giả văn học mạng hiện nay, k tác tác giả nào bắt chước được, với lối viết điểm xuyết lời ít ý nhiều, mỗi câu mỗi chữ đều hàm chứa ý nghĩa trong đó khi đọc luôn làm ta suy ngẫm không thôi. Truyện của Miêu Nị luôn ẩn chứa nhân sinh trong các tình tiết cũng mỗi lời nói hành động cảu nhân vật, các nhân vật phụ cũng đều rất đặc sắc mỗi người đều có ấn tượng riêng. Chính những thứ này tạo nên thương hiệu của tác giả, đây có thể nói là 1 trong những tác giả hiếm hoi càng viết càng hay. Mời các bạn cùng theo dõi.
Kiếm Xuất Hàn Sơn
– Tễ Tiêu Chân Nhân mấy ngày trước đến Thiên Hồ Đại Cảnh xin thuốc, xin là xin linh đan trọng tố thân xác, thoát thai hoán cốt.
Thiên Hồ ẩn trong mây đen, mây đen trào dâng như sóng biển, sóng biển cuộn, che trời lấp đất.
Đàn ông xem ngay cách làm tình lâu gấp 6 lần bằng mẹo 2 phút này
Sức Khỏe Nam Giới
Chồng tôi shock khi biết tôi kiếm tiền khủng từ bitcoin
Olymp Trade
Tễ Tiêu đạp gió mà đến, khi ấy mây tan mặt trời mọc, ven hồ ráng màu rực rỡ, tiên nhạc tung bay.
Chủ nhân của Thiên Hồ Đại Cảnh là đồng môn sư huynh của Tễ Tiêu. Sau khi thần thông đại thành tự lập môn hộ, đem cả hồ nước thăng lên trên không trung Nam Hải, dùng mây đen che giấu, lập trận pháp bảo vệ.
Hai người quen biết nhau đã hơn hai trăm năm, giao tình cực tốt. Tễ Tiêu tự mình tới cửa, tưởng chừng mọi việc đều đơn giản. Nhưng hắn xin thuốc không vì cứu mình, mà là cứu một con yêu.
Một con đại yêu bị thương nặng sắp chết.
Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần
– Giữa vũ trụ rộng lớn, tận sâu trong tinh không, một tiếng nổ kinh hoàng phát ra tạo nên một dòng xoáy thiên thư, khí lưu tán loạn, hư không tan vỡ. Sau đó không gian dần trở nên yên tĩnh, bên trong xuất hiện một thân ảnh tiêu sái, ngọc thụ lâm phong.
Khi hắn mở mắt nhìn xung quanh liền thở dài và nói: “Ta đã ngủ bao nhiêu năm? Trăm năm hay ngàn năm thời gian?”
Hắn là ai mà ngủ một giấc có thể dài đến ngàn năm?
Tạo Hóa Chi Môn
– Đây là một thế giới bị tàn phá, đây là một xó xỉnh bị lãng quên…
– Một ngày kia, thời điểm Ninh Thành vô ý, một ngày kia, hắn bị ép buộc đưa đến nơi này. Thế giới này bởi vì có Ninh Thành, sẽ ở trong mênh mông tinh không lưu danh, sẽ ở trong vô tận vũ trụ tỏa sáng!