Hoàn thành250 bài viết tìm được
250 bài viết tìm được
Tiên Đế Trùng Sinh
Tiên Đế tung hoành ngang dọc khắp vũ trụ – Diệp Thành bị rơi xuống thiên kiếp, trùng sinh về Địa Cầu lúc mình 20 tuổi.
Kiếp trước anh có gia cảnh tầm thường, vợ chưa cưới hãm hại, bị tình địch xúc phạm, đối mặt với cường quyền, anh chỉ có thể cúi đầu, mẹ bị mất tích, anh bất lực đứng nhìn, bố gặp tình cảnh bi thảm, anh cũng không có cách nào thay đổi.
Nhưng bây giờ, Tiên Đế quay trở lại, tất cả nỗi đau khổ đã gặp trước kia, anh sẽ bắt kẻ địch trả giá gấp trăm nghìn lần, để sự bất công trên thế giới này đều tiêu tan theo mây khói.
Vạn Dạ Chi Chủ
“Mỗi một khỏa tinh thần đều là một thần cái, Thần đám bọn họ ảnh hưởng thế gian vạn vật.”
“Tu luyện càng không thể rời bỏ tinh thần, có thể mười ba năm trước đây, từ trước tới nay viên thứ nhất tinh thần trụy lạc nhân gian đại địa…”
“Hiện nay, quần tinh ô nhiễm nghiêm trọng, không có bất kỳ một khỏa tinh thần là bình thường. Cái này cũng ý nghĩa tu sĩ tu hành ngọn nguồn xuất hiện vấn đề, tu hành quá trình càng nương theo lấy không rõ…”
Tươi đẹp ánh mặt trời xuống, đây là một tòa dựa lưng vào núi xanh, lòng bài tay lớn nhỏ thôn xóm.
Trong thôn lão cây hòe xuống.
Lão nhân một bên mút lấy thuốc lá rời, một bên giảng thuật tu hành bên trong đích cấm kị.
Giờ phút này, lão nhân đặc biệt lời nói thấm thía, “Ninh ca nhi, chúng ta có thể ở thôn hoang vắng ở bên trong bình thường địa còn sống, đã đầy đủ may mắn. Ngươi cũng đừng có còn muốn lấy tu luyện.”
Theo hắn ánh mắt rơi đi.
Trong đám người có một đang mặc tố sắc áo tơ thiếu niên.
Thiếu niên tên là Ninh Minh, ước chừng mười ba tuổi, dáng người đơn bạc, tướng mạo còn không có rút đi ngây thơ. Có thể cặp mắt kia lại tràn đầy linh động chi sắc.
Tại mọi người nhìn soi mói, Ninh Minh tầm mắt cụp xuống, tựa hồ thở dài âm thanh.
Đợi cho lão nhân sau khi rời đi.
Chung quanh hài đồng rất nhanh tựu dâng lên.
“Trên thị trấn Lưu viên ngoại, đoạn thời gian trước cưới cái yêu bà nương, kết quả ngày hôm sau sẽ chết tại trên giường, trong bụng thịt đều cho ăn hết sạch rồi…”
“Còn có Thanh Huyền núi cái gian phòng kia chùa miểu, nghe nói có tăng nhân tại buổi tối trông thấy cái kia tôn Phật tượng lộ ra quỷ dị cười, thật sự là muốn hù chết người ah!”
Mọi người ngươi một lời ta một miệng.
Thế giới bên ngoài tựu thật giống cùng Ma Quật địa ngục đồng dạng, ai cũng không dám ly khai thôn.
Một cái đầu như như dưa hấu cực đại nam hài, chân thành nói, “Ninh ca nhi, nghe Lý gia gia nói được, đúng vậy.”
“Ninh ca nhi… Ta về sau đem sở hữu tất cả cây ngô bánh đều cho ngươi ăn, ngươi không muốn nghĩ đến đi được không?”
Một người mặc toái hoa váy tiểu nữ hài cũng kéo Ninh Minh tay, chậm rãi đong đưa.
Tiểu nữ hài tên là Tiểu Anh, nhuyễn nhu thanh âm, làm cho lòng người thương.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Thiên Đạo Thư Viện – – Thiên Đạo Đồ Thư Quán – Trương Huyền vốn không phải người của thế giới này mà là quản lý thư viện của một trường đại học rất đỗi bình thường ở địa cầu. Hắn chỉ nhớ là có vụ cháy lớn, sau đó… có lẽ là không có sau đó. Hắn tỉnh lại một lần nữa thì đã đến với thế giới này. Cũng khá giống với miêu tả trong tiểu thuyết, lấy võ đạo làm đầu, kẻ mạnh làm vua!
Vốn cho rằng mình xuyên qua một gia đình nghèo khó, chịu bi thảm từ hôn, sau đó phấn đấu trở mình, vinh quy trở về… Xem ra hắn đã nghĩ nhiều rồi. Đến nơi này, hắn mới phát hiện ra mình không phải là học viên mà là… lão sư. Lớp học của người khác đều đông đúc đến mức không đủ chỗ ngồi. Vậy mà lớp học của hắn lại không có nổi một người. Hắn khó khăn lắm mới lôi kéo được vài người, cuối cùng đều mắng hắn là “lừa đảo” rồi bỏ đi!
Tuyệt Sắc Khuynh Thành
“Tuyệt sắc khuynh thành” là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.
Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc “Tuyệt sắc khuynh thành” có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết:
Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.
Phi Yên:
Là tác giả best seller của Trung Quốc. Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.
Ω
Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt sắc khuynh thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.
Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”.
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Quản lý của một bảo tàng ở thế kỷ 21 xuyên không trở thành Vương Phi “dâm đãng”, Vương Gia bạo lực hoàn thành đêm động phòng xong liền cấm túc nàng.
Bốn năm liền hề đoái hoài, cho đến một ngày lương tâm trỗi dậy, vương gia ý định đi thăm Vương Phi. Nhưng vừa vào trong viện liền nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi, còn Vương Phi, vốn tưởng phải xanh xao vàng vọt, nhưng lại trắng trẻo xinh đẹp.
“Đứa trẻ này là con ai?”
“Cần ngươi quản?”
“Phu nhân, ta sai rồi, là ta trách nhầm nàng!”
Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại.
Tiếng thở dốc của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra…
Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận.
Nàng! Xuyên không rồi?
Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng.
Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc.
Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra.
Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt.
Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng.
Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động?
Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá…!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn.
Quả thực là một ngày chó chết!
Vân Quán Ninh sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt chống cự lại: “Cút đi! Nam nhân thối! Ngươi muốn chết đúng không?”
Thương Tiến Tửu
Phóng đãng bại hoại ăn chơi công x Có thù tất báo mĩ nhân thụ
Chó dữ gặp chó điên.
Sáu châu Trung Bác bị chắp tay dâng cho ngoại địch. Thẩm Trạch Xuyên chịu áp giải vào kinh thành, sa cơ lỡ vận bị người người đánh đập. Tiêu Trì Dã nghe mùi mò tới, không cần người khác động thủ, tự mình đạp cho Thẩm Trạch Xuyên thành ma ốm luôn. Ai biết được con ma ốm này quay đầu một cái, cắn hắn đầm đìa máu tươi. Từ lúc này hai người đã kết thù sâu, cứ gặp nhau là phải cắn.
“Vận mệnh muốn ta cố thủ tại nơi này cả đời, nhưng đây không phải con đường ta lựa chọn. Cát vàng vùi mất huynh đệ ta rồi, ta không muốn tiếp tục thần phục mệnh hư vô. Thánh chỉ không cứu nổi lính của ta, triều đình không nuôinổi ngựa của ta, ta không nguyện liều mạng vì nó nữa. Ta muốn vượt qua ngọn núi kia, ta phải chiến một trận vì chính mình!”
Cảnh báo:
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã x Thẩm Trạch Xuyên.
Có tuyến bách hợp, cũng là nhân vật quan trọng.
Công khốn nạn hơn mấy ca ca của các quyển trước.
Tác giả là đại ma vương không có phong cách văn chương, luyện tiết tấu.
Ta dập đầu lạy các vị đại gia đó, đọc văn án, đọc văn án (đọc kỹ văn án).
Tag: Cường cường, Cung đình hầu tước, Thuỷ chung duy nhất, Duyên trời tác hợpBiên tập: Mộc, Chu, Tessa
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã – Thẩm Trạch Xuyên
Thắng Giả Vi Vương
Ta gọi Thường Thắng, tướng quân Thường Thắng Thường Thắng, thường Thường Thắng lợi Thường Thắng.
Ta theo đuổi không phải thú vị bóng đá, mà là có thể đạt được thắng lợi bóng đá, thắng lợi để cho ta nhiệt huyết sôi trào, thắng lợi để cho ta cảm thấy bóng đá thú vị!
Nếu như ngươi cũng căm ghét làm một người thất bại, ta nghĩ chúng ta nhất định sẽ có tiếng nói chung.
Ta gọi Thường Thắng, đây là chuyện xưa của ta.
Cũng là một liên quan tới mơ mộng câu chuyện.
Dạ Thiên Tử
Hắn thế tập võng thế, lại không phải Vương hầu; hắn xuất thân thế gia, lại không phải vọng tộc. Xem như Lục Phiến Môn bên trong một cái cai tù, hắn vốn định thành thành thật thật đem tổ tiên truyền thừa con này bát sắt nhiều đời truyền thừa tiếp, lại không nghĩ bị một cái thần côn lừa dối ra phía kia tiểu thiên địa, chuyến đi này, là một cái Thái Tuế hoành không xuất thế.
Hắn tự xưng là nghĩa bạc vân thiên, làm người Tứ Hải, là cái có thể nắm vợ hiến tử bạn tốt, nhưng hắn chỗ đến, lại là nhà có giai phụ quý nữ người hết thảy giấu chi khuê phòng không dám gặp người; hắn tự xưng bản tính thuần lương, giúp mọi người làm điều tốt. Thế nhưng là chỉ vì trốn tránh làm cấp trên của hắn, đường đường Quý Châu đạo bố chính liền đả khởi “Có đại tang” ngụy trang, hoan thiên hỉ địa từ quan về quê cũ rồi, hắn tự gọi là trung thần, ánh sáng tễ Nhật Nguyệt, nhưng luôn luôn chuyên cần chính sự Vạn Lịch Hoàng đế lại bởi vì hắn mà không còn tảo triều.
Dương Lăng người xưng Dương chặt đầu, Dương Phàm người xưng ôn lang trung, hắn nhưng lại có càng nhiều tên hiệu, Điển sử điên, thôi quan Lừa, Dạ Thiên Tử. . . , từng cái tên hiệu, đều đại biểu cho hắn một cái truyền kỳ.
Nguyên Thủy Chiến Ký
Này gạt người Nguyên Thủy bộ lạc !
“Cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta trở về chốn cũ. Vinh diệu vẫn như xưa, lửa Viêm Giác vĩnh viễn bất diệt.”
=====================
Đã kết thúc tác phẩm [ trở lại quá khứ biến thành miêu ],[ tinh cấp liệp nhân ].
Tuy rằng loại hình bất đồng, đề tài, thư danh cùng giới thiệu vắn tắt hơi khanh, nhưng xem qua tiền hai bản thích Trần Từ hành văn phong cách bằng hữu có thể trước cất chứa.
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Lục Long tụ binh, Bồ Tát mở cửa!
Một bẫy rập quỷ dị lớn động trời, trong cục có cục, trong kế có kế, chân thật và giả dối, ai là người trong kế, ai là kẻ sắp đặt? Sau sấm ngôn tám chữ kia, chuyện cũ phủ đầy bụi lại che giấu cái gì? Là sói tuần thiên hạ, hay là cáo giảo hoạt giấu diếm thế gian?Từng khúc hát ca ngợi tráng sĩ chưa xong, từng chiếc màn đã vén lên lộ bóng giai nhân!
Sa Mạc giới thiệu chỉ có vậy, chẳng biết có gợi lên trong độc giả những tò mò háo hức, những kịch tính hấp dẫn như biết bao ám ảnh từ Quyền Thần một thời hay không nữa? Chỉ biết rằng đó là truyện của Sa Mạc viết, và thế cũng đủ.