Hoàn thành48 bài viết tìm được
48 bài viết tìm được
Y Đạo Quan Đồ
– Hầu như tất cả mọi người đều biết đệ nhất hảo hán cuối thời Tùy là Lý Nguyên Bá, nhưng có mấy ai biết được đệ nhất thánh thủ cuối thời Tùy là Trương Nhất Châm. Dân tộc Trung Hoa trước nay vẫn có anh hùng lưu danh thiên cổ, gian thần để tiếng xấu muôn đời. Loại người tham tiền háo sắc như Trương Nhất Châm rất dễ bị thế gian vùi lấp.
Trương Nhất Chân không phải là một anh hùng, tuy rằng y thuật của y cao siêu, thế nhưng chưa bao giờ làm chuyện gì không có hồi báo. Tìm hắn xem bệnh rất dễ, phải có bạc, phải có mỹ nữ. Trương Nhất Châm chữa bệnh cho người giàu có, trên cơ bản đều có bạc, Trương Nhất Châm chữa bệnh cho nữ nhân, đại đa số đều là dung mạo xuất chúng, đối với loại đại phu bất lương này dã sử cũng xấu hổ khi ghi chép.
Trương Nhất Châm chết rất thảm, võ công hắn đã đạt tới cảnh giới tuyệt vời, đầu tiên là uống rượu độc của Tùy Dương đế, sau đó bị một nghìn ngự lâm quân loạn tiễn xuyên tim. Mà nguyên nhân cũng chỉ vì hắn làm một chuyện tốt, cứu sống quý phi khó sinh của Tùy Dương đế, cho nên hắn cảm thấy rất là oan uổng, làm việc tốt cứu sống được mẹ con hai mạng người, vậy mà có cái kết cục này, thực sự là thiên cổ kỳ oan mà.
Dương Đế cũng oán hận: “Mẹ mày chứ, nữ nhân của tao mà cũng dám chạm vào, cho mày chết như vậy là tiện nghi cho mày lắm rồi!”
Khoa học sau này đã chứng minh, năng lượng oán khí quá mạnh có thể sẽ xuyên qua thời không, oán khí tới tận trời, cho nên Trương Nhất Châm cũng trở thành một người may mắn nhất trong trăm nghìn vạn người, được xuyên qua.
Mao Sơn Quỷ Vương
‘- Tay có la bàn phán Âm Dương, một tay pháp kiếm định càn khôn.
Cát Vũ, ba tuổi tu đạo, thiếu niên đại thành, hội bắt quỷ, hội chữa bệnh, hội xem tướng, hội thầy tướng số, biết xem bói, là tối trọng yếu nhất hay là hội sờ cốt…
Muội tử, ta nhìn ngươi cốt cách kỳ lạ, thiên phú dị bẩm, tới lại để cho ca cho ngươi sờ sờ cốt, chỉ điểm sai lầm.
Thân phụ Hồng hoang, thiên phú dị bẩm, huyền học ngũ thuật, mọi thứ tinh thông.
20 rời núi, chém yêu tà, diệt Thi Sát, đấu ác quỷ, giết ma đầu!
Uống nhất liệt rượu, cua đẹp nhất nữu, giết nhất hung quỷ, giả bộ nhất ngưu bức.
Vạn Tộc Chi Kiếp
‘- Ta là này chư thiên vạn tộc kiếp!
Đã có hoàn thành tác phẩm 《 Toàn Cầu Cao Võ 》
– Cảnh giới: Khai Nguyên, Thiên Quân, Vạn Thạch, Đằng Không, Lăng Vân…
Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng
– Là câu chuyện tình giữa hai người được mai mối, có hẹn ước và bị ép hôn.
Nữ chính Chu Lăng suốt ngày bị mẹ than phiền về việc không đồng ý đi xem mặt. Được giới thiệu cho một người là quân nhân, cô quyết định kết hôn chỉ vì quân nhân không thường xuyên ở nhà, như vậy cô sẽ bảo trì được sự tự do.
Một cô gái bình thường, một quân nhân nhà nước, họ đều muốn có một cuộc sống độc thân yên tĩnh không dựa dẫm vào nhau, nhưng sự đời không như mong đợi!
Tây Uyển Mị Ảnh
– Tây Uyển Mị Ảnh là một truyện thuộc thể loại Truyện Sắc Hiệp ngôn tình Nặng. Nhân vật chính của truyện là Doãn Xuyên. Khu nhà ở cao cấp Tây Uyển là nơi chuyên sản sinh ra mỹ nữ, người ở đô thị thường là người có tiền.
Doãn Xuyên phải vay rất nhiều tiền mới mua được nhà ở đây, liệu hắn có tiếp cận và chinh phục được các mỹ nữ ở Tây Uyển?
Ở đây liệu còn có bí mật gì đang chờ đợi hắn? Những cuộc tình tay ba, những cảnh ngoại tình, giường chiếu… được mô tả hết sức trung thực và chi tiết, nóng bóng…
Truyện Tây Uyển Mị Ảnh chống chỉ định với trẻ em dưới 18 tuổi.
Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài
– Đây là câu truyện nói về sự trưởng thành của một cô nàng lưu manh, cũng là câu chuyện về cuộc đấu tranh để cô nàng lưu manh lấy được ông chồng bại hoại, lại cũng là một câu chuyện về cuộc sống hạnh phúc của gia đình gồm ba kẻ điên khùng giày vò lẫn nhau…
Nội dung truyện ngôn tình hay này được bắt đầu từ Bảy năm trước, cô cưỡng bức hắn, giữ lại cho mình một đứa con. Bảy năm sau, hắn cưỡng bức cô, để lại cho bọn họ một tờ giấy đăng ký kết hôn! Khi lưu manh gặp bại hoại, sinh ra một cậu nhóc thiên tài…
Khổng Tử viết: Mạng sống thể hiện ở sự vận động, đời sống càng nhộn nhịp, càng quậy phá thì càng khỏe mạnh. Kỷ Lương, trong giới các bà vợ có biệt danh là: Nữ cảnh sát lưu manh. Hiện giờ, cô đang bị người ta dí súng vào thái dương. Người cầm súng, là người đàn ông đã bị cô cưỡng bức bảy năm trước. Thật ra, cô thèm đến chảy nước miếng một người đàn ông như vậy, nhưng đó là bảy năm trước, còn bây giờ…
Tu Chân Liêu Thiên Quần
‘- Tống Thư Hàng vào một ngày đẹp trời đã gia nhập nhóm trao đổi những người thích truyện tiên hiệp. Tham gia nhóm đấy Thư Hàng cũng lấy một “đạo hữu” tương xứng.
Chủ đề chính của nhóm trao đổi này chính là à đủ loại phủ chủ, động chủ, chân nhân, thiên sư.
Ngay cả chủ hội trót làm thất lạc chó cảnh cũng gọi là “yêu khuyển” bỏ nhà đi.
Cả ngày là những câu chuyện luyện đan, xông bí cảnh, luyện công kinh nghiệm gì đấy.
Đột nhiên có một ngày, hồi lâu lặn xuống nước hắn đột nhiên phát hiện… Trong đám từng cái hội nhóm viên, lại toàn bộ là tu chân giả, có thể di sơn đảo hải, trường sinh ngàn năm!
A a a a, thế giới quan ở giữa đêm hoàn toàn tan vỡ á!
Bí Thư Trùng Sinh
– Vương Tử Quân là con cả trong một gia tộc đang đi xuống, sau khi tốt nghiệp và nhận chức bí thư đảng ủy khối trong trường được hai năm, hắn được điều xuống xã Tây Hà Tử làm bí thư xã. Một bí thư trẻ tuổi, không kinh nghiệm, không tâm tính tất nhiên sẽ biến thành một vị cán bộ lãnh đạo bù nhìn, không thể nào đấu lại cán bộ địa phương, không khỏi bị người ta cho ăn bùn. Chỉ một tên đồn trưởng công an xã giở trò chụp mũ cũng làm cho tin đồn tung ra đầy trời, thế là đời làm quan gặp đầy trắc trở. Hắn không nghe lời khuyên của gia tộc, từ quan đi đến một vùng hẻo lánh làm giáo viên.
Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vì chuyện con cái học xong không có công tác mà đến tìm đứa em trai, bây giờ đang là phó chủ tịch thành phố, hắn sẽ bị em trai hắt hủi, không coi ra gì. Vương Tử Quân vì buồn bực mà đi uống rượu, kết quả xảy ra tai nạn xe hơi, hắn trọng sinh về đúng thời điểm cách đó hai mươi năm, lúc mà tên đồn trưởng chuẩn bị chụp mũ hắn tội danh quan hệ bất chính với nhân viên cấp dưới.
Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vẫn luôn nằm mơ đến tình huống năm xưa, lúc này hắn trọng sinh, tất nhiên sẽ không để cho chuyện cũ xảy ra. Vương Tử Quân muốn đứng vững bàn chân ở xã Tây Hà Tử, muốn trả lại những gì mà năm xưa mình đã từng phải nhận, thế nhưng mọi chuyện cũng không dễ dàng. Một Vương Tử Quân với tâm tính trầm ổn, với hai mươi năm sóng gió cuộc đời sẽ phát triển trên đường quan trường như thế nào sau khi trọng sinh?