Trọng Sinh182 bài viết tìm được
182 bài viết tìm được
Nhà Có Hãn Thê Làm Sao Phá
– Kiếp trước, tra phu giết vợ hại nữ, tay nàng lưỡi đao tra phu lại chết dưới tay Bạch liên hoa.
Trở lại khi còn bé, nàng tỉ mỉ trù tính thận trọng từng bước, thoát khỏi cực phẩm người nhà tay xé Bạch liên hoa, thuận đường lại báo cái ân.
“Uy, ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ là báo ngươi đời trước ân cứu mạng.”
“Ân cứu mạng, lúc này lấy thân tương báo.”
Đại Niết Bàn
– Sống lại tuổi thanh xuân! Câu chuyện bắt đầu từ sự trùng sinh, nhưng đó chỉ là cái cớ để tác giả đưa ra quan điểm và triết lý sống về tuổi trẻ chúng ta – những con người đang ở độ tuổi sung sức nhất để cống hiến cho đời.
Khó mà nói về Đại Niết Bàn, đọc câu chuyện mang lại cảm giác giống như chúng ta đi trên con đường trước kia từng tới trường, đứng lại trước bức tường loang lổ quen thuộc, hiện lên thoáng tiếng cười đừa trong ký ức. Hoặc ngẫu nhiên đi trên đường gặp bạn thuở nhỏ, không hẹn mà cùng làm động tác ngốc nghếch nào đó khi nhỏ hay làm.
Hoặc trong đêm mất ngủ, ký ức trong lòng lại đột nhiên hiện ra theo làn khói thuốc mịt mù. Những thứ tình cảm đã phai mờ theo sự trưởng thành của chúng ta…
Đại Niết Bàn cho ta về tuổi trẻ trôi qua không bao giờ trở lại, không muốn hối hận vì không dám vươn tay nắm lấy bàn tay người yêu thương. Bình đạm mới hạnh phúc, dung tục mới càng trân quý….
The Gamer Hệ Thống
– Bỗng một ngày hắn đột nhiên trở về năm 2010, trở lại thành một tên học sinh lớp mười.
Hắn vốn nghĩ mình phải khổ sở lăn lộn trên ghế nhà trường mấy năm nữa thì đột nhiên phát hiện ra trên đầu người khác hiện ra họ tên của họ và kèm theo lv…
Rắn Rết Thứ Nữ
– Dường như khi nữ nhân yêu thương nam nhân luôn bị xem như công cụ để giúp hắn đạt được mục đích. Để trở thành cánh tay đắc lực cho hắn mà nàng đã phải vào sinh ra tử vượt qua mọi âm mưu.
Cũng vì hắn ma ra sức gây dựng mảng lớn non sông, hắn là Nhiếp chính vương, lời nói nhỏ nhẹ nỉ non, cánh tay che trời, thề với nàng sống chết gắn bó, mãi mãi không rời, vậy mà cuối cùng, hắn móc hai mắt của nàng, làm cho nàng chết bởi vạn tiễn xuyên tâm, hoá thành bụi bặm dưới vó ngựa!
Thế nhưng vận mệnh xoay chuyển luân hồi, nàng trở thành Thứ nữ phủ Thừa tướng – Mộc Tịch Bắc! Mà nam nhân nàng từng yêu vẫn là Nhiếp chính vương cao cao tại thượng, hắn ngồi mát hưởng thụ cuộc sống mà nàng dốc sức vất vả giành lấy, ngược lại là để chuẩn bị sính lễ trên trời cho nữ nhân khác một hồi kinh thế phồn hoa!
Mộc Tịch Bắc cười lạnh, kinh thế phồn hoa? Không, nàng muốn nói cho bọn họ biết, đó chỉ là pháo hoa trong mộng, mà nàng, sẽ phá tan giấc mộng đó từng chút một, nàng không thể nào quên được, nam tử kia cười nhìn nàng kia dịu dàng, tất cả đều trở thành oán hận thâm nhập xương cốt nàng.
Trọng sinh một kiếp, nàng hoá thân rắn rết, hiếu thuận ngoan hiền nhưng không nhận lục thân, miệng lưỡi trơn tru nhưng lại trở mặt vô tình, mà nàng như vậy, rồi sẽ có cuộc sống ra sao?
Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
– Trương gia có tổ tiên là truyền nhân của Chính Nhất Phái* đạo gia, tuy nhiên đến đời của Trương Thư Hạc đã suy yếu dần. (* hay còn gọi là Chính Nhất Đạo, lấy Thiên Sư Đạo làm đại biểu, bao gồm các phái như Mao Sơn, Linh Bảo, Thanh Vi, Tịnh Minh.)
Cũng tới ngày diệt vong của giáng lâm, vào thời điểm mà thực vật lại hút máu bất minh, hoạt tử nhân bất tử, y dựa vào chút phù thuật còn lại, kéo dài hơi tàn mười năm trong những tà vật đó, cuối cùng chết thảm dưới huyết đằng (dây đằng hút máu).Lại không ngờ rằng sẽ trở lại mười năm trước, một khắc khi sống lại, chuyện đầu tiên y làm, chính là bật dậy khỏi sô pha, xông vào phòng chứa đồ, tìm kiếm món đồ của đạo gia duy nhất còn lại trong nhà, pho tượng Linh Bảo Thiên Tôn phủ đầy bụi bị ném trong góc kia…
Bí Thư Trùng Sinh
– Vương Tử Quân là con cả trong một gia tộc đang đi xuống, sau khi tốt nghiệp và nhận chức bí thư đảng ủy khối trong trường được hai năm, hắn được điều xuống xã Tây Hà Tử làm bí thư xã. Một bí thư trẻ tuổi, không kinh nghiệm, không tâm tính tất nhiên sẽ biến thành một vị cán bộ lãnh đạo bù nhìn, không thể nào đấu lại cán bộ địa phương, không khỏi bị người ta cho ăn bùn. Chỉ một tên đồn trưởng công an xã giở trò chụp mũ cũng làm cho tin đồn tung ra đầy trời, thế là đời làm quan gặp đầy trắc trở. Hắn không nghe lời khuyên của gia tộc, từ quan đi đến một vùng hẻo lánh làm giáo viên.
Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vì chuyện con cái học xong không có công tác mà đến tìm đứa em trai, bây giờ đang là phó chủ tịch thành phố, hắn sẽ bị em trai hắt hủi, không coi ra gì. Vương Tử Quân vì buồn bực mà đi uống rượu, kết quả xảy ra tai nạn xe hơi, hắn trọng sinh về đúng thời điểm cách đó hai mươi năm, lúc mà tên đồn trưởng chuẩn bị chụp mũ hắn tội danh quan hệ bất chính với nhân viên cấp dưới.
Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vẫn luôn nằm mơ đến tình huống năm xưa, lúc này hắn trọng sinh, tất nhiên sẽ không để cho chuyện cũ xảy ra. Vương Tử Quân muốn đứng vững bàn chân ở xã Tây Hà Tử, muốn trả lại những gì mà năm xưa mình đã từng phải nhận, thế nhưng mọi chuyện cũng không dễ dàng. Một Vương Tử Quân với tâm tính trầm ổn, với hai mươi năm sóng gió cuộc đời sẽ phát triển trên đường quan trường như thế nào sau khi trọng sinh?
Trùng Sinh Chi Nha Nội
– Một tuyệt phẩm đô thị – quan trường, một tác phẩm hay nhất về thể loại này mà mình từng đọc, mình đảm bảo các bác chỉ tiếc nếu không đọc chứ không ai tiếc nếu đã đọc.
Truyện kể về một người đàn ông 40 tuổi, vì lý do trời ơi đất hỡi như bao nhiêu truyện xuyên việt khác, quay lại năm mình 1976 … NVC nghĩ làm có cha giàu sướng hơn hay là có con giàu sướng hơn? Câu trả lời tất nhiên là làm cậu ấm (nha nội) sướng hơn rồi.
Vì thế lợi dụng hiểu biết xu thế tương lai, hắn ra sức giúp cho cha mình, một cán bộ kỹ thuật hoàn toàn “mù chính trị” tiến vào quan trường, từng bước từng bước leo cao trên nấc thang danh vọng… cuối cùng nhân vật chính từ bỏ cuộc sống ung dung của phú ông có giá sản bạc tỷ mà bước vào quan trường, chẳng phải vì theo đuổi quyền lực, tiền bạc hay mỹ nữ, chỉ vì theo đuổi thành tựu của nam nhân giống như lời cha hắn đã nói, vậy thành tựu cao nhất của người đàn ông trong cuộc đời là gì?
Truyện kể về hai thế giới khác nhau, một thế giới quan trường, và một thế giới các nha nội (cậu ấm cô chiêu), quy tắc hai thế giới khác hẳn nhau, nhưng tương tác nhau, cái này là nguyên nhân tạo sóng gió cho cái kia, tạo ra một phần đặc biệt của câu truyện.
Toàn Cầu Cao Võ
– Địa quật xâm lấn, võ đạo quật khởi.
Tiểu nhân vật cũng có đại tình cảm, vì sinh tồn mà chiến, vì thủ hộ mà chiến.
Mà nhìn tiểu nhân vật Phương Bình, từng bước một quật khởi, cứu vớt (dao động) toàn thế giới cố sự!
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
– Năm đó khi Diệp Trần được 18 tuổi thì bị người khác mưu hại, đã vậy còn liên lụy dưỡng mẫu chết thả. Cũng từ khi đó hắn dùng mười năm khổ luyện, đến cuối cùng báo thù rửa hận, giết sạch cừu nhân, nhưng cũng bị thế lực khắp nơi truy sát, cuối cùng bị vây ở trên đỉnh núi Everest.
Đại thù đã trả, hắn vốn định nhảy núi tự vận, không nghĩ tới vậy mà ngoài ý muốn xuyên qua đến Tu Chân giới. Tám trăm năm về sau, hắn đã là đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ, Tu Chân giới người người kính úy Cuồng Đế, nhưng lại bởi vì một trận đại chiến, trùng sinh lúc còn là thiếu niên…thay đổi những gì xảy ra kiếp trước, đối chiến tứ đại giới, tìm lại người yêu, trả thù bát đại tiên môn như thế nào? Mọi người hãy đón đọc.
Cảnh giới:
Tu chân cảnh giới từ cao tới thấp, tổng cộng chia làm tám Đại cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư, Hợp Đạo, Độ Kiếp.
Trên Địa Cầu võ học chi đạo: võ giả bình thường, Nội Kình võ giả, mà Nội Kình võ giả căn cứ cảnh giới cao thấp, lại phân làm Minh Kình, Ám Kình, Hóa Kình tam trọng cảnh giới. Hóa Kình, gần như có thể nói là võ học đỉnh phong, cho nên được tôn làm tông sư, ngoài ra còn các cảnh giới cao hơn.
Người người tu đạo trên địa cầu, dựa theo cảnh giới phân chia, tổng cộng chia làm bốn Đại cảnh giới, phân biệt là Sơ Khuy, Huyền Quang, Thần Thông, Thành Đạo…”
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
– Khi boss trùm biến thành người phụ nữ điên dại, các nhân vật chính xuyên không cùng với trọng sinh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Một phó bản cực kỳ khó đã mở ra.
Nhân vật chính trọng sinh: Hãy để ta chết đi, ta không muốn sống lại!
Nhân vật chính xuyên không: Ta muốn về, ta không cần xuyên đến nơi này!
Nhân vật chính của tiểu thuyết xuyên qua: Địa ngục kiểu mẫu là đây à? nhân vật phản diện lại có thể thăng thiên, đá kê chân? Đạo diễn, ta nghi ngờ mình đã cầm nhầm kịch bản.
Nhân vật ác: Lão tử không làm nữa!
Minh Thù: Tiếp theo.
Nam: Thí chủ tu tiên sao? Nên tìm hiểu bảy mươi hai tư thế tu tiên chứ nhỉ?
Minh Thù:… Cút!