Trọng Sinh96 bài viết tìm được
96 bài viết tìm được
Tào Tặc
– Tào Bằng là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ?
Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường: văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó.
« Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi »… Nhưng may mắn có thực sự chỉ là do trời, hay tất cả đều trong sự tính toán tiên liệu của Tào Bằng ? Các bạn hãy cùng với nhóm dịch dõi theo từng bước chân của Tào Bằng trong thời đại loạn lạc này nhé. Truyện được chấm với 9.3 điểm với 2824 người bình chọn trên quidian, luôn đứng trong top lịch sử quân sự.
Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
– Yến Triệu Ca xuyên qua lần đầu, đi tới thế giới có nền Văn minh Võ đạo phồn thịnh chí cực, được vào trong Tàng Thư Các của Thần Cung có thu tất cả kinh điển của thiên hạ, bao hàm toàn diện, nhưng sau đó là một hồi thiên địa đại kiếp nạn, liền Thần Cung cũng tan vỡ.
Kế tiếp lại xuyên qua lần thứ hai, linh hồn đi tới cùng một thế giới, chẳng qua là thời đại không biết bao nhiêu năm về sau.
Mọi người khai quật di tích còn xót lại sau Đại Phá Diệt, Văn minh Võ đạo một lần nữa khởi bước, vẫn còn đang ở thời kỳ mới phát triển.
Trong đầu Yến Triệu Ca mang đầy điển tịch của Thần Cung, lần thứ hai xuyên qua đến thời đại này, giống như cùng một người chơi phó bản cấp địa ngục, đột nhiên bị ném tới phó bản cấp bình thường.
Thật là không quá thoải mái!
Bất quá trước đó, hắn phải giải quyết một vấn đề.
“Ta không phải là nhân vật chính? Mà là nhân vật phản diện cao phú soái sư huynh đang cạnh tranh muội tử với nhân vật chính?”
“Cái kịch bản này có gì sai a!”
Thiên Vực Thương Khung
– Cười tận anh hùng thiên hạ, vũ nội ta vì quân chủ!
Vạn thủy thiên sơn, ta là tối cao; Bát Hoang Lục Hợp, duy ngã xưng hùng!
Ta muốn vũ phong vân, lăng thiên hạ, đạp Thiên Vực, đăng thương khung! Ai có thể tranh phong ? !
Chư quân có thể nguyện theo giúp ta, sóng vai lăng thiên hạ, quỳnh tiêu phong vân vũ, chinh chiến cái này Thiên Vực Thương Khung ? !
Bia Đỡ Đạn Phản Công
– Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.
Lời giới thiệu của Tiểu Tuyền: Văn án hơi ngắn, do tác giả không rành giới thiệu lắm, nhưng bảo đảm sẽ rất hay :”> .
Mọi người đọc ngôn tình thích thể loại nào, ngôn tình hiện đại, thanh xuân vườn trường, võng du, đồng nhân, huyễn huyễn tiên hiệp, cổ đại cung đấu, điền văn làm ruộng, hay viễn tưởng tương lai, thậm chí ma quái kinh dị cũng có. Vâng tất cả thể loại đều có trong một bộ truyện, thông qua những câu chuyện đầy cuốn hút, đủ loại sắc thái, sẽ làm mọi người thích thú. Còn chờ gì mà không nhảy hố!
Rắn Rết Thứ Nữ
– Dường như khi nữ nhân yêu thương nam nhân luôn bị xem như công cụ để giúp hắn đạt được mục đích. Để trở thành cánh tay đắc lực cho hắn mà nàng đã phải vào sinh ra tử vượt qua mọi âm mưu.
Cũng vì hắn ma ra sức gây dựng mảng lớn non sông, hắn là Nhiếp chính vương, lời nói nhỏ nhẹ nỉ non, cánh tay che trời, thề với nàng sống chết gắn bó, mãi mãi không rời, vậy mà cuối cùng, hắn móc hai mắt của nàng, làm cho nàng chết bởi vạn tiễn xuyên tâm, hoá thành bụi bặm dưới vó ngựa!
Thế nhưng vận mệnh xoay chuyển luân hồi, nàng trở thành Thứ nữ phủ Thừa tướng – Mộc Tịch Bắc! Mà nam nhân nàng từng yêu vẫn là Nhiếp chính vương cao cao tại thượng, hắn ngồi mát hưởng thụ cuộc sống mà nàng dốc sức vất vả giành lấy, ngược lại là để chuẩn bị sính lễ trên trời cho nữ nhân khác một hồi kinh thế phồn hoa!
Mộc Tịch Bắc cười lạnh, kinh thế phồn hoa? Không, nàng muốn nói cho bọn họ biết, đó chỉ là pháo hoa trong mộng, mà nàng, sẽ phá tan giấc mộng đó từng chút một, nàng không thể nào quên được, nam tử kia cười nhìn nàng kia dịu dàng, tất cả đều trở thành oán hận thâm nhập xương cốt nàng.
Trọng sinh một kiếp, nàng hoá thân rắn rết, hiếu thuận ngoan hiền nhưng không nhận lục thân, miệng lưỡi trơn tru nhưng lại trở mặt vô tình, mà nàng như vậy, rồi sẽ có cuộc sống ra sao?
Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
– Trương gia có tổ tiên là truyền nhân của Chính Nhất Phái* đạo gia, tuy nhiên đến đời của Trương Thư Hạc đã suy yếu dần. (* hay còn gọi là Chính Nhất Đạo, lấy Thiên Sư Đạo làm đại biểu, bao gồm các phái như Mao Sơn, Linh Bảo, Thanh Vi, Tịnh Minh.)
Cũng tới ngày diệt vong của giáng lâm, vào thời điểm mà thực vật lại hút máu bất minh, hoạt tử nhân bất tử, y dựa vào chút phù thuật còn lại, kéo dài hơi tàn mười năm trong những tà vật đó, cuối cùng chết thảm dưới huyết đằng (dây đằng hút máu).Lại không ngờ rằng sẽ trở lại mười năm trước, một khắc khi sống lại, chuyện đầu tiên y làm, chính là bật dậy khỏi sô pha, xông vào phòng chứa đồ, tìm kiếm món đồ của đạo gia duy nhất còn lại trong nhà, pho tượng Linh Bảo Thiên Tôn phủ đầy bụi bị ném trong góc kia…
Bất Hủ Phàm Nhân
‘- Người phàm chỉ có căn cơ phàm tục, làm sao vĩnh sinh?
Nhưng, căn cơ tuy phàm, trí tuệ lại bất phàm!
Mạc Vô Kỵ, vốn nghiên cứu ra phương thuốc đả thông kinh mạch chấn động toàn câu, kết quả chưa kịp công bố đã bị người mình tin tưởng nhất phản bội, một đao đưa hắn xuyên qua dị giới. Hắn, một người với thân thể phàm tục, làm cách nào vượt qua quần hùng trùng trùng cường giả, Chứng Đạo Bất Hủ?!
Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ – Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé.
Võ Đạo Đan Tôn
– Đây là một đại lục yêu thú hoành hành, chiếm cứ thành trì, nhân loại an phận ở một góc!
Vì thủ hộ mảnh đất cuối cùng của nhân loại, võ giả triển khai đối kháng đẫm máu với yêu thú, cuộc chiến kéo dài đến mấy ngàn năm.
Lâm Tiêu vốn là một người bình thường Địa Cầu, thế nhưng trong lúc vô ý đi tới thế giới dùng võ vi tôn này, đúng vào lúc đại lục lâm vào nguy cơ. Trọng sinh vào thân thể một thiếu niên yếu đuối, lại càng thần kỳ hơn lấy được một đầu yêu thú cường đại làm phân thân.
Ở yêu thú giới, hắn rung chuyển trời đất, ở trong nhân loại, hắn quấy Càn Khôn!
Bàn tay lò bát quái, trong lòng còn có Lăng Vân Chí, hành tẩu ở trên đường võ đạo đỉnh phong, hắn cước đạp trời cao, quyền quét Càn Khôn.
Dốc hết sức định Cửu Châu!
Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
– Tại địa cầu hắn là thiên tài kiếm đạo. Xuất sơn hai mươi năm trở thành tượng đài Kiếm Thần người người ngưỡng mộ. Tiếp một cái hai mươi năm nữa hắn liền đạt cảnh giới nhân kiếm hợp nhất.
Hắn cứ nghĩ rằng đã đến lúc bản thân buông bỏ hồng trần thì lại xuyên đến Đấu La Đại Lục vào thời điểm Đường Vũ Lân đã phi thăng được một vạn năm, dẫn dắt ngũ đạo chí cao thần cùng toàn bộ thần chi chiến chống lại sự xâm lăng của Ma giới.
Sau một vạn năm, vật đổi sao dời, Đấu La Đại Lục còn lại gì? Sử Lai Khắc, Đường Môn đã bị người đời lãng quên?
Siêu Thần Yêu Nghiệt
‘- Truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố
Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống.
Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên….
“Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…”
Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.
“Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.”