Lọc Truyện97 bài viết tìm được
97 bài viết tìm được
Cục Cưng Có Chiêu
Một trận hỏa hoạn đốt sạch tất cả tình yêu của Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn. Sau năm năm cô huy hoàng trở về muốn đòi lại công lý cho chính mình. Không ngờ đứa bé cô mang về còn có bản lĩnh hơn cả cô. Đứa nhỏ đứng trước mặt Diệp Ân Tuấn mà vô tội nói: “Chú giúp con một việc được không? Xin chú đó.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy…
Thương Tiến Tửu
Phóng đãng bại hoại ăn chơi công x Có thù tất báo mĩ nhân thụ
Chó dữ gặp chó điên.
Sáu châu Trung Bác bị chắp tay dâng cho ngoại địch. Thẩm Trạch Xuyên chịu áp giải vào kinh thành, sa cơ lỡ vận bị người người đánh đập. Tiêu Trì Dã nghe mùi mò tới, không cần người khác động thủ, tự mình đạp cho Thẩm Trạch Xuyên thành ma ốm luôn. Ai biết được con ma ốm này quay đầu một cái, cắn hắn đầm đìa máu tươi. Từ lúc này hai người đã kết thù sâu, cứ gặp nhau là phải cắn.
“Vận mệnh muốn ta cố thủ tại nơi này cả đời, nhưng đây không phải con đường ta lựa chọn. Cát vàng vùi mất huynh đệ ta rồi, ta không muốn tiếp tục thần phục mệnh hư vô. Thánh chỉ không cứu nổi lính của ta, triều đình không nuôinổi ngựa của ta, ta không nguyện liều mạng vì nó nữa. Ta muốn vượt qua ngọn núi kia, ta phải chiến một trận vì chính mình!”
Cảnh báo:
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã x Thẩm Trạch Xuyên.
Có tuyến bách hợp, cũng là nhân vật quan trọng.
Công khốn nạn hơn mấy ca ca của các quyển trước.
Tác giả là đại ma vương không có phong cách văn chương, luyện tiết tấu.
Ta dập đầu lạy các vị đại gia đó, đọc văn án, đọc văn án (đọc kỹ văn án).
Tag: Cường cường, Cung đình hầu tước, Thuỷ chung duy nhất, Duyên trời tác hợpBiên tập: Mộc, Chu, Tessa
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã – Thẩm Trạch Xuyên
Ta Muốn Làm Thiên Đao
Trương Hùng là một bác sĩ thẩm mỹ cực kì xui xẻo.
Không phải là vì thất nghiệp, thất tình….
Mà là còn trẻ thế đã bị sét đánh chết mất…À không, không chết, là sét đánh cho xuyên không.
Còn có cái nào xui xẻo hơn không?
Có! Vì Trương Hùng xuyên qua là thân thể của một đứa bé mồ côi, mới qua đời vì phong hàn.
Nhìn xung quanh gia đồ bốn vách, giữa trời đông mà trên thân chỉ có một thân áo mỏng, hắn lệ rơi đầy mặt.
Không khéo xuyên qua kiếp này chưa đủ một đêm lại tiếp tục quang vinh treo.
Cũng may, có “bàn tay vàng”.
……
Thế giới này có yêu, quỷ, có giơ tay nhấc chân bài sơn đảo hải võ đạo đại năng.
Trương Hùng lòng tin tràn trề muốn viết cho riêng mình một thiên truyền kỳ.
Nhưng trước hết, phải đổi cái tên.
Nguyên chủ gọi Tống A Ngưu, tên này chú định là không có tiền đồ đấy!
Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả
[Đây Là Truyện Việt]
Nhiều hỏi tại sao ta lại có ánh mắt u buồn cô đọc như vậy, nhiều người thấy ta tại sao lại có tính cách thất thường, xin lỗi, ta chỉ đội lốt giả tạo để sống mà thôi. Ta là yêu tổ, Thiên Hồ Yêu Tổ. Nguyện vọng của ta chính là xâm lấn nhị thứ nguyên, xây dựng một thủy tinh cung khổng lồ.
Truyện nhân vật sẽ đi theo hướng vô địch văn nên mọi người không cần hỏi tại sao creep hay boss yếu.
One Piece(Đã Xong) – Tokyo Ghoul(Đã Xong) – High school DxD (Đã xong) – OverLord (Đã Xong-đang đăng”Viết nháp”)-Hokage(Đã xong) – Fairy Tail(Đang Viết) – (Tính Theo Vote trên fb)
Vì viết không kịp đăng rồi, dạo gần đây khá bận, sẽ thay đổi nếu cảm thấy không kịp, cầu đề cử
Ngày đều chương, vui thì bạo chơi.
Truyện chỉ thuần Anime, Manga, nhấn mạnh thuần anime, Manga, và sẽ không rơi vào DC, Marvel hay là tiểu thuyết huyền huyễn các loại, thậm chí là siêu nhân gì nên mọi người không cần mở map nha, còn map tiếp có thể yêu cầu thông qua Vote trên Group.
Cầu đề cử.
Nghịch Thuỷ Hàn
– Trên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơn hắn nữa. Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy.
– Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường. Nhưng hắn vẫn không dừng lại để thở lấy một hơi. Chỉ là hiện tại đã gần suối Hổ Vĩ rồi.
– Ngựa này của hắn cũng tựa như sắp lướt qua chiếc giếng bên cạnh đường kia, nhưng mới chạy tới cách tầm một trượng ngựa đột nhiên dừng lại. Một tràng tiếng tay áo phất gió vù vù nổi lên hắn đã lướt đến bên cạnh giếng nước. Múc một thùng nước, hắn nhúng cả cái đầu trọc bóng loáng của mình ngập vào trong đó, rồi sau đấy mới múc một bầu nước đưa lên miệng uống ừng ực. Hắn luôn luôn không hiểu tại sao các vị ca ca trên trại lại phải đào một cái giếng ở đây, đến hiện tại thì hắn mới hiểu rõ một giếng nước nơi đây đối với những người đang chạy cuống cuồng trên đường quý giá đến nhường nào!
Đệ Nhất Thi Thê
– Mộ Nhất Phàm không ngờ một ngày kia mình lại xuyên không vào bộ tiểu thuyết do chính mình sáng tác.
Xuyên trở thành nhân vật tang thi trong truyện khiến Mộ Nhất Phàm vô cùng bối rối.
Là người giết chết nam chủ, khiếm nam chủ trùng sinh vào thời điểm trước khi mạt thế buông xuống, muốn thay đổi tất cả.
Cho nên hắn quyết định nhẫn tâm ở thời điểm trước khi nam chủ trùng sinh xử lý y!
Chỉ là…
A…
Từ từ…
Đây là cái tình tiết gì nha…
Hắn sáng tác không phải là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?!
Như thế nào lại biến thành đam mỹ?!
Đệ Nhất Sủng
– Thiếu nữ nhà họ Cố nổi danh là một cô gái không có nhan sắc, thế nhưng lại có thể kết hôn với người đàn ông độc thân tôn quý, đẹp trai nhất Bắc Lăng.
Mặc cho bao người ngưỡng mộ, ghen ghét, cô chỉ muốn ly hôn!
Người đàn ông ép cô vào góc tường, cường ngạnh tuyên bố: “Ly hôn? Trừ khi tôi chết!”…
Nếu không phải nhất thời sơ ý bị chị cô tính kế hãm hại, cô đâu sẽ chủ động chọc vào người đàn ông một tay che trời đất Bắc Lăng này. Cho rằng cả đời phải sống trong nước sôi lửa bỏng, lại không ngờ, không cẩn thận bị anh cưng chiều hết mực…
Ngô Gia Kiều Thê
– Khương Lệnh Uyển ở kiếp trước chính là dạng phụ nữ bướng bỉnh, dù kết hôn 5 năm nhưng vẫn không có con. Thế mà Lục Tông chưa từng ghét bỏ vẫn cứ sủng nàng đến đòi mòi, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng.
Sống lại một lần nữa, Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thuê, giúp Lục Tông chứng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao…
Mục tiêu đời này của nàng chính là có thể với Lục Tông, ba năm ôm hai, mười năm một đàn!
Nhưng vấn đề là bây giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo a!
“A, vú nương, ta đói” – Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi.
Ý nghĩa tên truyện: cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ “ngô” ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ “kiều” tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều.
Chúng Thần Chi Nguyên
– Dương Thanh Dao vén chăn lên, quan tâm nói: “Mộng Thần mau vào đi, kẻo bị cảm lạnh.” Lục Mộng Thần đáp ứng một tiếng, chui vào trong chăn. Dương Thanh Dao cũng chầm chậm trút bỏ y phục, trên người chỉ còn lại một chiếc yếm. Làn da trắng như tuyết lộ ra, nàng khẽ sờ vào người, thầm thở dài, lòng nghĩ đến đêm nay phải đem chung thân giao cho một nam nhân, dẫu sao đây là nàng tự nguyện, đối với Mộng Thần nàng phát hiện càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.
Lục Mộng Thần nằm trên giường, nhìn về thân thể mỹ lệ tuyết bạch đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến mây mù ở đỉnh núi Mộng Thần, là thanh khiết, là ẩn hiện như vậy…Dương Thanh Dao cũng vào trong chăn, nằm xuống. Giữa hai người lại xuất hiện màn kịch ban nãy, không ai lên tiếng, nhất thời chỉ là một khoảng tĩnh lặng.
Dương Thanh Dao có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trong lòng đã như hươu nhỏ nhảy loạn. Nàng đưa mắt nhìn Lục Mộng Thần, trong lòng thầm nói: Lục Mộng Thần, thiếp là thê tử của chàng, tại sao chàng không thể chủ động một chút chứ? Đợi một hồi, Dương Thanh Dao cảm thấy không thể cứ như vậy, xem ra bản thân nhất thiết phải chủ động xuất kích, có lẽ Mộng Thần tờ giấy trắng này chút hoa văn cũng không có, chẳng ngờ lại cần nàng dụng tâm để in ấn ký lên sinh mệnh.
Dương Thanh Dao trước tiên trút bỏ chiếc yếm xuống, toàn thân trần trụi nghiêng mình ôm lấy cơ thể Lục Mộng Thần. Sau đó dịu dàng nói: “Mộng Thần, thiếp giúp chàng cởi khố ra, tiếp theo chúng ta thực hiện điểm thứ hai trong quy củ giữa phu thê, được không?”
Ác Nhân Thành Đôi
– Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp.
Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi.
Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi.
Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt.