Lọc Truyện182 bài viết tìm được
182 bài viết tìm được
Đoạt Đích
Đại Khang vương triều, triều đình tranh đấu, Phong Vân quỷ quyệt, môn phiệt thế gia, ngươi lừa ta gạt … Địa Cầu thế kỷ 21 thanh niên tốt Lục Tranh, xuyên việt trở thành Giang Nam Lục gia con thứ, thụ mẹ cả xa lánh, bị gia tộc lưu vong, ăn nhờ ở đậu, nhận hết khi nhục. Trong nghịch cảnh, lại nhìn Lục Tranh như thế nào quyết chí tự cường, dựa thế trưởng thành, cuối cùng con thứ nghịch tập, khuấy động thiên hạ Phong Vân.
Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu
Một thức tỉnh đến, Tô Trường Không xuyên qua đến rối loạn, yêu ma hoành hành thế giới, võ đạo tư chất thường thường, nhưng Tô Trường Không phát hiện, chỉ cần mình 【 tuổi thọ 】 tăng trưởng, thiên phú, tiềm năng liền có thể tùy theo 【 vô hạn 】 tăng lên!
Ngũ Cầm hí: Bắt chước Hổ, Lộc, Hùng, Viên, Điểu chờ động vật, tập chi nhưng cường thân kiện thể, thân thủ nhanh nhẹn, bách bệnh không sinh!
Quy Tức Chân Định công: Mô phỏng sinh vật khí công, như ngàn năm lão quy hô hấp thổ nạp, nạp khí lâu bế, kéo dài tuổi thọ!
Thiên Tằm Thần Công: Thiên Tằm cửu biến, phá kén thành bướm, phản lão hoàn đồng, đả thông sinh tử huyền quan, mỗi lần thuế biến đều là một lần sống lại!
Tu Dưỡng Sinh quyền pháp, luyện trường sinh chi khí! Trên đường trường sinh nhiều thi hài, Tô Trường Không đi lên một đầu thiên địa diệt mà ta bất diệt trường sinh võ đạo!
Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma
xuyên việt đến yêu ma hoành hành huyền huyễn thế giới, Cố Thanh Phong thành vương triều Đại Viêm Trấn Ma Ti Trấn Ma ngục bên trong một tên ngục tốt.
Đến tận đây, nguyên bản có địa ngục nhân gian danh xưng, u ám khủng bố Trấn Ma ngục huyền án liên tiếp sinh!
Vì sao Trấn Ma trong ngục yêu ma hàng đêm kêu thảm thiết?
Vì sao có thể biến thành đủ loại mỹ nhân họa bì, đổi nghề làm đủ liệu kỹ sư?
Vì sao có thể khiếp người linh hồn tinh thông huyễn thuật Nhãn Ma, trở thành VR mắt kính?
Vì sao hồ ly tinh nhảy lên nơi ở múa? Đây hết thảy mọi thứ, đến tột cùng là Yêu Tính vặn vẹo hay là đạo đức tiêu vong?
Tiên Đế Trùng Sinh
Tiên Đế tung hoành ngang dọc khắp vũ trụ – Diệp Thành bị rơi xuống thiên kiếp, trùng sinh về Địa Cầu lúc mình 20 tuổi.
Kiếp trước anh có gia cảnh tầm thường, vợ chưa cưới hãm hại, bị tình địch xúc phạm, đối mặt với cường quyền, anh chỉ có thể cúi đầu, mẹ bị mất tích, anh bất lực đứng nhìn, bố gặp tình cảnh bi thảm, anh cũng không có cách nào thay đổi.
Nhưng bây giờ, Tiên Đế quay trở lại, tất cả nỗi đau khổ đã gặp trước kia, anh sẽ bắt kẻ địch trả giá gấp trăm nghìn lần, để sự bất công trên thế giới này đều tiêu tan theo mây khói.
Vạn Dạ Chi Chủ
“Mỗi một khỏa tinh thần đều là một thần cái, Thần đám bọn họ ảnh hưởng thế gian vạn vật.”
“Tu luyện càng không thể rời bỏ tinh thần, có thể mười ba năm trước đây, từ trước tới nay viên thứ nhất tinh thần trụy lạc nhân gian đại địa…”
“Hiện nay, quần tinh ô nhiễm nghiêm trọng, không có bất kỳ một khỏa tinh thần là bình thường. Cái này cũng ý nghĩa tu sĩ tu hành ngọn nguồn xuất hiện vấn đề, tu hành quá trình càng nương theo lấy không rõ…”
Tươi đẹp ánh mặt trời xuống, đây là một tòa dựa lưng vào núi xanh, lòng bài tay lớn nhỏ thôn xóm.
Trong thôn lão cây hòe xuống.
Lão nhân một bên mút lấy thuốc lá rời, một bên giảng thuật tu hành bên trong đích cấm kị.
Giờ phút này, lão nhân đặc biệt lời nói thấm thía, “Ninh ca nhi, chúng ta có thể ở thôn hoang vắng ở bên trong bình thường địa còn sống, đã đầy đủ may mắn. Ngươi cũng đừng có còn muốn lấy tu luyện.”
Theo hắn ánh mắt rơi đi.
Trong đám người có một đang mặc tố sắc áo tơ thiếu niên.
Thiếu niên tên là Ninh Minh, ước chừng mười ba tuổi, dáng người đơn bạc, tướng mạo còn không có rút đi ngây thơ. Có thể cặp mắt kia lại tràn đầy linh động chi sắc.
Tại mọi người nhìn soi mói, Ninh Minh tầm mắt cụp xuống, tựa hồ thở dài âm thanh.
Đợi cho lão nhân sau khi rời đi.
Chung quanh hài đồng rất nhanh tựu dâng lên.
“Trên thị trấn Lưu viên ngoại, đoạn thời gian trước cưới cái yêu bà nương, kết quả ngày hôm sau sẽ chết tại trên giường, trong bụng thịt đều cho ăn hết sạch rồi…”
“Còn có Thanh Huyền núi cái gian phòng kia chùa miểu, nghe nói có tăng nhân tại buổi tối trông thấy cái kia tôn Phật tượng lộ ra quỷ dị cười, thật sự là muốn hù chết người ah!”
Mọi người ngươi một lời ta một miệng.
Thế giới bên ngoài tựu thật giống cùng Ma Quật địa ngục đồng dạng, ai cũng không dám ly khai thôn.
Một cái đầu như như dưa hấu cực đại nam hài, chân thành nói, “Ninh ca nhi, nghe Lý gia gia nói được, đúng vậy.”
“Ninh ca nhi… Ta về sau đem sở hữu tất cả cây ngô bánh đều cho ngươi ăn, ngươi không muốn nghĩ đến đi được không?”
Một người mặc toái hoa váy tiểu nữ hài cũng kéo Ninh Minh tay, chậm rãi đong đưa.
Tiểu nữ hài tên là Tiểu Anh, nhuyễn nhu thanh âm, làm cho lòng người thương.
Thẻ Bài Mật Thất
Tiêu Lâu bất ngờ chết đi, sau khi sống lại thì bị đưa tới một thế giới hình thành từ những lá bài.
Ở nơi đây mỗi lá bài đều đại diện cho một mật thất – Giải mã bí ẩn; Mê cung cơ quan; Mạo hiểm sinh tồn; Quyết đấu khiêu chiến. Độ khó của mật thất sẽ tăng dần, chỉ khi vượt qua mật thất cấp SS thì mới có thể trở về thế giới thực.
Để trở về, Tiêu Lâu và bạn bè của mình đã bắt đầu hành trình sinh tồn trong mật thất đầy mạo hiểm và kích thích.
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Lúc trước cô là một thầy bói toán, nhưng chính vì chuyên nói dối ăn tiền mà bị người đánh chết.
Nhưng sau khi mở mắt tỉnh dậy, cô phát hiện bản thân đã quay về lúc năm tuổi. Và không lâu sau đó, cơ duyên đến, cô vì chiếc bình ngọc của Bồ Tát rơi trúng đầu mà mở ra Thiên Nhãn.
Sau khi Thiên Nhãn xuất hiện, cô bỗng chốc trở thành một thiên tài gặp qua là nhớ, tài năng càng ngày càng xuất chúng. Cô có khả năng nhìn thấu sinh tử, phúc họa của người khác qua tướng mạo, đồng thời có thể cải tử hồi sinh.
Đời trước, một mình cô sống cô đơn, gia đình tan nát, không nơi nương tựa. Đời này cô nhất định phải khiến vòng quay định mệnh biến đổi.
Kiếp trước, cô không có gì cả, bị người đời khinh khi, rẻ rúng. Kiếp này, cô quyết tâm trở thành một đại sư Huyền Học chân chính, cô muốn đứng trên đỉnh cao của thế giới, muốn trở thành một nữ anh hùng trong giới doanh nhân được mọi người suy tôn, ngưỡng mộ.
Tuyệt Sắc Khuynh Thành
“Tuyệt sắc khuynh thành” là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.
Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc “Tuyệt sắc khuynh thành” có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết:
Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.
Phi Yên:
Là tác giả best seller của Trung Quốc. Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.
Ω
Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt sắc khuynh thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.
Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”.
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Quản lý của một bảo tàng ở thế kỷ 21 xuyên không trở thành Vương Phi “dâm đãng”, Vương Gia bạo lực hoàn thành đêm động phòng xong liền cấm túc nàng.
Bốn năm liền hề đoái hoài, cho đến một ngày lương tâm trỗi dậy, vương gia ý định đi thăm Vương Phi. Nhưng vừa vào trong viện liền nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi, còn Vương Phi, vốn tưởng phải xanh xao vàng vọt, nhưng lại trắng trẻo xinh đẹp.
“Đứa trẻ này là con ai?”
“Cần ngươi quản?”
“Phu nhân, ta sai rồi, là ta trách nhầm nàng!”
Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại.
Tiếng thở dốc của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra…
Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận.
Nàng! Xuyên không rồi?
Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng.
Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc.
Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra.
Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt.
Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng.
Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động?
Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá…!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn.
Quả thực là một ngày chó chết!
Vân Quán Ninh sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt chống cự lại: “Cút đi! Nam nhân thối! Ngươi muốn chết đúng không?”
Chiến Thần Phong Vân
Anh gây tội, em ngồi tù
Bị cả gia tộc quay lưng, đến cả bố mẹ cũng từ.
Hơn 15 năm sau – khi anh là chiến thần số một thế giới thì cả gia tộc giờ đây mới nhớ tới anh, quỳ luỵ xin anh, Thật nực cười
—
Thành phố Lâm Hải, sân bay quốc tết
Sân bay là nơi luôn náo nhiệt ồn
ào, hôm nay một bóng khách du lịch
cũng không có, tiếng kim rơi cũng có
thể nghe thấy rõ ràng.
Chỉ có hàng ngàn người mặc quân
phục đem cả súng thật, đạn thật đang
ngẩng đầu mong chờ.
“Khu thứ nhất, xử lý xong!”
“Khu thứ hai, xử lý xong!”
Đại tá ‘Cô Lang, trên cầu vai có hai
vạch ba sao, nghe xong báo cáo thì thở
phào nhẹ nhõm.
“Sân bay đã được dọn dẹp sạch sẽ,
mời Diệp soái xuống máy bay”
Diệp Huyền Tần vụi tắt điếu xì gà
trong tay, chậm rãi bước xuống máy
bay tư nhân.
Anh ấy mặc áo khoác da, từng cơn
gió lạnh xào xạc, vẻ mặt lãnh đạm,
nhưng không tỏ ra kiêu căng.
Hào quang của một vị vương giả