Lọc Truyện224 bài viết tìm được
224 bài viết tìm được
Đấu La Đại Lục 2
Đấu La Đại Lục 2 – Tuyệt Thế Đường Môn – Nơi đây không có ma pháp, không có đấu khí, cũng không có võ thuật, chỉ có duy nhất thứ gọi là Vũ Hồn. Trên mảnh đất Đấu La Đại Lục, Đường Môn sau vạn năm huy hoàng đã bắt đầu bước vào con đường suy thoái. Một lớp anh tài mới xuất hiện, liệu thế hệ Sử Lai Khắc Thất Quái mới này có chấn hưng được Đường Môn hay không? Bản anh hùng ca về Đường Môn khi xưa có thể tái hiện một lần nữa hay không?
– Bản thân có Bách vạn niên hồn thú, tay cầm thần cung Nhật Nguyệt Trích Tinh của Tử Linh Thánh Pháp Thần, khi hắn xuất hiện liền tiếp thêm một luồng sinh khí mới cho Đường Môn đã suy yếu. Tất cả bí ẩn dần dần hé mở…
Liệu ám khí Đường Môn có thể lại một lần nữa danh chấn thiên hạ không? Huy hoàng của Đường Môn khi xưa phải chăng còn có thể tái hiện? Mọi thứ đều nằm ở đây – Tuyệt Thế Đường Môn.
Tam Quốc: Ta, Đổng Công Chi Tử, Bắt Đầu Thiên Hồ
Đổng Ninh: “Lão già, ngươi cũng không muốn bởi vì một người phụ nữ liền bá nghiệp vô vọng chứ?” Đổng Trác: “Ta Đổng Trác trung niên có con, không nghĩ đến càng là Đổng gia Lân nhi!” Lữ Bố: “Tĩnh Vũ cùng Bố, là huynh đệ vậy!”
Trùng Sinh Đánh Dấu: Nông Thôn Vú Em Làm Ruộng Bận Bịu
Một khi chết bệnh, lại mở mắt một cái tiểu nãi oa nước mắt lưng tròng nói: “Ba ba, đừng đánh, cái mông còn đau đát……” Hứa Đình nước mắt sụp đổ! Kiếp trước hắn tỉnh ngộ quá trễ, kiếp này định dùng sinh mệnh đền bù thê nữ! Vì trợ hắn chuộc tội, một cái phụ trách dẫn đạo Hứa Đình làm hảo vú em hệ thống xuất hiện…… Sau đó không lâu, được sủng ái hai em bé càng ngày càng phóng thích thiên tính, một cái xuẩn manh đến cực hạn: “Ô ô, con ong bay oa trên cái mông rồi!” Một cái cao lãnh lại ngạo kiều: “Ba ba, không cho phép không thích ta!” Thế là Hứa Đình liều mạng kiếm tiền chiêu con rể tới nhà. Ngày nào đó, nàng dâu mị hoặc cười một tiếng: Lão công, chúng ta lại muốn đứa bé a……”,
Khởi Đầu Xạ Điêu, Đông Tà Truyền Nhân
Hoa đào ảnh rơi phi thần kiếm, ngươi như không phục ta thì làm! Bích Hải Triều Sinh ấn tiêu ngọc, ai có ý kiến hướng về chết tước! Tần Vũ: Ta Đào Hoa Đảo một mạch, chuyên trị các loại không phục! !
Kiếm Pháp Vương Giả
Thiếu niên Chu Hằng dựa vào một thanh đoạn kiếm màu đen thần bí trong đan điền, từ Nguyên Thạch Trấn nho nhỏ đi ra và ở trong đại thế này chiến ra một mảnh thiên địa. Người cùng hung cực ác, giết!
Người chèn ép thân hữu ta, giết!
Người cản trở ta thành đạo, giết!
Đăng thiên lộ đạp khúc hành ca, một kiếm nơi tay, thiên hạ độc tôn!
Binh Vương Chiến Thần
Quân Lâm xuất thân là một sát thủ khét tiếng, không ai địch qua được hắn. Trong một lần làm nhiệm vụ hắn bị rơi vào phục kích dẫn đến mất mạng. Trong cái rủi có cái may, hắn đã xuyên không trở về thời kì cổ đại, tại đây hắn dùng tài năng của mình để tạo ra một đế chế cho riêng mình,
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong
“Đường đường là nam nhi thân cao bảy thước thì phải góp sức cho đất nước, rong ruổi chiến trường, bảo vệ quốc gia, sao có thể hưởng thụ? Tiểu Phàm, con xuống núi thì gia nhập quân Thiên Sách đi. Với năng lực của con, con tuyệt đối có thể dẫn quân Thiên Sách chấn hưng tên tuổi, đánh cho các nước địch không dám xâm phạm ranh giới Trung Quốc chúng ta nữa. Đến lúc đó, con chính là chiến thần thế hệ mới của Trung Quốc chúng ta, trở thành anh hùng được muôn dân kính trọng và ngưỡng mộ, tốt biết bao nhiêu!” Tiếp đó, một giọng nói to như chuông đồng vang lên. Một người đàn ông trung niên thân hình vạm vỡ, gương mặt rắn rỏi đứng đó, tỏa ra uy thế thiết huyết tràn đầy cảm giác áp lực, đôi mắt sắc bén chăm chú nhìn thanh niên.
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
Lâm Bắc Phàm trọng sinh vào 1 thế giới võ hiệp, và bị khóa lại với một hệ thống tên là tham quan. – Phải làm quan tham thì mới có thể mạnh lên! – Vì mạnh lên, hắn đành phải tham ô nhận hối lộ, trung gian kiếm lời đút túi riêng, lấy chuyện công báo thù riêng, trở thành người người phỉ nhổ, hận không thể giết chết hắn. Nhưng sau lưng, hắn lại đem tiền tài do mình chiến đoạt được phân phát hết cho dân chúng, không giữ lại 1 xu. Trước mặt mang tiếng xấu, sau lưng lại được bách tính tung hô như phật sống. ….. – Khi biết rõ chân tướng Nữ Đế yên lặng rơi lệ: “Ái khanh, ủy khuất ngươi, buổi tối đến tẩm cung của Trẫm!” – Khi các tài nữ, giai nhân biết chân tướng của hắn: “Đại nhân, vô luận đại gia nhìn ngươi thế nào, thiếp thân cùng ngươi đồng sinh cộng tử!” _ Khi nhóm giang hồ hiệp nữ biết rõ chân tướng: “Muốn lấy mạng của Lâm đại nhân, phỉa bước qua xác chúng ta!” Những kẻ khác thấy cảnh này thì hỏng mất: “Hắn rõ ràng là cự tham, các ngươi còn che chở hắn?”
Thần Điêu: Ta, Kiếm Tiên, Trấn Áp Thiên Hạ
Võ hiệp + Kim Dung + không độc điểm (có độc mắng chết ta)+ Thần Điêu + không hệ thống + vô địch sảng (không là Long Ngạo Thiên)+ chỉ số thông minh tại tuyến. Bởi vì một lần bất ngờ, Lý Trường Phong xuyên qua đến rồi Thần Điêu Hiệp Lữ thế giới bên trong. Hắn đến nơi, Thần Điêu thế giới bên trong, nhiều một đời Kiếm Tiên. Giang hồ võ lâm, nào dám không theo! Tiên y nộ mã, tay mang theo giai nhân, một thanh kiếm, một rượu đục, một khúc trường ca, một kiếm Thiên Nhai. Giới thiệu tóm tắt lác đác mấy lời, sao có thể kể hết tâm sự, tiến vào sách nhìn qua, bù đắp tiếc nuối!
Truyền Thuyết Đế Tôn
Bên trong nội điện, một nam tử trung niên thân mặc y phục màu vàng sáng đang chắp tay đứng, hắn có gương mặt kiên nghị, trong mắt lộ ra vẻ uy nghiêm, rõ ràng có địa vị cao, mà sau lưng của hắn thì ẩn ẩn có khí tức bốc lên, tựa như lửa cháy lại như sấm dậy, phát ra tiếng nổ vang trầm thấp. Chẳng qua, nếu như nhìn về phía cánh tay phải của hắn thì sẽ phát hiện nó trống không, bởi vì đã cụt một tay. Còn có một mỹ phụ vận cung trang đứng bên cạnh hắn, nàng có thân hình mảnh mai, dung mạo xinh đẹp lại thong dong, bất quá trên mặt nàng vẫn lộ ra vẻ suy yếu nhợt nhạt. Mà lúc này, dù bản thân có địa vị không thấp, nhưng trên gương mặt của hai người đều có phần lo lắng bất an, đưa mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy ở trên giường có một thiếu niên tuổi chừng mười ba mười bốn tuổi đang ngồi xếp bằng, thân hình của thiếu niên có vẻ gầy gò, hai mắt nhắm nghiền, trên gương mặt non nớt đáng lẽ nên có vẻ sáng sủa phấn chấn của một thiếu niên, ấy thế mà vẫn bị một cỗ huyết khí quấn quanh.