Lọc Truyện587 bài viết tìm được
587 bài viết tìm được
Mạt Thế Xâm Nhập
– Bỗng một ngày xuất hiện hiện tượng lạ, người ngoài hành tinh xâm lược mạt thế xuất hiện.
Phó Sử Ngọ vốn là một trạch nam nhưng khi mạt thế xuất hiện khiến hắn có cơ hội trùng sinh.
May mắn có người hàng xóm cường tráng lại mười hạng toàn năng, Đường Húc Hải trên đường chạy trốn thuận tay ‘vớt’ y theo.
Thế nhưng ai có thể ngờ, chạy đến nửa đường mới biết được trên người hán tử sắt thép này thế nhưng có một tấm thép thật, đích thị thương hoạn, lại đột nhiên phát sốt bị bệnh.
Vì cứu vớt hắn, tinh anh chốn công sở tay trói gà không chặt Phó Sử Ngọ chỉ có thể kiên trì một mình đi ‘oánh’ Alien ……
Trong thời tận thế, vì sinh tồn mọi người đều xuất chiêu thần kỳ,
Dựa vào chỉ số thông minh, dựa vào cơ bắp, dựa vào đùi !
Mà để tranh đoạt nguồn nhân tài,
Lại phải triển lãm nhân phẩm, triển lãm tiết tháo, triển lãm hạn cuối !
Đội của Phó Sử Ngọ và Đường Húc Hải hàm súc tỏ vẻ,
Mấy cái “Mỹ đức” ở trên bọn họ đều có sất.
Đệ Nhất Thi Thê
– Mộ Nhất Phàm không ngờ một ngày kia mình lại xuyên không vào bộ tiểu thuyết do chính mình sáng tác.
Xuyên trở thành nhân vật tang thi trong truyện khiến Mộ Nhất Phàm vô cùng bối rối.
Là người giết chết nam chủ, khiếm nam chủ trùng sinh vào thời điểm trước khi mạt thế buông xuống, muốn thay đổi tất cả.
Cho nên hắn quyết định nhẫn tâm ở thời điểm trước khi nam chủ trùng sinh xử lý y!
Chỉ là…
A…
Từ từ…
Đây là cái tình tiết gì nha…
Hắn sáng tác không phải là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?!
Như thế nào lại biến thành đam mỹ?!
Mạt Thế Chi Phế Vật
– Khi mạt thế buông xuống, con người vẫn theo lối tổ chức sinh hoạt cũ, quần thể đem lại cho họ cảm giác an toàn.
Một đám vô dụng cũng tụ lại cùng nhau…
Tất cả chỉ vì sinh tồn.
Lưu ý: Truyện được biên tập bởi Yến Phi Ly và sự hỗ trợ, giúp đỡ nhiệt tình từ Dật Phong, Cháo, TiTan, Nhi. Khi chỉnh sửa Phily sẽ cố gắng hết sức để thống nhất bản biên tập và giữ sát hành văn của tác giả, thế nhưng hẳn khó tránh khỏi những sai sót, nếu phát hiện lỗi mong các bạn chỉ giùm tụi mình. Xin chân thành cám ơn ❤
Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng
– Tận thế là gì???
Thật sự không hề khác các bộ phim điện ảnh chút nào!!!
Thế giới như đang trên bờ vực rách nát, cảnh tượng hoang tàn khắp nơi.
Tang thi cũng tràn lan, tàn sát bừa bãi.
Thời điểm loài người cận kề tử vong hơn bao giờ hêt, và cũng là khảo nghiệm nhân tính chân thật, tàn khốc nhất.
Thời điểm Lăng Thanh Vân kéo Trang Thành chạy trốn thì bị Trang Thành đẩy mạnh, không phải về phía tang thi, mà là về phía xe cứu viện.
Hắn thề phải giết sạch tang thi để báo thù cho Trang Thành, trong một lần chiến đấu lại bị một khối ngọc bội đập trúng đầu chảy máu.
Khối ngọc bội thần kỳ này không chỉ có không gian mà còn mang theo một hệ thống công đức – làm việc tốt thì được tăng công đức, làm chuyện xấu thì bị giảm công đức, mà cái công đức này nhìn không thấy, sờ cũng chẳng được.
Nhưng không sao, Lăng Thanh Vân thề hắn nhất định sẽ tích cóp đủ một trăm triệu công đức để Trang Thành có thể trở lại làm người!
Đây là một câu chuyện trong hoàn cảnh mạt thế khảo nghiệm nhân tính, nhân vật chính vì kiếm công đức mà giết tang thi, cứu người, liều mạng làm việc tốt, đóng vai thánh mẫu, cuối cùng thành đấng cứu thế luôn~
Mọi người: Anh thật sự là người tốt!
Lăng Thanh Vân: Mẹ nó chứ! Lão tử vốn là xã hội đen mà, thế quái nào giờ lại thành anh hùng dân tộc!
Đúng rồi, mày, mày đó, mày kiên trì thêm tý nữa đi! Đợi tao cứu rồi hẵng chết, nếu tao cứu rồi mà mày vẫn biến thành tang thi thì để tao giết, đây là hai lần công đức đó!
Tự Cẩm
– Trong kinh thành mọi người đều đồn đại rằng ở trong Khương gia thì Tứ tiểu thư nổi tiếng là một đại tuyệt sắc mỹ nhân. Nhưng đáng tiếc là đáng tiếc lúc nàng xinh đẹp nhất lại bị phủ An quốc công chọn trúng.
Không chỉ vậy mà đêm trước khi Khương Tự xuất giá, vị hôn phu cùng nữ nhân khác nhảy sông tự tử…
Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
– Sông Vong Xuyên nơi kia, hoa bỉ ngạn đỏ rực trải dài…
Ngàn năm rồi lại ngàn năm, hoa nở hoa lại tàn.
Vì một lời thề nguyền, nàng đánh mất Tâm Cung, phủ phục dưới chân Phật Tổ ngàn năm ròng, ngài thế nhưng sao không chở che?
Ta là Ma nhưng ta hơn phật ngàn dặm Tâm Cung, Phật không độ nàng thì hãy để ta đến Độ!
Ta thật muốn gặp nàng một lần. Sông Vong Xuyên chắn đường nàng, ta liền vượt sông Vong Xuyên đến đợi nàng, đợi nàng một nơi khi nàng quay lưng liền có thể nhìn thấy ta.
~ ầm ầm…
Thiên Long một quyền phong phá tan chướng khí, Phá Chỉ xuất ra tức thì phá tan một chiêu Thủy chi lực của một con quái vật, một thân Ma khí hóa Long Nhân đứng giữa sông Vong Xuyên, tư thế oai hùng khí chất bất phàm gió không nổi nhưng tóc vẫn bay, phía bên kia bờ là cánh đồng bỉ ngạn, nơi mà có một thân nữ tử đang đợi chờ hắn, quái vật sông Vong Xuyên nào có hiền? Chúng gào thét đỏ mắt lao vào Thiên Long, ngàn vạn năm hấp thụ cửu linh khí cùng vô vàn những thứ giơ bẩn hay cảm xúc của con người, quái vật sông Vong Xuyên tạo ra một uy áp, nó áp bức Thiên Long làm hắn cảm giác một quả núi đè thẳng vào linh hồn, loại uy áp này áp bức cực độ, uy áp mà chỉ quái vật Vong Xuyên mới có. Nén ép Thiên Long làm chân Thiên Long ngập xuống mặt sông Vong Xuyên tới mắt cá chân, nước sông Vong Xuyên lại không khác một cái cối xay thịt, nghiền ép chân Thiên Long chỉ còn lớp xương tỏa ánh hoàng kim.
~ haha… Phật không độ thì sao? Ca này Chúa Độ tốt!
Thiên thần sa ngã tội đồ của Kiêu Ngạo, Lucifer một thân hào quang, sau lưng một đôi cánh bồ câu to khỏe dang rộng to lớn mười trượng vỗ một phát làm một thiên địa sông Vong Xuyên nổ sóng to gió lớn, kim quang lộ liễm quyển sách trên tay Lucifer trước là sách thánh nay đã là sách Sinh Tử mang quyền uy của Địa Ngục tăm tối, một tay cầm sổ tỏa ra ánh sáng của một thiên thần nên có…
Do là truyện đầu tay, biết là có sơ sót này nọ, mong mn đừng chấp mà góp gạch, tội chúng ta.
Ngô Gia Kiều Thê
– Khương Lệnh Uyển ở kiếp trước chính là dạng phụ nữ bướng bỉnh, dù kết hôn 5 năm nhưng vẫn không có con. Thế mà Lục Tông chưa từng ghét bỏ vẫn cứ sủng nàng đến đòi mòi, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng.
Sống lại một lần nữa, Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thuê, giúp Lục Tông chứng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao…
Mục tiêu đời này của nàng chính là có thể với Lục Tông, ba năm ôm hai, mười năm một đàn!
Nhưng vấn đề là bây giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo a!
“A, vú nương, ta đói” – Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi.
Ý nghĩa tên truyện: cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ “ngô” ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ “kiều” tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám
– Một bộ truyện đầy hứa hẹn khiến các độc giả khó tính nhất cũng không thể bỏ qua. “Hoàng kim ngũ chương” đã phần nào hứa hẹn đây là một tuyệt phẩm đáng đọc.
Trong suy nghĩ của Vân Trung Hạc, mình hẳn là một thiên tài hiếm có, thế nhưng đến khi hắn bất đắc dĩ làm quản lý một bệnh viện tâm thần X thì mới hay, nơi đây còn có hai mươi chín tồn tại khiến hắn phải bái phục.
Số 07, ngoại hiệu Tắc Kè Hoa. Sau khi tuyển chọn mục tiêu, hắn sẽ dồn hết khả năng moi móc đào bới tất tần tật thông tin về đối phương, cảm thụ nhân sinh hỉ nộ ái ố của người đó, rồi dần hình thành một nhân cách dựa theo những thứ hắn đã cảm ngộ. Cuối cùng, giữa hắn và mục tiêu, ai mới là bản chính cũng khó phân biệt.
Số 09, ngoại hiệu Lượng Tử. Mắt hắn lúc nào cũng nhắm chặt, tưởng như đang mơ ngủ nhưng sự thật thì khác! Trong đầu hắn đang thôi diễn ra một thế giới song song, từ đó suy đoán trước được diễn biến tương lai xảy ra ở thế giới thực tại (!?)
Số 16, ngoại hiệu Quỷ. Chỉ cần xem con mắt, nghe hô hấp, xem biểu lộ của mục tiêu, hắn có thể đoán được suy nghĩ của đối phương.
Số 19, ngoại hiệu “π”. 15 năm như một, hắn đều đang tính toán số pi. Dĩ nhiên là chỉ dùng não để tính toán, không sử dụng các loại máy tính gì, và kinh khủng hơn chính là một giây hắn có thể xử lý 2bit dữ liệu!
Số 23, ngoại hiệu Da Vinci, yêu thích giải phẩu thi thể, vẽ tiêu đồ. Hơn nữa, tranh của hắn vẽ có thể dĩ giả loạn chân! Mọi trường phái hội hắn đều đạt đến đỉnh cao, ngay cả bản gốc cũng không thể sánh bằng.
…
Sau cùng, bệnh viện nổ, Vân Trung Hạc xuyên không và vô tình hấp thụ toàn bộ năng lực của 29 bệnh nhân này.
Đến dị giới, Vân Trung Hạc có một thân thế bí ẩn, vì sống hắn phải tiếp một nhiệm vụ làm mật thám, lẫn vào địch quốc để câu dẫn một nữ thành chủ.
Nhưng nữ thành chủ này cũng không phải dạng vừa. Trăm ngàn mật thám được gửi đi, không một ai thành công. Kể cả một đứa trẻ được gửi đi làm mật thám vòng ngoài cũng bị phát hiện và xử tử.
Liệu Vân Trung Hạc có thành công hay không? Mời các đồng hữu cùng nhảy hố chờ mong.
Ác Nhân Thành Đôi
– Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp.
Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi.
Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi.
Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt.
Chúng Thần Chi Nguyên
– Dương Thanh Dao vén chăn lên, quan tâm nói: “Mộng Thần mau vào đi, kẻo bị cảm lạnh.” Lục Mộng Thần đáp ứng một tiếng, chui vào trong chăn. Dương Thanh Dao cũng chầm chậm trút bỏ y phục, trên người chỉ còn lại một chiếc yếm. Làn da trắng như tuyết lộ ra, nàng khẽ sờ vào người, thầm thở dài, lòng nghĩ đến đêm nay phải đem chung thân giao cho một nam nhân, dẫu sao đây là nàng tự nguyện, đối với Mộng Thần nàng phát hiện càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.
Lục Mộng Thần nằm trên giường, nhìn về thân thể mỹ lệ tuyết bạch đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến mây mù ở đỉnh núi Mộng Thần, là thanh khiết, là ẩn hiện như vậy…Dương Thanh Dao cũng vào trong chăn, nằm xuống. Giữa hai người lại xuất hiện màn kịch ban nãy, không ai lên tiếng, nhất thời chỉ là một khoảng tĩnh lặng.
Dương Thanh Dao có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trong lòng đã như hươu nhỏ nhảy loạn. Nàng đưa mắt nhìn Lục Mộng Thần, trong lòng thầm nói: Lục Mộng Thần, thiếp là thê tử của chàng, tại sao chàng không thể chủ động một chút chứ? Đợi một hồi, Dương Thanh Dao cảm thấy không thể cứ như vậy, xem ra bản thân nhất thiết phải chủ động xuất kích, có lẽ Mộng Thần tờ giấy trắng này chút hoa văn cũng không có, chẳng ngờ lại cần nàng dụng tâm để in ấn ký lên sinh mệnh.
Dương Thanh Dao trước tiên trút bỏ chiếc yếm xuống, toàn thân trần trụi nghiêng mình ôm lấy cơ thể Lục Mộng Thần. Sau đó dịu dàng nói: “Mộng Thần, thiếp giúp chàng cởi khố ra, tiếp theo chúng ta thực hiện điểm thứ hai trong quy củ giữa phu thê, được không?”