Lọc Truyện436 bài viết tìm được
436 bài viết tìm được
Chung Cực Truyền Thừa
– Truyện kể về Lâm Dịch, năm 15 tuổi Lâm Dịch phá vỡ Hưu Môn trở thành thiên tài đứng thứ 5 trong suốt lịch sử đại lục kể từ sau hoàng đế khai quốc… Thân mang cả thiên phú về thể thuật (Chiến sĩ) lẫn dị năng giả (ma pháp)
– Cấp độ: Bát Môn chiến sĩ có sức mạnh hủy thiên diệt địa, bát môn bao gồm: “Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai”. Dị năng giả chỉ cần một ý niệm cũng khiến cho thiên địa biến sắc, ngũ hành thuật giả bao gồm: “Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ”.
Đại Đường Tiểu Lang Trung
– Những năm đầu Đại Đường khai quốc, trong huyện thành Thạch Kính có một hiệu thuốc tên Quý Chi Đường, chủ hiệu thuốc Tả Quý y thuật bình thường, thê tử Lương thị nhu nhược nhút nhát, nhi nữ đanh đá thương đệ đệ, cả nhà sinh hoạt hết sức gian nan, hiệu thuốc ít khách đổ bể tới nơi. Cuối năm rồi trong nhà chỉ có banh bao đen trộn rau dại, còn bị chủ nhà đòi nợ, không nộp được tiền sẽ đuổi khỏi nhà…
Tả Thiếu Dương là nhi tử độc nhất của nhà đó, từ đây y bước trên con đường hành y đầy chông gai, cũng không thiếu bóng hồng bầu bạn.
Đại Ma Đầu
– Đây là một trong những bộ truyện đầu tiên mở đường cho hướng Quỷ Tu – một nhánh trong truyện tu tiên. Tác giả rất thành công khi xây dựng hình tượng nhân vật chính mới lạ – một Đại Ma Đầu.
– Tình tiết diễn biến trong truyện hợp lý, tiết tấu vừa đủ không câu chữ, câu tình tiết. Các trận chiến hấp dẫn ly kỳ, nhân vật chính không phải là mẫu nv chỉ biết cắm đầu tu luyện, xung quanh nhân vật chính không thiếu các bóng hồng làm dịu đi những trận PK nảy lữa, những quãng thời gian tu luyện nhàm chán.
– Tổng kết lại 1 câu truyện mới lạ, hấp dẫn, đủ chiến đấu lẫn hương diễm… Bạn còn chờ gì nữa?
Đại Ma Vương
– Hàn Thạc – Một kẻ trong đầu óc tràn ngập những ý nghĩ tà ác, nhưng không dám áp dụng bởi nhát gan vô dụng. Mang theo trí nhớ truyền thừa của một người tu ma tên Sở Thương Minh, phụ thể (nhập hồn) trọng sinh vào Bryan – một thiếu niên làm tạp dịch cho vong linh hệ tại Babylon hoàng gia ma võ học viện ở dị giới. Một kẻ không chỉ xuất thân thấp hèn, mà so với hắn lại càng thêm nhát gan, nọa nhược. Ý thức được mình đang sống trong một xã hội dựa trên nền tảng chính trị xã hội tương đương với thời trung cổ. Hoạt động của con người nơi đây lấy nền tảng ma pháp và cường giả vi tôn luôn là chân lý được mọi người công nhận. Tên tiểu tạp dịch nhỏ yếu, để tăng lên thực lực của bản thân đã âm thầm tu luyện theo ma công, kiêm tu Vong Linh hệ – thuộc Hắc Ám ma pháp…… Sở hữu công pháp tu luyện ma công thâm ảo, phương pháp luyện chế pháp bảo, ‘sinh vật bất tử’… của người tu ma. Cùng siêu cấp bí kíp Hắc Ám Vong Linh ma pháp đã thất lạc hơn 300 năm của dị giới.
Hai thứ công pháp tuy đến từ hai thế giới khác biệt, nhưng lại giống nhau ở điểm tà ác, âm độc. Được Hàn Thạc dung hợp, bổ khuyết cho nhau. Khiến hắn từ một thanh niên nhát gan, từng bước đăng thiên… trở thành Đại ma vương trong truyền thuyết.
– Truyện có kết cấu khá logic, hệ thống ma pháp, công pháp, cấp bậc… Tuy không có nhiều đổi mới nhưng được sắp xếp hợp lý. Tình tiết được xây dựng khoá-mở gọn gàng, những không gấp gáp… có lúc “nóng bỏng”, hồi hộp… lúc lại êm đềm, lãng mạn, hài hước, dí dỏm…
Đại Vũ Trụ Thời Đại
– Trong tinh không bao la, vũ trụ rộng lớn, hóa ra không phải là thiên đường như con người ta thường mơ tưởng, ngược lại chỉ có vô tận hắc ám cùng nguy hiểm, vô tận khủng bố tử vong mà không ai biết tới.
Chỉ để có thể lại một lần nữa thấy được bầu trời, chúng ta tuyệt không hối hận, vì sự sinh tồn, không có gì có thể ngăn cản chúng ta.
Đây là thời đại của chúng ta, thời đại đại vũ trụ!
Đao Kiếm Thần Hoàng
– Nhân vật chính với hai thanh băng kiếm cùng hỏa đao truy cầu truyền thuyết về Bất Hủ Thần Hoàng tuyệt đỉnh!
Đế Bá
Lý Thất Dạ, mới 13 tuổi đã bị chủ nhân thần bí của Tiên Ma Động ép buộc thực hiện nhiệm vụ kéo dài cả ngàn vạn năm. Linh hồn trở thành bất tử, tồn tại trong thân xác một con quạ đen để lấy được bí mật của 12 táng địa về cho Tiên Ma Động.
Trong hành trình dài đằng đẵng của mình, hắn đã dạy dỗ được những tồn tại mạnh mẽ như tiên đế, nữ đế.
Ngàn vạn năm trước, Lý Thất Dạ trồng một cây Thúy Trúc.
Tám trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ nuôi một đầu Cá chép.
Năm trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ thu dưỡng một tiểu cô nương.
Hôm nay, sau khi hắn tỉnh lại từ giấc ngủ dài đẵng đặng, Thúy Trúc đã tu luyện thành thần linh, Cá chép hóa thành Kim Long, tiểu cô nương trở thành Cửu Giới Nữ Đế.
Đây là một câu chuyện về một tiểu tử bất tử Nhân tộc nuôi dạy Yêu Thần, nuôi dạy Tiên thú, nuôi dạy Nữ Đế.
Sau khi lấy lại được thân xác của mình, Lý Thất Dạ đã tự mình bước vào con đường của tu sĩ chân chính. Từ đây, hắn bắt đầu ngạo nghễ đứng lên, tung hoàng cửu giới, tranh đoạt thiên mệnh, Thần Hoàng, Đế Trữ, Tiên Đế đều phải nhường đường. Đạo của hắn là bản tâm vô địch của bản thân, hắn muốn khai sáng kỷ nguyên, vượt qua tuyên cổ. Cũng có thể hắn muốn xông lên Thập giới, đánh đổ Tiên Ma Động để tìm kiếm câu trả lời “vì sao hắn lại bị giam cầm?”
Nam chính: Lý Thất Dạ
Nhân vật này cực kỳ bá đạo, do hắn là thể loại tồn tại bất tử ngàn vạn năm trước nên Bá khí rất lớn. Có thể nói Lý Thất Dạ như một tồn tại đỉnh cao trùng sinh tu luyện từ đầu. Hắn đã sống qua bao nhiêu năm tháng dằng dặc, trải qua muôn vàn cực khổ đắng cay, lúc này khi đã được làm chủ vận mệnh chính mình, hắn đã biết mình nên làm như thế nào rồi, tính toán cả thiên hạ trong tay.
Hắn đã trải qua hàng vạn khó khăn, hồn phách bị nhốt trong cơ thể con quạ đen Âm Nha trăm ngàn vạn năm, lần lượt đi qua từng thời đại một, sánh vai cùng Tiên Đế, kết bạn với Dược Thần. Thử hỏi còn cái gì có thể khiến hắn kinh ngạc được nữa?
Đế Bá là bộ truyện có nội dung cực dày, cảnh giới thì tầng tầng lớp lớp, truyện này có thể coi là bộ truyện nhiều chương nhất hiện nay. Nhưng có nhiều đạo hữu vẫn đọc say mê, đạo tâm không hề lung lay.
Với cốt truyện đồ sộ và khối lượng chương nhiều như vậy, tưởng rằng tác giả sẽ bị hụt hơi. Nhưng khi càng đọc Đế bá mới càng thấy sự hấp dẫn của truyện. Trong Đế bá tập trung đủ loại bí mật gút mắc, tác giả xoay chuyển kịch tình liên hồi khiến độc giả không ngừng tiếp cận được hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, nhờ vậy, khi càng đọc về sau thì độc giả càng thấy bị thu hút, cuốn theo hành trình của nhân vật.
Thế giới trong Đế bá khá quen thuộc, thế giới Tu Chân cũng được xây dựng và đầu tư một cách kỹ lưỡng. Nhân vật chính bá đạo nhưng không gây phản cảm, tác giả với thủ pháp biến hoá làm thổi phồng nam chính một cách tài tình. Liên tục các thánh tử, thánh nữ ra sân hoành tráng với nhãn mác trời sinh dị tượng, thiên tư yêu nghiệt, các bậc đại năng cấp lão tổ với thần thông di sơn đảo hải, bảo vật kinh thiên động địa và rồi sau đó … bị nhân vật chính củ hành phát tội.
Chỉ với những kết cấu cũ thay nhãn mác dưới ngòi bút “câu” của tác giả, khiến người đọc vẫn không thấy chán. Cùng với những pha đảo hành trình, rồi lặp lại kết cấu cũ đầy kinh nghiệm khiến chúng ta lại hiểu thêm về năng lực “kéo”, với trình độ hóa mục nát thành thần kỳ của Yếm Bút Tiêu Sinh.
Truyện dài nhưng đây lại là một bộ truyện khiến độc giả khó có thể buông xuống sau khi đã bắt đầu – lọt hố.
Đế Tôn
– Ngươi càng mạnh, dã tâm cũng sẽ càng lớn, dã tâm đã lớn thì năng lực đồng dạng cũng phải lớn theo. Phải có những ham muốn to lớn thì ngươi mới có động lực để tiến lên, mới đạt được những thành tựu ngày càng cao hơn!
Võ đạo có thể Thông Thần!
Võ đạo tu luyện đến cảnh giới Thần Luân, liền có thể luyện thành Thần Thông, siêu phàm thoát tục!
Mạo Bài Đại Anh Hùng
– giữa muôn trùng đạn khói, là những tiếng ca đầy tình yêu thương đất mẹ, trong những con người thậm chí có khi còn ti tiện gian manh, là một lòng yêu nước, yêu cuộc sống, và sẵn sàng hy sinh đến không ai ngờ….
Đọc các truyện convert về chiến tranh hoặc dùng nhiều chiến tranh, ta phần lớn chỉ cảm thấy nhiệt huyết, kích tình sôi trào (như Ky Động Phong Bạo), hoặc giả khâm phục trí tuệ (như Trương Tam Phong Dị Giới Du); đọc truyện có nhân vật chính vô lại, có lẽ, mọi người cũng chỉ được cái thống khoái…. Nhưng truyện này, cái ta nhìn thấy…..
Đằng sau cái kích tình lãng mạn là máu và nước mắt, bên cạnh những đoạn gian xảo hạ tiện, hài hước cười mém té ghế là những đoạn bi tráng – “bi” khiến cho người ta muốn khóc, mà “tráng” giống như một bản sử thi…. Một đất nước nhỏ bé, một dân tộc hiền lành, thậm chí yếu đuối, dãy dụa, khó khăn giữ nước… giữa muôn trùng đạn khói, là những tiếng ca đầy tình yêu thương đất mẹ, trong những con người thậm chí có khi còn ti tiện gian manh, là một lòng yêu nước, yêu cuộc sống, và sẵn sàng hy sinh đến không ai ngờ….
Ngân Hồ
– Người thứ nhất yêu cầu đó là sống, thứ hai yêu cầu hay là còn sống, thứ ba yêu cầu như cũ là sống …… ở một ít hoàn cảnh nhất định, sống là một loại hy vọng xa vời.
Ở giữa chừng địa ngục chúng ta nhìn lên thiên đường, đưa tay ra, mặc dù không thể chạm được thiên đường, lại có thể để cho chúng ta khoảng cách thiên đường gần hơn một ít.
Ở địa ngục muôn màu, chúng ta chảy nước mắt quấn quýt lẫn nhau rồi sau đó đem lưỡi dao đâm vào ngực đối phương, không vì cái gì khác, chỉ là vì tia cảm kích như có như không kia.
Thế giới Đại Tống là gốc rễ của ta, cũng là bầu trời của ta, chỉ có khi bay lượn được như chim mới hiểu được hàm nghĩa của bầu trời.
Hoàng đế nói: Đánh cho hoàng gia ta một góc giang sơn, cũng là cho mẹ con ngươi một nơi nương thân
Thiết Tâm nói: Ta nhận một giọt nước, sẽ báo đáp lại một con sông, bất quá ngươi không thể yêu cầu ta báo đáp cái gì cho ngươi. Ta báo đáp gì thì ngươi phải nhận.
Ta thông minh hơn tất cả các ngươi, có thể nói ta là nhà tiên tri, ta là hiền triết, ta chính là thần!