Sủng21 bài viết tìm được
21 bài viết tìm được
Thương Tiến Tửu
Phóng đãng bại hoại ăn chơi công x Có thù tất báo mĩ nhân thụ
Chó dữ gặp chó điên.
Sáu châu Trung Bác bị chắp tay dâng cho ngoại địch. Thẩm Trạch Xuyên chịu áp giải vào kinh thành, sa cơ lỡ vận bị người người đánh đập. Tiêu Trì Dã nghe mùi mò tới, không cần người khác động thủ, tự mình đạp cho Thẩm Trạch Xuyên thành ma ốm luôn. Ai biết được con ma ốm này quay đầu một cái, cắn hắn đầm đìa máu tươi. Từ lúc này hai người đã kết thù sâu, cứ gặp nhau là phải cắn.
“Vận mệnh muốn ta cố thủ tại nơi này cả đời, nhưng đây không phải con đường ta lựa chọn. Cát vàng vùi mất huynh đệ ta rồi, ta không muốn tiếp tục thần phục mệnh hư vô. Thánh chỉ không cứu nổi lính của ta, triều đình không nuôinổi ngựa của ta, ta không nguyện liều mạng vì nó nữa. Ta muốn vượt qua ngọn núi kia, ta phải chiến một trận vì chính mình!”
Cảnh báo:
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã x Thẩm Trạch Xuyên.
Có tuyến bách hợp, cũng là nhân vật quan trọng.
Công khốn nạn hơn mấy ca ca của các quyển trước.
Tác giả là đại ma vương không có phong cách văn chương, luyện tiết tấu.
Ta dập đầu lạy các vị đại gia đó, đọc văn án, đọc văn án (đọc kỹ văn án).
Tag: Cường cường, Cung đình hầu tước, Thuỷ chung duy nhất, Duyên trời tác hợpBiên tập: Mộc, Chu, Tessa
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã – Thẩm Trạch Xuyên
Ngô Gia Kiều Thê
– Khương Lệnh Uyển ở kiếp trước chính là dạng phụ nữ bướng bỉnh, dù kết hôn 5 năm nhưng vẫn không có con. Thế mà Lục Tông chưa từng ghét bỏ vẫn cứ sủng nàng đến đòi mòi, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng.
Sống lại một lần nữa, Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thuê, giúp Lục Tông chứng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao…
Mục tiêu đời này của nàng chính là có thể với Lục Tông, ba năm ôm hai, mười năm một đàn!
Nhưng vấn đề là bây giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo a!
“A, vú nương, ta đói” – Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi.
Ý nghĩa tên truyện: cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ “ngô” ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ “kiều” tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều.
Tự Mình Đa Tình
– Một đôi sư đồ người truy ta chạy, ta truy ngươi chạy…
Chuyện cũng không có gì nếu sư tôn đa tình thích đệ tử và đệ tử chấp thuận, hay lưỡng lự, rồi một hồi ngược lại chấp nhận. Thật sự thì đệ tử xa lánh, trốn chạy. Và vì vậy khi sư tôn nhận một đệ tử khác rồi hết lòng dạy dỗ, đệ tử này lại quay lại theo đuổi…
Chỉ có thể nói, vả mặt dến thật nhanh!!!
Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa
– Báo thù không phải là mục đích, đôi khi trùng sinh chỉ là để hù dọa mà thôi.
Tạ Hộ liền tính toán đùa nghịch một thời gian.
Bởi vì nàng phát hiện ra, thứ mà nàng để tâm kiếp trước hình như không quan trọng như nàng nghĩ.
Mà đời này, điều đầu tiên phải nhắc đến chính là bệnh kén ăn của nàng.
Quân Lâm Dưới Thành
– Từ thời Đại Tấn dời đô, dân gian vẫn lưu truyền câu nói “Vương và Mã, chung thiên hạ”. Đất nước bấy giờ vốn của dòng họ Tư Mã nhưng Vương thị quyền lực đã ăn sâu bám rễ. Chính vì lòng tham càng dưỡng càng lớn, quyền lực đủ mạnh, Vương gia cuối cùng thật sự làm phản. Hoàng tử Tư Mã Vanh vốn bị kẻ gian hãm hại, thân thể suy nhược hơn hai mươi năm, thế mà cũng không tránh được con đường chết, bị cha ruột mình kéo ra làm lá chắn trong cuộc phản loạn, hắn ôm nỗi oán hận đó tắt thở.
Sau khi sống lại, Tư Mã Vanh đạt được ước mơ tha thiết là thân thể khỏe mạnh, nhưng mất đi cơ hội trở mình, vốn là hoàng tử tôn quý lại biến thành đầy tớ ghi chép sổ sách lặt vặt của nhà họ Vương.
Nhìn tướng mạo trong gương y chang kiếp trước, Tư Mã Vanh không ngờ, cười nhẹ nhàng: Nghe nói Vương thừa tướng nhìn tiêu sái không câu nệ, thật ra sâu không lường được, nếu để ta dùng thì quá tốt.
Dưỡng Nữ Thành Phi
‘- Cửu Vương gia thiết diện vô tình, lãnh khốc tàn bạo, thế nhưng cũng có một nơi mềm mại, cũng có bảo bối ấp vào lòng mà thương yêu, để trên tay nâng niu.
Nữ nhi mới chỉ có 8 tuổi đã thành công làm tan băng lạnh trong lòng hắn, đánh vỡ mặt nạ lạnh bạc bên ngoài. Không chỉ vậy càng lớn càng khiến người ta càng đau đầu nhức óc
Cố tình Cửu Vương gia lại rất mực cưng chiều, ngay cả đương kim thái tử cũng chẳng chiếm được một ánh mắt của y, nói chi vì y mà trừng phạt tâm can bảo bối.
Chuyện xưa mở ra, cô gái nhỏ dùng trí nhớ kiếp trước, tài năng, trí tuệ của bản thân như thế nào để đối phó đủ loại âm mưu chốn cung đình, đủ thấu hiểu lòng người và bước chân lên con đường hạnh phúc.
Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi
– Thẩm Thanh Huyền xuất thân là Liên Hoa Tôn Chủ, có sức khỏe trâu bò tới mức chút nữa là phi thăng.
Cố Kiến Thâm là Ma tôn Cửu Uyên, cũng bá tới mức chút nữa là hủy diệt tam giới.
Tất cả mọi người đều cho rằng Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm gặp nhau nhất định sẽ đại chiến tam giới, hai người họ đấu tới ta chết ngươi sống mới thôi.
Mãi đến khi Thẩm Thanh Huyền bế quan trăm năm, chạm tới thiên cơ.
Thiên cơ nói rằng: Vạn năm ở giới tu chân không một ai phi thăng, nguyên do thang trời sụp đổ, phương pháp duy nhất để xoay chuyển chính là hành sự theo ngọc giản này.
Ngọc giản thượng thư:
Thứ nhất, gặp mặt Cố Kiến Thâm.
Thứ hai, cùng uống cùng say với Cố Kiến Thâm.
…
Thứ mười ba, xin vì Cố Kiến Thâm cởi áo tháo đai.
…
Thứ hai mươi mốt, cùng hưởng đêm xuân với Cố Kiến Thâm …
Thẩm Thanh Huyền: “……”
Rắn Rết Thứ Nữ
– Dường như khi nữ nhân yêu thương nam nhân luôn bị xem như công cụ để giúp hắn đạt được mục đích. Để trở thành cánh tay đắc lực cho hắn mà nàng đã phải vào sinh ra tử vượt qua mọi âm mưu.
Cũng vì hắn ma ra sức gây dựng mảng lớn non sông, hắn là Nhiếp chính vương, lời nói nhỏ nhẹ nỉ non, cánh tay che trời, thề với nàng sống chết gắn bó, mãi mãi không rời, vậy mà cuối cùng, hắn móc hai mắt của nàng, làm cho nàng chết bởi vạn tiễn xuyên tâm, hoá thành bụi bặm dưới vó ngựa!
Thế nhưng vận mệnh xoay chuyển luân hồi, nàng trở thành Thứ nữ phủ Thừa tướng – Mộc Tịch Bắc! Mà nam nhân nàng từng yêu vẫn là Nhiếp chính vương cao cao tại thượng, hắn ngồi mát hưởng thụ cuộc sống mà nàng dốc sức vất vả giành lấy, ngược lại là để chuẩn bị sính lễ trên trời cho nữ nhân khác một hồi kinh thế phồn hoa!
Mộc Tịch Bắc cười lạnh, kinh thế phồn hoa? Không, nàng muốn nói cho bọn họ biết, đó chỉ là pháo hoa trong mộng, mà nàng, sẽ phá tan giấc mộng đó từng chút một, nàng không thể nào quên được, nam tử kia cười nhìn nàng kia dịu dàng, tất cả đều trở thành oán hận thâm nhập xương cốt nàng.
Trọng sinh một kiếp, nàng hoá thân rắn rết, hiếu thuận ngoan hiền nhưng không nhận lục thân, miệng lưỡi trơn tru nhưng lại trở mặt vô tình, mà nàng như vậy, rồi sẽ có cuộc sống ra sao?
Quãng Đời Còn Lại Đều Vì Em
– Ở thành phố H, ai ai mà không biết Dư Việt Hàn nổi danh là người đàn ông thần bí nhất, đã vậy còn kiêng nữ sắc không bao giờ có bóng hồng xung quanh, làm việc nhẫn tâm trái tim sắt đá nhưng lại có một nhược điểm đó chính là sợ một đứa bé không có cách nào thoát thân.
Gương mặt đáng yêu, đôi mắt long lay ngây thơ: “wow. cha thật là đẹp trai mà”
Nhịn không được nước vãi chảy hai bên miệng:”Cha ơi, cha ôm con một cái đi mà hix”
“Cha, con muốn có em gái, cha mẹ mau mau tạo em gái cho con.”
“Cha…”
Dư Việt Hàn mặt lạnh như tiền, “Chú chưa từng qua đêm với bất kỳ người phụ nữ nào!” Thì đào đâu ra con gái???
“Chẳng lẽ là mẹ nhân lúc cha không chú ý đã xxx cha?”
Dư Việt Hàn, “…”
Xung Hỉ (Trọng Sinh)
Editor: San, Mei Công TửVăn án:
Trưởng tử phủ Quốc Công Diệp Vân Đình không được sủng ái, nhận một đạo thánh chỉ ban hôn cho Vĩnh An vương Lý Phượng Kỳ, phong làm Vương Phi.Vĩnh An vương trấn thủ Bắc Cương, giết địch vô số, xứng danh Bắc Chiêu Chiến Thần.Nhưng thời điểm Diệp Vân Đình được gả đến, Chiến Thần thân đã trúng kịch độc, kinh mạch đứt đoạn, chỉ có thể nằm trên giường kéo dài hơi tàn.Diệp Vân Đình lòng như tro nguội gả vào phủ, e ngại hung danh Chiến Thần, chỉ quanh quẩn trốn ở viện tử của mình không màng mọi sự. Không lâu sau, vì uống nhầm canh đầu độc Vĩnh An vương mà mất mạng.Trước khi chết, Vĩnh An vương thân mang hơi tàn, nửa quỳ trước giường hắn mà trịnh trọng cam kết: “Ngươi vì ta mà bỏ mạng, từ nay về sau, ta sẽ dùng hết khả năng mình che chở cho người thân của ngươi, ngươi an tâm yên nghỉ.”Sau đó y đăng cơ lên ngôi Hoàng đế, quả nhiên thực hiện lời hứa trước kia, che chở cho người thân duy nhất của hắn.Sống lại một đời, Diệp Vân Đình vẫn không tránh khỏi mệnh gả cho Vĩnh An vương xung hỉ. Nhưng lần này, hắn quyết định chăm sóc thật tốt cho nam nhân hơi thở còn thoi thóp kia, báo đáp ân tình kiếp trước.Nhưng thật không ngờ, nam nhân giải độc xong lại vội vã lôi kéo hắn viên phòng.Hắn bị nam nhân ôm thật chặt trong lồng ngực, hơi thở ấm áp bên tai: “An tâm cùng ta, từ nay về sau, ta che chở cho ngươi.”