Quân Sự20 bài viết tìm được
20 bài viết tìm được
Theo Hoang Đảo Bắt Đầu Tranh Bá
– Đối với xuyên qua đến toàn bộ có Hoa Hạ trên dưới 5000 năm toàn bộ lịch sử anh hùng tồn tại giá không Dị Giới đại lục Lưu Thành mà nói, trọng yếu nhất không phải lợi dụng bản thân tùy thân mang hệ thống đi tranh bá, đi mở ra trâu bò hống hống nhân sinh, mà là như thế nào ở cái này không có một bóng người hoang đảo sống tiếp…
Võng Du Dã Man Cùng Văn Minh
Mỗi cái nam sinh đã từng cũng đã có một cái Đế Vương mộng, mộng tưởng bản thân trở thành cao cao tại thượng Đế Vương, nhất thống toàn thế giới. Đáng tiếc ở văn minh độ cao phát đạt hiện đại xã hội, cái này từ đầu đến cuối đều chỉ có thể là một cái mỹ lệ ảo tưởng. Cùng với game giả lập dã man cùng văn minh sinh ra, Đế Vương mộng cuối cùng không còn là ảo tưởng, mỗi cái người chơi đều có thực hiện hắn khả năng. Ở trong game, các người chơi rối rít hóa thân làm nguyên thủy bộ lạc thủ lĩnh, chỉ huy người nguyên thủy bước lên mới văn minh con đường, đồng thời cũng bước lên bản thân Đế Vương con đường.______________________________Hơn 700 chươngMain mới đầu hơi ngu, ngây thơ chút nhưng về sau thông minh lại rồi, truyện kiểu nhẹ nhõm, tranh bá lưu.
Đế Chế Đại Việt
Nội dung trong câu chuyện này là sự tiếp nối bộ “Nhẫn giả hệ thống”. Truyện bắt đầu từ lúc sau khi Franz thống nhất được hai đại lục ở Tử Lam tinh thì cậu đã trở về Trái Đất.
Cũng chính ở nơi đây hắn lại có thể gặp được Lạc Long Quân, và tiếp tục đi tìm người để gánh trọng trách tìm con đường sống cho Hải Việt tộc.
Main được Lạc Long Quân trao cho một hệ thống như gần như AOE để xây dựng một vương quốc tại dị giới. Hãy xem cuộc hành trình đó như thế nào.
Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
– Nam chính la được miêu tả có số phận vô cùng thê thảm một màu đen chính Dương Tuấn Vũ. Cuộc đời hắn khi vừa lên 8 tuổi thì cha mẹ gặp tai nạn xe hơi mất mạng, đến khi 12 tuổi thì bà ngoại cũng mất. Không chỉ vậy mà hắn đi xin việc thì luôn bị mất việc bởi những lý do “chính đáng vớ vẩn”, đến khi được chỉ có tình yêu đi cùng với hắn.
Cứ nghĩ hắn còn chút niềm vui nhỏ nhưng không ngờ sau 8 năm thì người yêu cũng chắp cánh bay đi. Dương Tuấn Vũ chán nản và quyết định nhận lời một công việc chi nhánh Na Uy của ngân hàng A&B. Hắn lên máy bay và quyết vứt bỏ lại quá khứ để sống một cuộc sống mới. Nhưng……….
Đúng vậy, lên máy bay và máy bay rơi. Số hắn quá nhọ. Nhưng trên chuyến bay cuối đời ấy, hắn lại gặp được một niềm vui nhỏ- quen được 1 cô bé xinh đẹp, có đôi mắt trong như pha lê, hắn đã giúp đỡ cô và nhận được lời hẹn ước rằng: Nếu có thời gian quay lại thì em và anh hãy thử yêu nhau nhé?
Hắn đã nhận lời. Và………… Ừm. Được sống lại thật… Hắn phải làm sao?????
…
Truyện được viết có tên Việt Nam nhưng mọi thứ đều là tưởng tượng, nó sẽ không phản ánh bất cứ sự thật gì ở thực tế.
…
Tào Tặc
– Tào Bằng là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ?
Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường: văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó.
« Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi »… Nhưng may mắn có thực sự chỉ là do trời, hay tất cả đều trong sự tính toán tiên liệu của Tào Bằng ? Các bạn hãy cùng với nhóm dịch dõi theo từng bước chân của Tào Bằng trong thời đại loạn lạc này nhé. Truyện được chấm với 9.3 điểm với 2824 người bình chọn trên quidian, luôn đứng trong top lịch sử quân sự.
Chuế Tế
‘- Sự đối lập mà hài hòa gần như hoàn hảo.Nhân vật chính hưởng thụ nhân sinh, mọi việc đến đi tùy duyên, do đã trải qua một kiếp người nên có tâm cảnh thanh tĩnh, khí chất nội liễm, có cái nhìn khoáng đạt nhân sinh, đối với tri kỷ biết dùng chân tình đối đãi, đối với kẻ xác định là thù địch (ngu và tỏ ra nguy hiểm)thì ra tay không hề lưu tình.
Cái hay của truyện cách nằm ở cách sắp xếp tình huống, cốt truyện và diễn biến nội tâm của nhân vật, Ninh Nghị là nhân vật trung tâm, vừa là Giang Ninh đệ nhất tài tử vừa là Huyết thủ nhân đồ ra tay quyết tuyệt nhưng không khiến người đọc như tôi cảm thấy mâu thuẫn, thổi phồng (dù thơ văn của NN toàn đi chôm, còn lúc chiến đấu nhiều lúc may mắn) .
Rồi sự hài hòa và pha phần hài hước về một bậc trí giả nhìn thấu lòng nhân gian.
Một sự đối lập mà hài hòa nữa là tình yêu của nhân vật chính. Ninh Nghị vừa là một người chân tình chung thủy, nhưng lại cũng là một gã lãng tử đa tình phong lưu.Ở Tô gia là một người chồng “biết điều” đứng sau lưng Tô Đàn Nhi hậu thuẫn cho nàng, không câu nệ thái độ người ngoài đối xử với người ở rể.
Thịnh Thế Đích Phi
– Nam chính không chỉ xấu mà còn rất vô sỉ, còn nữ chính ư? Cũng không phải tuyệt sắc mà còn quá đỗi bình thường. Không có tình yêu sét đánh, cũng không phải qua những lời ngon ngọt, mà là sát cánh bên nhau chinh qua những cuộc chiến đẫm máu.
Truyện này nam cường nữ cũng cường. Nữ chính lạnh nhạt, nam chính phúc hắc. Nữ chính là người tốt, nam chính là người xấu. Người xấu không dễ chọc, kỳ thật người tốt càng không dễ chọc. Thực hư có phải như vậy, kết thúc ra sao, mời bạn đón đọc truyện.
Lý Trị Ngươi Chớ Kinh Sợ
Giới thiêu tân thư của Đại Thần: Tặc Mi Thử NhãnTiện tay nhất họa chính là một kiện lợi quốc lợi dân vật thần kỳ… nhưng ta chỉ muốn loại này nhàn nhã lười biếng nằm sưởi nắng trong hậu viện…
Cực Phẩm Vạn Tuế Gia
Vượt qua Đại Hạ trở thành hoàng đế, trước tiên đạp đổ Tiêu thục phi, từ đó nhà ở màn giường, say mê 3000 mỹ nữ. Nhưng quyền thần lộng quyền, quốc khố trống rỗng, dị tộc nhìn chằm chằm vấn đề theo nhau mà đến. Tần Vân, đành phải nhấc lên đồ đao, thành làm một đời Bạo Quân! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Đại Đường Rể Khờ
Bệ hạ, quản quản ngươi con rể vi thằng ngốc đi, hắn lại phải ở ngoài cửa đông một mình đấu kia đám đại thần!”
Một cái đại thần chạy đến Cam Lộ Điện hướng về phía Lý Thế Dân hô.
“Cái này vi thằng ngốc, nhất định chính là nghịch ngợm, truyền trẫm khẩu dụ, không cho ở Đông Môn đánh nhau!”
Lý Thế Dân vẻ mặt phẫn nộ hô.. . . . . . . .
“Đi, đi Tây Môn, Đông Môn không thể đánh!”
Vi Hạo ở Đông Môn hướng về phía những đại thần kia hô