Ngôn Tình36 bài viết tìm được
36 bài viết tìm được
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Quản lý của một bảo tàng ở thế kỷ 21 xuyên không trở thành Vương Phi “dâm đãng”, Vương Gia bạo lực hoàn thành đêm động phòng xong liền cấm túc nàng.
Bốn năm liền hề đoái hoài, cho đến một ngày lương tâm trỗi dậy, vương gia ý định đi thăm Vương Phi. Nhưng vừa vào trong viện liền nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi, còn Vương Phi, vốn tưởng phải xanh xao vàng vọt, nhưng lại trắng trẻo xinh đẹp.
“Đứa trẻ này là con ai?”
“Cần ngươi quản?”
“Phu nhân, ta sai rồi, là ta trách nhầm nàng!”
Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại.
Tiếng thở dốc của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra…
Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận.
Nàng! Xuyên không rồi?
Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng.
Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc.
Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra.
Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt.
Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng.
Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động?
Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá…!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn.
Quả thực là một ngày chó chết!
Vân Quán Ninh sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt chống cự lại: “Cút đi! Nam nhân thối! Ngươi muốn chết đúng không?”
Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến
Chuyện xưa viết về một vị muội muội lên núi tu chân gặp được các loại sự kiện ly kỳ, cuối cùng đánh đâu thắng đó không gì cản nổi ~
———————————
Giang Dạ Bạch, nữ nhi của kẻ giàu nhất thiên hạ, từ nhỏ không có mục tiêu gì, không có theo đuổi gì. Bởi vì mọi thứ chiếm được rất dễ dàng.
Sau lại đi vào Thục Sơn mới hiểu được mình nhỏ yếu, tính mệnh tùy thời đều có thể mất đi. Cố gắng sinh tồn, có điểm nét phác thảo tính cách dần dần trở nên cứng cỏi, dũng cảm, cho dù lại gian nan khốn cảnh, cô nương ấy cũng có thể cười đi đến cuối cùng!
Luôn cảm thấy cô nương này có chút ngốc nghếch.
Luôn lo lắng nàng bị người ta lừa, kỳ thật là nàng giả trư ăn thịt hổ!
Làm bộ như bị ức hiếp, kì thực ở trong bố cục từng bước đều lưu lại đường lui cho mình.
Chính là cảm tình luôn không thể khống chế, nàng vẫn là dần dần thích cái tên Cảnh Nguyên mà nàng cảm thấy thực dối trá kia, ở thời điểm cuối cùng tuyệt vọng, trong lòng nàng thậm chí còn có chút vi hi vọng, hi vọng hắn cuối cùng có thể cứu nàng.
—————————–
Nam chính nhìn như vô tình, kì thực thâm tình, thật sự là che giấu quá sâu.
Không nghĩ tới tất cả mọi việc đều là vì nữ chính, chỉ là vì một cái kết cục đã định .
Hắn trả giá rất nhiều, một mình vượt qua bao nhiêu gian nan.
Lại nhìn đến người kia vẫn là không thể nhận mặt, không thể yêu nhau, thậm chí chỉ có thể dùng thần sắc thật lãnh đạm đối đãi nàng.
Đợi cho đến cuối cùng mới dám đem lòng tràn đầy vui mừng tiết lộ ra.
———————————–
Nam phụ cũng cực kỳ thâm tình, nhưng tình cảm của hắn đến mức chấp mê mà nhập ma.
Tra Thú Hoàn Lương Ký
Một ngày, mỗ tiên quân đang buồn chán nên sáng tác một bài thơ ” Tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ ai cũng biết. Trời sinh tính tình khó tiến thủ, một khi hoàn lương tại canh quân, ngoái đầu nhìn lại cười si tình, tam giới thần thú không mặt mũi”
Mỗ thú đang ăn xương gà, rùng mình hỏi ” đứa nhỏ nhà ai lại làm thơ sứt sẹo như thế?”
Một ngày khác, tới phiên mỗ thú buồn chán mà làm thơ ” Tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ luyện dạng chân. Thiên sinh lệ chất khó tiến thủ, một khi bị quải tại canh quân. Ngoái đầu nhìn lại cười gà nướng, tam giới thần thú ai dám tranh?”
Mỗ tiên quân nhếch môi cười ” thơ hay, vì tác phẩm xuất sắc này, bản tôn quyết định thưởng cho ngươi mười năm không được ăn gà nướng”
Ma Kiếm Lục
Một đôi thiên nữ – thiên ma, vì khối tình si mà khổ ải luân hồi ba kiếp. Chốn nhân gian, có người chỉ vì mất đi hồng nhan tri kỷ, một đêm đã bạc mái đầu.
Tan mộng mười năm, tâm đầy oán hận, chàng xả thân nhập vào ma đạo…
Gặp lại người xưa, lòng chìm trong mơ, nàng ngu ngơ lạc lối sai tình.
Ái tình chân chính, nhưng đầy đau thương.
Cuộc đời khổ ải, lệ khóc vì ai?
Ruột đứt từng đoạn, mất cả nửa cuộc đời, nhưng … không oán thù … không hối hận!
Một thanh ma kiếm, chém đến vạn trượng trời cao, để lại xương khô muôn đống,
Một cỗ ma đao, đánh khắp phù thế trần ai, chém sạch vạn đoạn tình li.
Kiếm chỉ tam giới, vì trời không dung, ta phải nghịch lại trời!
Đao hỏi lục đạo, kiệu hoa phù phiếm, ai cùng ta tranh phong?
Nhìn lại nhân gian, thành kiếm giả thiên đạo, rồi để được gì?
Ân oán tình cừu của thế gian, người si nào hay biết?
Dõi mắt nhìn trời cao… hứng gió mát … hút cho hết mây gió ấy vào lòng.
Sống, Yêu và Hạnh Phúc, chỉ là sự trải nghiệm!
Nếu không, tại sao Thiên ma lại nhắm mắt quay lưng, gạt bỏ ngoài tay bao nhiêu hồng nhan mỹ nữ trong thiên hạ?
Nếu không, Bàn Cổ khi hết thiên mệnh, sao lại tiến nhập nhân gian làm bách tính bình thường?
Tất cả… tất cả… đều là để trải nghiệm!
Và đọc từng câu chữ hào hùng nhưng đầy đắn đo khúc mắc do tác giả Tàn Nguyệt Bi Mộng viết ra âu cũng là một sự trải nghiệm đầy sinh động nữa vậy.
Kết Hôn Âm Dương
Minh hôn hay còn được biết với tên Âm hôn (đám cưới ma) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc 1 người vừa mất và một người… còn sống. Hủ tục Kết Hôn Âm Dương này một lần nữa lại được tái hiện qua ngòi bút của tác giả 0 giờ sáng.
Người mình yêu là thật, nhưng lúc về ra mắt gia đình thì hình như có cái gì đó không đúng, câu chuyện tình yêu như trong ngôn tình của nữ chính sẽ ra sao?
Tóm tắt truyện:
Từ Dương dẫn tôi về nhà anh, ra mắt bố mẹ anh.
Lần đầu gặp mặt, hai người cho tôi hai bao lì xì.
Nhìn trong tay một bao lì xì lớn, một bao lì xì nhỏ, một cái màu đen, một cái màu đỏ, tôi còn chưa kịp hiểu điều gì, lại nghe hai người nói rằng, từ nay về sau, tôi chính là người nhà họ, sống là người nhà họ Từ, chết làm ma nhà họ Từ…
Chồng Yêu Là Quỷ
– Nhân gian có những điều cấm kỵ mà không phải ai cũng biết cũng tin. Ví dụ như đàn bà khi đến kỳ kinh nguyệt có 3 điều cấm kỵ: 1 Cấm vận động mạnh. 2 Cấm quan hệ tình dục. 3 Cấm vào nghĩa địa.
Đáng tiếc Lộc Dương biết được thì đã muộn mọi việc không thể cứu vãng nữa rồi, đến khi cô phát giác bản thân đã phạm phải tất cả các điều cấm kỵ trên thì đã có một tên quỷ đẹp trai ngời ngời bò lên thân rồi.
Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
– Sông Vong Xuyên nơi kia, hoa bỉ ngạn đỏ rực trải dài…
Ngàn năm rồi lại ngàn năm, hoa nở hoa lại tàn.
Vì một lời thề nguyền, nàng đánh mất Tâm Cung, phủ phục dưới chân Phật Tổ ngàn năm ròng, ngài thế nhưng sao không chở che?
Ta là Ma nhưng ta hơn phật ngàn dặm Tâm Cung, Phật không độ nàng thì hãy để ta đến Độ!
Ta thật muốn gặp nàng một lần. Sông Vong Xuyên chắn đường nàng, ta liền vượt sông Vong Xuyên đến đợi nàng, đợi nàng một nơi khi nàng quay lưng liền có thể nhìn thấy ta.
~ ầm ầm…
Thiên Long một quyền phong phá tan chướng khí, Phá Chỉ xuất ra tức thì phá tan một chiêu Thủy chi lực của một con quái vật, một thân Ma khí hóa Long Nhân đứng giữa sông Vong Xuyên, tư thế oai hùng khí chất bất phàm gió không nổi nhưng tóc vẫn bay, phía bên kia bờ là cánh đồng bỉ ngạn, nơi mà có một thân nữ tử đang đợi chờ hắn, quái vật sông Vong Xuyên nào có hiền? Chúng gào thét đỏ mắt lao vào Thiên Long, ngàn vạn năm hấp thụ cửu linh khí cùng vô vàn những thứ giơ bẩn hay cảm xúc của con người, quái vật sông Vong Xuyên tạo ra một uy áp, nó áp bức Thiên Long làm hắn cảm giác một quả núi đè thẳng vào linh hồn, loại uy áp này áp bức cực độ, uy áp mà chỉ quái vật Vong Xuyên mới có. Nén ép Thiên Long làm chân Thiên Long ngập xuống mặt sông Vong Xuyên tới mắt cá chân, nước sông Vong Xuyên lại không khác một cái cối xay thịt, nghiền ép chân Thiên Long chỉ còn lớp xương tỏa ánh hoàng kim.
~ haha… Phật không độ thì sao? Ca này Chúa Độ tốt!
Thiên thần sa ngã tội đồ của Kiêu Ngạo, Lucifer một thân hào quang, sau lưng một đôi cánh bồ câu to khỏe dang rộng to lớn mười trượng vỗ một phát làm một thiên địa sông Vong Xuyên nổ sóng to gió lớn, kim quang lộ liễm quyển sách trên tay Lucifer trước là sách thánh nay đã là sách Sinh Tử mang quyền uy của Địa Ngục tăm tối, một tay cầm sổ tỏa ra ánh sáng của một thiên thần nên có…
Do là truyện đầu tay, biết là có sơ sót này nọ, mong mn đừng chấp mà góp gạch, tội chúng ta.
Bách Quỷ Tập
– Trong lòng mỗi người đều tồn tại một con ác quỷ.
Nàng có một cây bút, mang theo một nguyện vọng mơ hồ, tới lui những không gian khác nhau ghi chép những chuyện phong hoa tuyết nguyệt của Quỷ…
Nữ chính độc thoại: “Bạch Quỷ là tên ta, mà cũng là tên cây bút của ta. Sau khi thu thập đủ 100 con quỷ, cây bút này sẽ thay ta hoàn thành giấc mộng ngàn năm. Thế gian chìm nổi, thời gian thấm thoắt thoi đưa, ta không biết đã xuyên qua bao nhiêu không gian, nhìn thấy bao nhiêu chuyện bi hoan ly hợp, dần dần quên đi cố nhân, quên đi tình cảm, chỉ là ước nguyện vĩnh cửu trong lòng vẫn chưa từng thay đổi…”
Ma Tôn
– Hắn là thượng cổ Ma Tôn, trái tim đã loại bỏ phần tình ái.
Nàng là Hoa Lan, đời này có lẽ mãi chỉ là một tiên linh nhỏ bé
Nhưng thế gian đầy những bất ngờ và kỳ ngộ
Lương duyên đã định có mấy cưỡng lại được
Tru tiên đài, hắn vì nàng bất chấp sinh mệnh
Chốn hồng trần, nàng vì hắn mất hết tiên linh
Bãi bể nương dâu, vật đổi sao dời
Hắn cùng nàng nắm tay nhau vượt qua năm tháng…
“Không khống chế được xao động trong nội tâm, không đè nén được dục vọng trong lòng. Cơ thể hắn bị kích động như những thiếu niên người phàm mà thường ngày hắn xem thường. Nhưng điều khiến Đông Phương Thanh Thương không thể lý giải bản thân nhất là… hắn cảm thấy mình làm như vậy… rất khá.”
Giới thiệu
Trải qua trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới.
Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi.
Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta…
Hình như là một tên dở người…
Không những lắm lúc sáng nắng chiều mưa, thỉnh thoảng thay đổi xoành xoạch mà còn suốt ngày suốt đêm lảm nhảm lải nhải thì thì thầm thầm, một mình lầm bầm như vậy là bệnh quái gì đây!
Tiểu Lan: “Hắn đâu có bệnh, hắn chỉ đê tiện… không thích nhìn thấy người khác sống yên lành mà thôi.”
Đông Phương: “Ta chỉ không thích nhìn thấy mỗi cô yên lành thôi.”
Tiểu Lan: “…”
Ác Nhân Thành Đôi
– Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp.
Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi.
Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi.
Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt.