Lịch Sử56 bài viết tìm được
56 bài viết tìm được
Thuận Thiên Kiếm
Võ nồi: lấy thân mà nện, lấy nắp mà chém. 108 đường thiên cương địa sát.Ám khí trầu cau: lá trầu làm từ miếng thép mỏng như tờ giấy, mài thật sắc, giết người sao mà dễ. Quả cau đúc bằng thép đặc, ghè cho nhẵn, đả huyệt chẳng khó khăn. Độc dược trắng như vôi đi kèm. Ba thứ hợp lại, màu đỏ như son ấy là máu nạn nhân vậy.Võ chó: xuất phát từ ca dao tục ngữ của cha ông, khai thác tinh hoa linh hồn của loài vật trung thành.Thuận Thiên Kiếm, ứng thiên mệnh, đăng bảo toạ, lệnh quần hùng. Sau ngày An Dương Vương mất nước, kiếm báu cũng không còn chút tăm tích nào, chỉ có bốn câu này là được phiên sang tiếng Hán, truyền mãi tận sang bên Tàu.Có người nói chủ nhân đầu tiên của thần kiếm là ông Hồng Bàng Sùng Lãm, tức Lạc Long Quân. Tích lại kể chính cha ông là Kinh Dương Vương mới là người rèn nên và sử dụng kiếm trước tiên. Trăm người, thì mười ý. Song ai cũng nhất nhất tán thành, Thuận Thiên Kiếm là báu vật biểu tượng của đế quyền, của ngôi cửu ngũ chí tôn. Ai nắm giữ nó, người đó ắt sẽ đăng cơ xưng đế.Sang đến đời nhà Trần, lại xuất hiện những lời bàn ra tán vào về “ Rồng không đuôi ” trong giới thầy địa lí. Cụ thể ra sao ngoài nghề không rõ, nhưng nghe phong thanh thì thuyết này do Cao Biền để lại từ thời Mã Viện xâm lược nước Nam.Truyện xoay quanh nhân vật chính với cái tên lạ lùng: một đứa bé tám tuổi với cái tên Tạng Cẩu ( Chó Bẩn ) và những kì ngộ cậu gặp trên con đường trả mối thâm thù, đồng thời khắc hoạ lại một giai đoạn Hồ Mạt – Lê Sơ đầy đau thương và biến động. Chiến tranh Ngu – Minh, Lam Sơn dấy nghĩa, hội thề Lũng Nhai, Lê Lai cứu chúa…v.v… tất cả đều sẽ có trong Thuận Thiên Kiếm và còn hơn thế nữa. Bí mật xoay quanh thần kiếm nước Nam cũng sẽ từ từ được hé mở.Hồ mạt thế sự rối ren“ Rồng không đuôi ” tạo bao phen nhọc nhằnLam sơn dấy nghĩa khó khănHoa thơm lịch sử ngàn năm chẳng tànChú thích: tác viết theo kiểu kiếm hiệp kinh điển nên truyện sẽ không chia cấp độLink page của phần sách kèm Võ Lâm Toàn Thư: https://www.facebook.com/cothuyet0/
Kiêu Phong
– Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!
Kiêu Phong! Hắn là một con sói tham lam, đầy tham vọng, biết ẩn nhẫn, đẩy đưa, cũng không thiếu hung tàn ngoan độc!
Kiêu Phong! Hắn là một cơn gió kiêu hùng hay một cơn lốc xoáy quét qua cõi đời loạn lạc?
Hắn tên là Lục Thiên Phong và hắn cũng mạnh mẽ như gió, mềm mại như gió, uyển chuyển như gió từ trời cao!
Phải, hắn là một con sói hung tàn độc ác, nhưng hắn còn là một đứa con hiếu thảo, một người đàn ông lãng mạn đa tình, một người chồng ân cần chu đáo, một người anh tràn đầy tình cảm đối với em gái!
Hắn là người có ân tất báo, một người sở hữu một trái tim mẫn tiệp, một trí tuệ sắc sảo!
Hắn là trai giữa thời ly loạn, là một tướng lĩnh trí dũng song toàn, là anh hùng giữa những kẻ anh hùng!
Một khúc Kiêu Phong, miêu tả quá trình một con suối nhỏ tiến nhập vào Đại Giang, bỗng quay đầu lại, đã qua mấy mùa xuân hạ thu đông…
Sau loạn An Sử, đế quốc Đại Đường cực thịnh đã bắt đầu suy tàn và dần dần sụp đổ, trải qua vô số chiến loạn, lãnh thổ chia năm xẻ bảy, tạo thành đế quốc Đại Chu, đế quốc Đại Yến, đế quốc Đại Hán, đế quốc Đại Việt… Hắn – Lục Thiên Phong, nguyên là Lý Trác, một người hiện đại, một ngày kia bất chợt bị sét đánh, hồn xuyên về thời Đại Đường suy vong.
Lúc bấy giờ, Đại Đường suy tàn, loạn trong giặc ngoài, quân thần ly tâm, nguy cơ trùng trùng. Hắn như một con thiêu thân bé nhỏ, bất chấp biển lửa thiêu đốt, vẫn kiên định lao vào vòng xoáy hiểm nguy của quyền lực,vì quyết tâm sinh tồn, vì khát vọng, cũng vì dã tâm ngấm ngầm thiêu đốt. Người xưa nói loạn thế tạo anh hùng, quả không sai. Từ một nhân vật nhỏ nhoi, bằng vào ý chí nghị lực kiên định và tham vọng sôi trào trong huyết mạch, hắn từng bước trèo lên từng nấc thang quyền lực, tiêu diệt địch nhân tứ bề, hóa thân thành một luồng gió Kiêu Hùng, mạnh mẽ quét sạch bốn phương. Từ đây trở đi, không còn ai dám coi khinh hắn, không kẻ nào dám cả gan chèn ép hắn. Từ đây trở đi, hắn chễm chệ ngồi trên đỉnh cao, tay nắm đại quyền, người người ngưỡng vọng, mỹ nữ ái mộ…
Kiêu Phong kết hợp không chỉ lịch sử, quân sự, mà còn trộn lẫn cả võ hiệp, và một chút chất tu chân. Văn phong Hải Phong Nhi ngắn gọn, giản dị, không hoa mỹ, nhưng vẫn khá tinh tế với những đoạn miêu tả nội tâm, lột tả những góc riêng thầm kín, rất người của nhân vật, tạo nên nét đặc sắc, hấp dẫn rất riêng. Mỗi chương đầy sự kiện dồn dập tiếp nối, chương đã tận, nhưng âm hưởng vẫn còn vang vọng trong tâm trí người đọc, kích thích người đọc muốn biết ngay lập tức chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Thiên Phong không phải là một con người hoàn mỹ, Hải Phong Nhi đã tạo nên một nhân vật đa chiều, có ưu có khuyết, là một người vẫn có thể dễ dàng phạm sai lầm. Tuy là một người đầy hùng tâm tráng chí, tầm nhìn xa rộng, nhưng hắn vẫn có thể đau đầu vì vài chuyện nhỏ nhặt khi nó liên quan đến thân nhân, những lúc cô đơn hắn vẫn rất cần tri kỷ bầu bạn, cũng biết đau, biết yêu, rất đa tình mà lại chân tình…. Vì thân nhân, hắn có thể bất chấp tất cả, hắn quyết vượt lên mọi trở ngại, từ một dòng sông nhỏ đổ về Đại Giang, một phần vì cũng chỉ vì lo lắng cho sự an nguy của người thân yêu giữa thời loạn thế…
Nhóm dịch Nghĩa Hiệp kính mời quý độc giả đón đọc Kiêu Phong, một tác phẩm đặc sắc, hấp dẫn và rất đáng đọc của Hải Phong Nhi!
Tầm Tần Ký
– Hạng Thiếu Long là một con người có khả năng quyết đoán, sự thông minh, và còn rất đa tình.Khiến cho độc giả luôn rất hài lòng về những hành động, cách sử lý của nhân vật, không hề gây ức chế.rn
Khi đọc đến những trang truyện cuối cùng mình quả thật rất khâm phục Huỳnh Dị,bằng việc áp dụng tư duy logic vào truyện, Huỳnh Dị đã khiến độc giả cảm thấy những tình tiết của truyện vô cùng hợp lý rất giống những gì sách sử ghi lại mặc dù đây là một câu truyện kể về một người từ tương lại trở về quá khứ.
Người đọc có cảm giác hình như có một Hạng Thiếu Long bằng xương bằng thịt thật đã từ tương lai trở về quá khứ thật.Đây chính là sự tài tình của Huỳnh Dị.
Danh Môn
– Đó là một đế quốc Đại Đường đã chia rẽ, quân quyền rơi vào tay người ngoài, đế quốc đang ở buổi hoàng hôn của nó. Đó lại là một thời đại mà đế quốc và thế gia cùng tồn tại.
Thuở đầu khi Cao Tổ lập nước, chiếu cố người cũ, ban ơn công thần, thiên hạ dần dần hình thành nên bảy thế gia lớn: họ Bùi ở Hà Bắc, họ Trương ở Hà Đông, họ Thôi ở Sơn Đông, họ Vi ở Quan Lũng, họ Sở ở Hoài Nam, họ Vương ở Sơn Nam, họ Dương ở Kiếm Nam.
Mười lăm năm trước, loạn An Sử (1) rốt cuộc đã bị dẹp. Triều đình nhà Đường gửi lễ vật tiễn quân Hồi Hột đã tham gia dẹp yên phản loạn rời biên giới. Nhưng Khả hãn Đăng Lợi của Hồi Hột lại dòm ngó giang sơn Đại Đường, lật lọng ruổi ngựa xâm lấn Trung Nguyên, dân chúng rơi vào cảnh lầm than, đế quốc Đại Đường nguy ngập trong nay mai.
Bảy đại thế gia hợp sức trục xuất giặc Thát, khôi phục xã tắc, nhưng cũng dần nắm binh bành trướng quyền lực, từ đó ước hẹn nhau, bảy đại thế gia thay nhau làm Tể tướng, mỗi nhà kiểm soát triều chính năm năm, nhưng họ Thôi ở Sơn Đông độc chiếm vị trí Tể tướng cho đến nay đã hơn mười năm.
Họ Trương ở Hà Đông vốn xếp thứ hai trong bảy đại thế gia, mười năm trước bị họ Thôi ở Sơn Đông xúi giục, gia tộc chia rẽ, quân quyền bị đoạt. Họ Trương bởi vậy đã không gượng dậy nổi nữa.
Chủ nhân Trương Hoán kiếp trước là một độc hành đại đạo, mà kiếp này là con vợ lẽ chẳng hề có chút địa vị gì trong Hà Đông thế gia. Nhưng một ngày tình cờ, y phát hiện trong thân thế bản thân có ẩn chứa một bí mật cực lớn.
Từ đấy đế quốc không còn yên tĩnh nữa…
Soán Đường
– Sống trong thời loạn thế, thân thế khó bề phân biệt.
Trong lòng ta không hướng tới phú quý nhưng không biết vì sao phú quý lại liên tục xuất hiện.
Đây là một câu chuyện một người hiện đại xuyên việt về Tùy Đường.
Có ân oán tình cừu, có khí thế hào hùng, còn có vô số phong lưu…
Say Mộng Giang Sơn
‘- Cậu bé a Sửu chín tuổi chỉ trong một ngày mất đi người thân. Cậu tận mắt chứng kiến người chị bị giết ngay trước mắt, không chỉ vậy, cha mẹ cậu và toàn bộ thôn Đào Nguyên nơi cậu sống bị giết sạch không một ai sống sót, ngoại trừ cậu. Từ đó, cậu trở thành đứa trẻ chuyên ăn trộm, lang bạt khắp nơi nhưng ẩn sâu trong cậu là một người mang lòng hận thù, luôn muốn tìm những kẻ đã giết cả nhà mình, hủy diệt thôn làng của mình.
Cô bé Nữu Nữu sáu tuổi, từ nhỏ đã theo mẫu thân đi ăn xin, đến một ngày mẫu thân cũng ra đi bỏ lại Nữu Nữu một mình.
Từ đó, a Sửu và Nữu Nữu sống nương tựa vào nhau.
Tam Quốc: Chiến Trường Giả Chết Ta Thành Thiên Cổ Nhất Đế
【 hệ thống + không tưởng + tranh bá + nhiều nữ chủ 】Vương Dã phụ mẫu đều mất, bị tộc trưởng thu nhận giúp đỡ, ăn nhờ ở đậu nhận hết khinh thường.Đáng trách, tộc trưởng mơ ước cha mẹ hắn lưu lại tài sản, càng hãm hại cùng con dâu cả cấu kết, cũng đem hắn ép lên chiến trường. Quân Hán đại bại, Vương Dã trọng thương, giờ phút cuối cùng của cuộc đời, một cái đến từ ngàn năm sau linh hồn để hắn giành lấy cuộc sống mới.“Lão tử muốn đoạt lại mất đi tất cả, để nhà Hán móng ngựa nơi đi qua đều vì ta thổ, để Hoa Hạ thịnh thế sớm ngày đến. . .”Vương Dã dựa vào “Khí vận cướp đoạt” hệ thống, điên cuồng cướp đoạt Tào Tháo, Lưu Bị, Viên Thiệu mọi người khí vận, từ chiến trường giả chết bắt đầu, bước lên trở thành thiên cổ nhất đế hành trình. . .Quách Gia: “Chúa công thiện dùng thiên thời, kiến kỳ tích chi thành, trận chiến này chắc chắn ghi vào sử sách. So với chúa công, ta có điều ánh nến, khó cùng nhật nguyệt tranh huy!”Lưu Bị: “Ta đã ba mươi tuổi, như chó mất chủ ăn nhờ ở đậu, mà Vương Dã còn trẻ liền đã phong lang cư tư, trời xanh bất công, trời xanh bất công!”Tôn Kiên: “Tiểu nữ Thượng Hương có thể thành bình thê, Quan Quân Hầu cưới hay không?”Tào Tháo: “Vương Dã so với ta càng hiểu nữ nhân!”Gia Cát Lượng: “Vương Dã, thầy của ta vậy. . .”
Cả Triều Gian Thần, Ngươi Nhường Trẫm Làm Sao Là Thiên Cổ Nhất Đế
Đại Càn đế quốc, một cái trong lịch sử chưa từng tồn tại quốc gia.Ở chỗ này, tất cả đại lịch sử trên lưu lại mực đậm nặng bút nhân vật cùng đài thi đấu.Văn thần bên trong, có Nghiêm Tung, Tần Quái, Hòa Thân, Thái Kinh bốn vị xã tắc chi thần.Trong quân đội tam đại trụ cột, theo thứ tự là Trấn Quốc đại tướng quân Dương Kiên, thiên hạ binh mã Đại nguyên soái Triệu Khuông Dận, Đường Quốc công Lý Uyên.Triều đình bên ngoài hơn có rất nhiều Chư Hầu Vương, trong đó rất cường đại chính là Tần Vương Doanh Chính, Hán Vương Lưu Triệt cùng Minh Vương Chu Lệ.Lý Càn, một cái hậu thế thanh niên, xuyên qua đến Đại Càn đế quốc, trở thành mới vừa đăng cơ Hoàng Đế.Vốn định làm thiên cổ nhất đế, có thể xem xét trận này cho, chỉ có thể không có lực lượng nhìn trời.Cả triều gian thần, ngươi nhường trẫm làm thế nào thiên cổ nhất đế!Dứt khoát là Hoàng Đế, còn có hậu cung ba nghìn mỹ nữ.Nhưng mà, hậu cung cũng rất nguy hiểm.Cận vệ thế mà tên là Lữ Bố, còn gọi hắn nghĩa phụ!Thiếp thân thái giám tên là Ngụy Trung Hiền.Các phi tử không phải Vũ Mị Nương chính là Lữ Trĩ, hoặc là chính là Lý Thế Dân tâm niệm Trưởng Tôn Vô Cấu.“Cái này thiên cổ nhất đế, không làm cũng được!”“Đại Bạn, hôm nay vô sự, trẫm muốn lật lệnh bài!”
Tỷ Phu Của Ta Là Thái Tử
Truyện mới của Lão Hổ đại thần
~~~~~~~~~~~~~~Minh triều Vĩnh Nhạc thời kì.Trương An Thế bất học vô thuật, tội ác ngập trời.Tỷ phu của hắn là thái tử? Oa, kia không có việc gì!
Tam Quốc: Một Tờ Hôn Thư, Cha Vợ Lại Là Lữ Bố
Kiến An 3 năm, Ôn Hầu Lữ Bố đem vẫn Bạch Môn Lâu lúc.Xuyên qua Hán mạt Trương Sách nắm chặt trong tay kết nhân sách lụa, trên mặt một mảnh xoắn xuýt.Lữ Bố muốn lạnh, vị này tiện nghi cha vợ hắn nhận vẫn là không nhận đâu?Trùng hợp lúc này, Thần cấp lựa chọn hệ thống kích hoạt.【 đinh, kiểm trắc đến kí chủ thân ở Hán mạt Từ Châu địa giới mà theo thân mang theo một tờ hôn thư, hệ thống tự động phát động Thần cấp tuyển hạng. 】【 tuyển hạng 1: Lựa chọn từ hôn Lữ Bố con gái, ngược lại kết nhân Lưu Bị con gái Lưu Oánh. Lựa chọn ban thưởng 10 ngàn Thích Gia Quân! 】【 tuyển hạng 2: Lựa chọn từ hôn Lữ Bố con gái, ngược lại kết nhân Tào Tháo con gái Tào Tiết. Lựa chọn ban thưởng 10 ngàn Bối Ngôi Quân! 】【 tuyển hạng 3: Không thay đổi dự tính ban đầu, tiếp tục kết nhân Ôn Hầu con gái Lữ Linh Khinh. Ban thưởng 10 ngàn Huyền Giáp Kỵ! 】Trương Sách: “Cái này còn dùng cân nhắc a, đương nhiên là chọn. . .”Mấy năm về sau, thiên hạ quy nhất trước giờ.Lữ Bố: “Ta có giai tế, thiên hạ vô song! Tào Lưu không thể cùng tranh!”Tào Tháo: “Phi nhi, nhữ nhanh hướng Trương Sách chỗ, Hổ Báo Kỵ nhữ cũng cùng nhau mang đi!”Lưu Bị: “A Đấu, ngươi và ngươi a tỷ cùng đi Trường An, Vô Đương Phi Quân hai chị em các ngươi mang theo, luận phô trương, ta Lưu Bị quyết không thể kém hơn Tào Tháo!”Tôn Quyền: “. . .”“Khụ khụ, 2 vị tẩu tẩu, còn có Thượng Hương, các ngươi nhìn. . .”