Kiếm Hiệp71 bài viết tìm được
71 bài viết tìm được
Cửu Âm Cửu Dương
– Cửu Âm Cửu Dương ra giang hồ, Thiên Địa Đại Kiếp lại Phong Thần.
Vũ Tu thánh nhân mở âm dương, Hỗn Độn Thế Giới mới thiên địa.
Dương Phong, nhân gia tộc tranh quyền bị đuổi giết nhảy nhai, không nghĩ tới hết mức mà trọng sinh, cũng thu hoạch Tổ Tiên truyền thừa, kinh mạch bị mạnh mẽ nội lực cải tạo, tiếp tục tu luyện Cổ Võ tuyệt học Cửu Âm Cửu Dương Thần Công sau, Dương Phong quyết định Nghịch Thiên Cải Mệnh.
Một cái lẽ ra sinh sống ở tầng thấp nhất con riêng, hắn đem làm sao trở thành một đại Thiên Thần, thành tựu một đoạn truyền kỳ thần thoại.
Đấu La Đại Lục 2
Đấu La Đại Lục 2 – Tuyệt Thế Đường Môn – Nơi đây không có ma pháp, không có đấu khí, cũng không có võ thuật, chỉ có duy nhất thứ gọi là Vũ Hồn. Trên mảnh đất Đấu La Đại Lục, Đường Môn sau vạn năm huy hoàng đã bắt đầu bước vào con đường suy thoái. Một lớp anh tài mới xuất hiện, liệu thế hệ Sử Lai Khắc Thất Quái mới này có chấn hưng được Đường Môn hay không? Bản anh hùng ca về Đường Môn khi xưa có thể tái hiện một lần nữa hay không?
– Bản thân có Bách vạn niên hồn thú, tay cầm thần cung Nhật Nguyệt Trích Tinh của Tử Linh Thánh Pháp Thần, khi hắn xuất hiện liền tiếp thêm một luồng sinh khí mới cho Đường Môn đã suy yếu. Tất cả bí ẩn dần dần hé mở…
Liệu ám khí Đường Môn có thể lại một lần nữa danh chấn thiên hạ không? Huy hoàng của Đường Môn khi xưa phải chăng còn có thể tái hiện? Mọi thứ đều nằm ở đây – Tuyệt Thế Đường Môn.
Thuận Thiên Kiếm
Võ nồi: lấy thân mà nện, lấy nắp mà chém. 108 đường thiên cương địa sát.Ám khí trầu cau: lá trầu làm từ miếng thép mỏng như tờ giấy, mài thật sắc, giết người sao mà dễ. Quả cau đúc bằng thép đặc, ghè cho nhẵn, đả huyệt chẳng khó khăn. Độc dược trắng như vôi đi kèm. Ba thứ hợp lại, màu đỏ như son ấy là máu nạn nhân vậy.Võ chó: xuất phát từ ca dao tục ngữ của cha ông, khai thác tinh hoa linh hồn của loài vật trung thành.Thuận Thiên Kiếm, ứng thiên mệnh, đăng bảo toạ, lệnh quần hùng. Sau ngày An Dương Vương mất nước, kiếm báu cũng không còn chút tăm tích nào, chỉ có bốn câu này là được phiên sang tiếng Hán, truyền mãi tận sang bên Tàu.Có người nói chủ nhân đầu tiên của thần kiếm là ông Hồng Bàng Sùng Lãm, tức Lạc Long Quân. Tích lại kể chính cha ông là Kinh Dương Vương mới là người rèn nên và sử dụng kiếm trước tiên. Trăm người, thì mười ý. Song ai cũng nhất nhất tán thành, Thuận Thiên Kiếm là báu vật biểu tượng của đế quyền, của ngôi cửu ngũ chí tôn. Ai nắm giữ nó, người đó ắt sẽ đăng cơ xưng đế.Sang đến đời nhà Trần, lại xuất hiện những lời bàn ra tán vào về “ Rồng không đuôi ” trong giới thầy địa lí. Cụ thể ra sao ngoài nghề không rõ, nhưng nghe phong thanh thì thuyết này do Cao Biền để lại từ thời Mã Viện xâm lược nước Nam.Truyện xoay quanh nhân vật chính với cái tên lạ lùng: một đứa bé tám tuổi với cái tên Tạng Cẩu ( Chó Bẩn ) và những kì ngộ cậu gặp trên con đường trả mối thâm thù, đồng thời khắc hoạ lại một giai đoạn Hồ Mạt – Lê Sơ đầy đau thương và biến động. Chiến tranh Ngu – Minh, Lam Sơn dấy nghĩa, hội thề Lũng Nhai, Lê Lai cứu chúa…v.v… tất cả đều sẽ có trong Thuận Thiên Kiếm và còn hơn thế nữa. Bí mật xoay quanh thần kiếm nước Nam cũng sẽ từ từ được hé mở.Hồ mạt thế sự rối ren“ Rồng không đuôi ” tạo bao phen nhọc nhằnLam sơn dấy nghĩa khó khănHoa thơm lịch sử ngàn năm chẳng tànChú thích: tác viết theo kiểu kiếm hiệp kinh điển nên truyện sẽ không chia cấp độLink page của phần sách kèm Võ Lâm Toàn Thư: https://www.facebook.com/cothuyet0/
Võ Hiệp Chi Bắt Cóc Vạn Giới
Xuyên qua thế giới võ hiệp, đạt được vũ trụ mạnh nhất hệ thống, từ đây tại bắt cóc vạn giới mỹ nữ con đường bên trên, một đi không trở lại. Thần tiên tỷ tỷ Vương Ngữ Yên? Trói lại! Âm dương gia đại Thiếu Tư Mệnh? Liên quan Đông quân, Nguyệt Thần cùng một chỗ trói lại! Đạo gia Thiên Tông Hiểu Mộng? Oa, chân chơi năm series, nhất định phải trói lại! … … Từng cái mỹ nữ rơi vào trong tay, đến cuối cùng, Địa Cầu đã không thể ngăn cản Lăng Tiêu bắt cóc con đường, hắn dứt khoát xông lên Thiên Đình, xông ra Vũ Trụ Hồng Hoang. Ngọc Đế, muội muội của ngươi, nữ nhi, lão bà đều bị bắt cóc, thức thời, liền đem cái này Ngọc Hoàng đại đế long ỷ, cho lão tử ngồi một chút! Nguyên Thủy, thông thiên, thái thượng, các ngươi tất cả nữ đồ đệ đều trên tay ta, nhanh đi đem Tây Phương giáo cho hết diệt! Cái gì? Các mỹ nữ sẽ không thần phục với ta? * Ủng hộ cvt đậu, phiếu, châu … sẽ bạo chương!!!!
Đế Hoàng Mạnh Nhất
Bạn đang đọc truyện Đế Hoàng Mạnh Nhất tại website Tamlinh247.com.vn
Tác giả: Yudy Tang (Miraxi1) Tần Quân thế mà lại xuyên không, đen đủi là hắn hóa thành một hoàng tử bị hắt hủi, trong cơn tuyệt vọng thì lão thiên cho hắn một món quà cực lớn – Thần Thoại Hệ Thống! Nắm giữ trong tay khả năng triệu hoán bất cứ nhân vật Thần Thoại nào! Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, Nhất Côn tách thiên địa! Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ, thiên nhãn thấu hư vô! Như Lai Phật Tổ Chưởng Trung Phật Quốc, vô nhân năng đào! Họa quốc ương dân Tô Đát Kỷ, Tu Hoa bế nguyệt Hằng Nga Tiên Tử, hỏa bạo Thiết Phiến Công Chúa, Tam Thánh Mẫu… Tại Thần Ma Thế Giới, trở thành Thần Hoàng!
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong
“Đường đường là nam nhi thân cao bảy thước thì phải góp sức cho đất nước, rong ruổi chiến trường, bảo vệ quốc gia, sao có thể hưởng thụ? Tiểu Phàm, con xuống núi thì gia nhập quân Thiên Sách đi. Với năng lực của con, con tuyệt đối có thể dẫn quân Thiên Sách chấn hưng tên tuổi, đánh cho các nước địch không dám xâm phạm ranh giới Trung Quốc chúng ta nữa. Đến lúc đó, con chính là chiến thần thế hệ mới của Trung Quốc chúng ta, trở thành anh hùng được muôn dân kính trọng và ngưỡng mộ, tốt biết bao nhiêu!” Tiếp đó, một giọng nói to như chuông đồng vang lên. Một người đàn ông trung niên thân hình vạm vỡ, gương mặt rắn rỏi đứng đó, tỏa ra uy thế thiết huyết tràn đầy cảm giác áp lực, đôi mắt sắc bén chăm chú nhìn thanh niên.
Truyền Thuyết Đế Tôn
Bên trong nội điện, một nam tử trung niên thân mặc y phục màu vàng sáng đang chắp tay đứng, hắn có gương mặt kiên nghị, trong mắt lộ ra vẻ uy nghiêm, rõ ràng có địa vị cao, mà sau lưng của hắn thì ẩn ẩn có khí tức bốc lên, tựa như lửa cháy lại như sấm dậy, phát ra tiếng nổ vang trầm thấp. Chẳng qua, nếu như nhìn về phía cánh tay phải của hắn thì sẽ phát hiện nó trống không, bởi vì đã cụt một tay. Còn có một mỹ phụ vận cung trang đứng bên cạnh hắn, nàng có thân hình mảnh mai, dung mạo xinh đẹp lại thong dong, bất quá trên mặt nàng vẫn lộ ra vẻ suy yếu nhợt nhạt. Mà lúc này, dù bản thân có địa vị không thấp, nhưng trên gương mặt của hai người đều có phần lo lắng bất an, đưa mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy ở trên giường có một thiếu niên tuổi chừng mười ba mười bốn tuổi đang ngồi xếp bằng, thân hình của thiếu niên có vẻ gầy gò, hai mắt nhắm nghiền, trên gương mặt non nớt đáng lẽ nên có vẻ sáng sủa phấn chấn của một thiếu niên, ấy thế mà vẫn bị một cỗ huyết khí quấn quanh.
Tuyệt Đại Long Y
Triệu Lâm xách hoa quả, đứng ở ngoài cửa, người như bị sét đánh. “Thích không? Có phải ngon lành hơn bạn trai vô dụng kia của em gấp trăm lần không? “Đáng ghét, không phải đã nói không được nhắc tới hân ta rồi sao?” Triệu Lâm đỏ mắt đá văng cánh cửa lớn: “Vương Vũ, tao ĐCMM, mày dám dụ dỗ bạn gái tao?” “Dụ dỗ cô ấy thì sao?”, Vương Vũ bị dọa nhảy dựng cả lên, tức giận trả lời.
Nghịch Thuỷ Hàn
– Trên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơn hắn nữa. Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy.
– Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường. Nhưng hắn vẫn không dừng lại để thở lấy một hơi. Chỉ là hiện tại đã gần suối Hổ Vĩ rồi.
– Ngựa này của hắn cũng tựa như sắp lướt qua chiếc giếng bên cạnh đường kia, nhưng mới chạy tới cách tầm một trượng ngựa đột nhiên dừng lại. Một tràng tiếng tay áo phất gió vù vù nổi lên hắn đã lướt đến bên cạnh giếng nước. Múc một thùng nước, hắn nhúng cả cái đầu trọc bóng loáng của mình ngập vào trong đó, rồi sau đấy mới múc một bầu nước đưa lên miệng uống ừng ực. Hắn luôn luôn không hiểu tại sao các vị ca ca trên trại lại phải đào một cái giếng ở đây, đến hiện tại thì hắn mới hiểu rõ một giếng nước nơi đây đối với những người đang chạy cuống cuồng trên đường quý giá đến nhường nào!
Chúng Thần Chi Nguyên
– Dương Thanh Dao vén chăn lên, quan tâm nói: “Mộng Thần mau vào đi, kẻo bị cảm lạnh.” Lục Mộng Thần đáp ứng một tiếng, chui vào trong chăn. Dương Thanh Dao cũng chầm chậm trút bỏ y phục, trên người chỉ còn lại một chiếc yếm. Làn da trắng như tuyết lộ ra, nàng khẽ sờ vào người, thầm thở dài, lòng nghĩ đến đêm nay phải đem chung thân giao cho một nam nhân, dẫu sao đây là nàng tự nguyện, đối với Mộng Thần nàng phát hiện càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.
Lục Mộng Thần nằm trên giường, nhìn về thân thể mỹ lệ tuyết bạch đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến mây mù ở đỉnh núi Mộng Thần, là thanh khiết, là ẩn hiện như vậy…Dương Thanh Dao cũng vào trong chăn, nằm xuống. Giữa hai người lại xuất hiện màn kịch ban nãy, không ai lên tiếng, nhất thời chỉ là một khoảng tĩnh lặng.
Dương Thanh Dao có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trong lòng đã như hươu nhỏ nhảy loạn. Nàng đưa mắt nhìn Lục Mộng Thần, trong lòng thầm nói: Lục Mộng Thần, thiếp là thê tử của chàng, tại sao chàng không thể chủ động một chút chứ? Đợi một hồi, Dương Thanh Dao cảm thấy không thể cứ như vậy, xem ra bản thân nhất thiết phải chủ động xuất kích, có lẽ Mộng Thần tờ giấy trắng này chút hoa văn cũng không có, chẳng ngờ lại cần nàng dụng tâm để in ấn ký lên sinh mệnh.
Dương Thanh Dao trước tiên trút bỏ chiếc yếm xuống, toàn thân trần trụi nghiêng mình ôm lấy cơ thể Lục Mộng Thần. Sau đó dịu dàng nói: “Mộng Thần, thiếp giúp chàng cởi khố ra, tiếp theo chúng ta thực hiện điểm thứ hai trong quy củ giữa phu thê, được không?”