Kiếm Hiệp37 bài viết tìm được
37 bài viết tìm được
Nghịch Thuỷ Hàn
– Trên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơn hắn nữa. Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy.
– Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường. Nhưng hắn vẫn không dừng lại để thở lấy một hơi. Chỉ là hiện tại đã gần suối Hổ Vĩ rồi.
– Ngựa này của hắn cũng tựa như sắp lướt qua chiếc giếng bên cạnh đường kia, nhưng mới chạy tới cách tầm một trượng ngựa đột nhiên dừng lại. Một tràng tiếng tay áo phất gió vù vù nổi lên hắn đã lướt đến bên cạnh giếng nước. Múc một thùng nước, hắn nhúng cả cái đầu trọc bóng loáng của mình ngập vào trong đó, rồi sau đấy mới múc một bầu nước đưa lên miệng uống ừng ực. Hắn luôn luôn không hiểu tại sao các vị ca ca trên trại lại phải đào một cái giếng ở đây, đến hiện tại thì hắn mới hiểu rõ một giếng nước nơi đây đối với những người đang chạy cuống cuồng trên đường quý giá đến nhường nào!
Chúng Thần Chi Nguyên
– Dương Thanh Dao vén chăn lên, quan tâm nói: “Mộng Thần mau vào đi, kẻo bị cảm lạnh.” Lục Mộng Thần đáp ứng một tiếng, chui vào trong chăn. Dương Thanh Dao cũng chầm chậm trút bỏ y phục, trên người chỉ còn lại một chiếc yếm. Làn da trắng như tuyết lộ ra, nàng khẽ sờ vào người, thầm thở dài, lòng nghĩ đến đêm nay phải đem chung thân giao cho một nam nhân, dẫu sao đây là nàng tự nguyện, đối với Mộng Thần nàng phát hiện càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.
Lục Mộng Thần nằm trên giường, nhìn về thân thể mỹ lệ tuyết bạch đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến mây mù ở đỉnh núi Mộng Thần, là thanh khiết, là ẩn hiện như vậy…Dương Thanh Dao cũng vào trong chăn, nằm xuống. Giữa hai người lại xuất hiện màn kịch ban nãy, không ai lên tiếng, nhất thời chỉ là một khoảng tĩnh lặng.
Dương Thanh Dao có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trong lòng đã như hươu nhỏ nhảy loạn. Nàng đưa mắt nhìn Lục Mộng Thần, trong lòng thầm nói: Lục Mộng Thần, thiếp là thê tử của chàng, tại sao chàng không thể chủ động một chút chứ? Đợi một hồi, Dương Thanh Dao cảm thấy không thể cứ như vậy, xem ra bản thân nhất thiết phải chủ động xuất kích, có lẽ Mộng Thần tờ giấy trắng này chút hoa văn cũng không có, chẳng ngờ lại cần nàng dụng tâm để in ấn ký lên sinh mệnh.
Dương Thanh Dao trước tiên trút bỏ chiếc yếm xuống, toàn thân trần trụi nghiêng mình ôm lấy cơ thể Lục Mộng Thần. Sau đó dịu dàng nói: “Mộng Thần, thiếp giúp chàng cởi khố ra, tiếp theo chúng ta thực hiện điểm thứ hai trong quy củ giữa phu thê, được không?”
Phong Lưu Thánh Vương
– Chỉ là một câu chuyện nói về hành trình liệp diễm của một thanh niên tại dị giới. Yêu tinh mị cốt, thục phụ phu nhân, băng sương tuyết nữ,… hãy xem ta thu phục các ngươi như thế nào. Đây là công pháp ma đạo cho nên hãy cân nhắc trước khi đọc
Võ Đạo Tông Sư
– Võ đạo trong thế giới này không chỉ là truyền thuyết mà nó được tất cả mọi người luyện tập. Sau khi trải qua sự đối đầu gay gắt với khoa học thì giờ đây võ đạo đã thâm nhập sâu vào xã hội và có rất nhiều trận đấu võ đạo đã được diễn ra.
Lâu Thành nhận được sự truyền thừa của một môn phái Võ đạo lớn đã thất truyền. Cậu từng bước từng bước tiến lên, tiến đến giấc mơ thuở ban đầu, tiến đến sự vinh quang trong lòng. Thành phố vẫn có anh hào, thời đại bây giờ vẫn cần anh hùng!
Đấu La Đại Lục 2 – Tuyệt Thế Đường Môn
‘- Nơi đây không có ma pháp, không có đấu khí, cũng không có võ thuật, chỉ có duy nhất thứ gọi là Vũ Hồn. Trên mảnh đất Đấu La Đại Lục, Đường Môn sau vạn năm huy hoàng đã bắt đầu bước vào con đường suy thoái. Một lớp anh tài mới xuất hiện, liệu thế hệ Sử Lai Khắc Thất Quái mới này có chấn hưng được Đường Môn hay không? Bản anh hùng ca về Đường Môn khi xưa có thể tái hiện một lần nữa hay không?
– Bản thân có Bách vạn niên hồn thú, tay cầm thần cung Nhật Nguyệt Trích Tinh của Tử Linh Thánh Pháp Thần, khi hắn xuất hiện liền tiếp thêm một luồng sinh khí mới cho Đường Môn đã suy yếu. Tất cả bí ẩn dần dần hé mở…
Liệu ám khí Đường Môn có thể lại một lần nữa danh chấn thiên hạ không? Huy hoàng của Đường Môn khi xưa phải chăng còn có thể tái hiện? Mọi thứ đều nằm ở đây – Tuyệt Thế Đường Môn.
Thiên Vực Thương Khung
– Cười tận anh hùng thiên hạ, vũ nội ta vì quân chủ!
Vạn thủy thiên sơn, ta là tối cao; Bát Hoang Lục Hợp, duy ngã xưng hùng!
Ta muốn vũ phong vân, lăng thiên hạ, đạp Thiên Vực, đăng thương khung! Ai có thể tranh phong ? !
Chư quân có thể nguyện theo giúp ta, sóng vai lăng thiên hạ, quỳnh tiêu phong vân vũ, chinh chiến cái này Thiên Vực Thương Khung ? !
Dưỡng Nữ Thành Phi
‘- Cửu Vương gia thiết diện vô tình, lãnh khốc tàn bạo, thế nhưng cũng có một nơi mềm mại, cũng có bảo bối ấp vào lòng mà thương yêu, để trên tay nâng niu.
Nữ nhi mới chỉ có 8 tuổi đã thành công làm tan băng lạnh trong lòng hắn, đánh vỡ mặt nạ lạnh bạc bên ngoài. Không chỉ vậy càng lớn càng khiến người ta càng đau đầu nhức óc
Cố tình Cửu Vương gia lại rất mực cưng chiều, ngay cả đương kim thái tử cũng chẳng chiếm được một ánh mắt của y, nói chi vì y mà trừng phạt tâm can bảo bối.
Chuyện xưa mở ra, cô gái nhỏ dùng trí nhớ kiếp trước, tài năng, trí tuệ của bản thân như thế nào để đối phó đủ loại âm mưu chốn cung đình, đủ thấu hiểu lòng người và bước chân lên con đường hạnh phúc.
Tầm Tần Ký
– Hạng Thiếu Long là một con người có khả năng quyết đoán, sự thông minh, và còn rất đa tình.Khiến cho độc giả luôn rất hài lòng về những hành động, cách sử lý của nhân vật, không hề gây ức chế.rn
Khi đọc đến những trang truyện cuối cùng mình quả thật rất khâm phục Huỳnh Dị,bằng việc áp dụng tư duy logic vào truyện, Huỳnh Dị đã khiến độc giả cảm thấy những tình tiết của truyện vô cùng hợp lý rất giống những gì sách sử ghi lại mặc dù đây là một câu truyện kể về một người từ tương lại trở về quá khứ.
Người đọc có cảm giác hình như có một Hạng Thiếu Long bằng xương bằng thịt thật đã từ tương lai trở về quá khứ thật.Đây chính là sự tài tình của Huỳnh Dị.
Quỷ Hành Thiên Hạ
– Tham sân ái dục si,
Thiện ác nhất niệm gian.
Đai ca Triển Chiêu mất tích, chỉ lưu lại đầu mối duy nhất là một địa danh, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường lên đường tìm kiếm, nhưng lại gặp liên tiếp những án kiện không tưởng tượng nổi…
Thế gian thật sự có yêu quái quỷ ma?
Truyền thuyết dân gian, cổ pháp tiêu thất, vu thuật chú ngữ, thực sự tồn tại? Là dị thuật hay tâm ma, một Thử một Miêu từng bước vạch trần sự thật đằng sau lớp sương mù…
Yêu Cung
– Yêu Cung thủ, một chức nghiệp khác biệt, một truyền kỳ khác biệt! Hắn không có thiên phú tài trí hơn người, hắn không có phong phạm bá vương kinh sợ lòng người, hắn có được chỉ là một viên yêu đan không giống người thường.
– Thiên tài? Ta không phải là thiên tài, bởi vì ta là chung kết giả của thiên tài! Các vị thiên tài, cố gắng tu luyện đi, bởi vì chỉ khi các ngươi cố gắng tu luyện, ta mới trưởng thành nhanh hơn…