Huyền Huyễn39 bài viết tìm được
39 bài viết tìm được
Ta Muốn Làm Thiên Đao
Trương Hùng là một bác sĩ thẩm mỹ cực kì xui xẻo.
Không phải là vì thất nghiệp, thất tình….
Mà là còn trẻ thế đã bị sét đánh chết mất…À không, không chết, là sét đánh cho xuyên không.
Còn có cái nào xui xẻo hơn không?
Có! Vì Trương Hùng xuyên qua là thân thể của một đứa bé mồ côi, mới qua đời vì phong hàn.
Nhìn xung quanh gia đồ bốn vách, giữa trời đông mà trên thân chỉ có một thân áo mỏng, hắn lệ rơi đầy mặt.
Không khéo xuyên qua kiếp này chưa đủ một đêm lại tiếp tục quang vinh treo.
Cũng may, có “bàn tay vàng”.
……
Thế giới này có yêu, quỷ, có giơ tay nhấc chân bài sơn đảo hải võ đạo đại năng.
Trương Hùng lòng tin tràn trề muốn viết cho riêng mình một thiên truyền kỳ.
Nhưng trước hết, phải đổi cái tên.
Nguyên chủ gọi Tống A Ngưu, tên này chú định là không có tiền đồ đấy!
Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả
[Đây Là Truyện Việt]
Nhiều hỏi tại sao ta lại có ánh mắt u buồn cô đọc như vậy, nhiều người thấy ta tại sao lại có tính cách thất thường, xin lỗi, ta chỉ đội lốt giả tạo để sống mà thôi. Ta là yêu tổ, Thiên Hồ Yêu Tổ. Nguyện vọng của ta chính là xâm lấn nhị thứ nguyên, xây dựng một thủy tinh cung khổng lồ.
Truyện nhân vật sẽ đi theo hướng vô địch văn nên mọi người không cần hỏi tại sao creep hay boss yếu.
One Piece(Đã Xong) – Tokyo Ghoul(Đã Xong) – High school DxD (Đã xong) – OverLord (Đã Xong-đang đăng”Viết nháp”)-Hokage(Đã xong) – Fairy Tail(Đang Viết) – (Tính Theo Vote trên fb)
Vì viết không kịp đăng rồi, dạo gần đây khá bận, sẽ thay đổi nếu cảm thấy không kịp, cầu đề cử
Ngày đều chương, vui thì bạo chơi.
Truyện chỉ thuần Anime, Manga, nhấn mạnh thuần anime, Manga, và sẽ không rơi vào DC, Marvel hay là tiểu thuyết huyền huyễn các loại, thậm chí là siêu nhân gì nên mọi người không cần mở map nha, còn map tiếp có thể yêu cầu thông qua Vote trên Group.
Cầu đề cử.
Tiên Lôi Cuồn Cuộn Đến
Chuyện xưa viết về một vị muội muội lên núi tu chân gặp được các loại sự kiện ly kỳ, cuối cùng đánh đâu thắng đó không gì cản nổi ~
———————————
Giang Dạ Bạch, nữ nhi của kẻ giàu nhất thiên hạ, từ nhỏ không có mục tiêu gì, không có theo đuổi gì. Bởi vì mọi thứ chiếm được rất dễ dàng.
Sau lại đi vào Thục Sơn mới hiểu được mình nhỏ yếu, tính mệnh tùy thời đều có thể mất đi. Cố gắng sinh tồn, có điểm nét phác thảo tính cách dần dần trở nên cứng cỏi, dũng cảm, cho dù lại gian nan khốn cảnh, cô nương ấy cũng có thể cười đi đến cuối cùng!
Luôn cảm thấy cô nương này có chút ngốc nghếch.
Luôn lo lắng nàng bị người ta lừa, kỳ thật là nàng giả trư ăn thịt hổ!
Làm bộ như bị ức hiếp, kì thực ở trong bố cục từng bước đều lưu lại đường lui cho mình.
Chính là cảm tình luôn không thể khống chế, nàng vẫn là dần dần thích cái tên Cảnh Nguyên mà nàng cảm thấy thực dối trá kia, ở thời điểm cuối cùng tuyệt vọng, trong lòng nàng thậm chí còn có chút vi hi vọng, hi vọng hắn cuối cùng có thể cứu nàng.
—————————–
Nam chính nhìn như vô tình, kì thực thâm tình, thật sự là che giấu quá sâu.
Không nghĩ tới tất cả mọi việc đều là vì nữ chính, chỉ là vì một cái kết cục đã định .
Hắn trả giá rất nhiều, một mình vượt qua bao nhiêu gian nan.
Lại nhìn đến người kia vẫn là không thể nhận mặt, không thể yêu nhau, thậm chí chỉ có thể dùng thần sắc thật lãnh đạm đối đãi nàng.
Đợi cho đến cuối cùng mới dám đem lòng tràn đầy vui mừng tiết lộ ra.
———————————–
Nam phụ cũng cực kỳ thâm tình, nhưng tình cảm của hắn đến mức chấp mê mà nhập ma.
Tra Thú Hoàn Lương Ký
Một ngày, mỗ tiên quân đang buồn chán nên sáng tác một bài thơ ” Tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ ai cũng biết. Trời sinh tính tình khó tiến thủ, một khi hoàn lương tại canh quân, ngoái đầu nhìn lại cười si tình, tam giới thần thú không mặt mũi”
Mỗ thú đang ăn xương gà, rùng mình hỏi ” đứa nhỏ nhà ai lại làm thơ sứt sẹo như thế?”
Một ngày khác, tới phiên mỗ thú buồn chán mà làm thơ ” Tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ luyện dạng chân. Thiên sinh lệ chất khó tiến thủ, một khi bị quải tại canh quân. Ngoái đầu nhìn lại cười gà nướng, tam giới thần thú ai dám tranh?”
Mỗ tiên quân nhếch môi cười ” thơ hay, vì tác phẩm xuất sắc này, bản tôn quyết định thưởng cho ngươi mười năm không được ăn gà nướng”
Ma Kiếm Lục
Một đôi thiên nữ – thiên ma, vì khối tình si mà khổ ải luân hồi ba kiếp. Chốn nhân gian, có người chỉ vì mất đi hồng nhan tri kỷ, một đêm đã bạc mái đầu.
Tan mộng mười năm, tâm đầy oán hận, chàng xả thân nhập vào ma đạo…
Gặp lại người xưa, lòng chìm trong mơ, nàng ngu ngơ lạc lối sai tình.
Ái tình chân chính, nhưng đầy đau thương.
Cuộc đời khổ ải, lệ khóc vì ai?
Ruột đứt từng đoạn, mất cả nửa cuộc đời, nhưng … không oán thù … không hối hận!
Một thanh ma kiếm, chém đến vạn trượng trời cao, để lại xương khô muôn đống,
Một cỗ ma đao, đánh khắp phù thế trần ai, chém sạch vạn đoạn tình li.
Kiếm chỉ tam giới, vì trời không dung, ta phải nghịch lại trời!
Đao hỏi lục đạo, kiệu hoa phù phiếm, ai cùng ta tranh phong?
Nhìn lại nhân gian, thành kiếm giả thiên đạo, rồi để được gì?
Ân oán tình cừu của thế gian, người si nào hay biết?
Dõi mắt nhìn trời cao… hứng gió mát … hút cho hết mây gió ấy vào lòng.
Sống, Yêu và Hạnh Phúc, chỉ là sự trải nghiệm!
Nếu không, tại sao Thiên ma lại nhắm mắt quay lưng, gạt bỏ ngoài tay bao nhiêu hồng nhan mỹ nữ trong thiên hạ?
Nếu không, Bàn Cổ khi hết thiên mệnh, sao lại tiến nhập nhân gian làm bách tính bình thường?
Tất cả… tất cả… đều là để trải nghiệm!
Và đọc từng câu chữ hào hùng nhưng đầy đắn đo khúc mắc do tác giả Tàn Nguyệt Bi Mộng viết ra âu cũng là một sự trải nghiệm đầy sinh động nữa vậy.
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Mộ Như Nguyệt, thân mang tuyệt học về y học Trung Hoa, vì kẻ thù hãm hại mà xuyên đến đại lục Thần Vũ, biến thành vị tiểu thư vô dụng nhà họ Mộ bị người thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Một đạo chỉ hôn được ban ra từ Kim Loan điện, nàng bình thản tiếp chỉ, từ nay gả cho Quỷ vương gia nổi tiếng của Tử Nguyệt quốc. Người đời đều cho Quỷ Vương này là người ngu dốt lại xấu như quỷ, nào ai ngờ hắn là người thâm tàng bất lộ? Mọi người đều cười nhạo rằng phế sài* kết đôi với kẻ đần chính là tuyệt phối, lại chẳng biết nàng chính người tài có một không hai xưa nay chưa từng có.
Mộ Như Nguyệt nhìn nam nhân tuấn mỹ giống như thần đứng che trước mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dạ Vô Trần, ngươi lại dám gạt ta, dáng vẻ bây giờ của ngươi giống kẻ ngu sao?”
Quỷ Vương cười cười, cưng chiều ôm nàng vào lòng: “Khi ở bên cạnh nàng, ta cam nguyện làm một kẻ đần mặc nàng sai khiến.”
*Phế sài: nôm na là củi mục (nữ chính không thể tu luyện được nên bị mắng là kẻ vô dụng, đồ bỏ,…)
Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
– Sông Vong Xuyên nơi kia, hoa bỉ ngạn đỏ rực trải dài…
Ngàn năm rồi lại ngàn năm, hoa nở hoa lại tàn.
Vì một lời thề nguyền, nàng đánh mất Tâm Cung, phủ phục dưới chân Phật Tổ ngàn năm ròng, ngài thế nhưng sao không chở che?
Ta là Ma nhưng ta hơn phật ngàn dặm Tâm Cung, Phật không độ nàng thì hãy để ta đến Độ!
Ta thật muốn gặp nàng một lần. Sông Vong Xuyên chắn đường nàng, ta liền vượt sông Vong Xuyên đến đợi nàng, đợi nàng một nơi khi nàng quay lưng liền có thể nhìn thấy ta.
~ ầm ầm…
Thiên Long một quyền phong phá tan chướng khí, Phá Chỉ xuất ra tức thì phá tan một chiêu Thủy chi lực của một con quái vật, một thân Ma khí hóa Long Nhân đứng giữa sông Vong Xuyên, tư thế oai hùng khí chất bất phàm gió không nổi nhưng tóc vẫn bay, phía bên kia bờ là cánh đồng bỉ ngạn, nơi mà có một thân nữ tử đang đợi chờ hắn, quái vật sông Vong Xuyên nào có hiền? Chúng gào thét đỏ mắt lao vào Thiên Long, ngàn vạn năm hấp thụ cửu linh khí cùng vô vàn những thứ giơ bẩn hay cảm xúc của con người, quái vật sông Vong Xuyên tạo ra một uy áp, nó áp bức Thiên Long làm hắn cảm giác một quả núi đè thẳng vào linh hồn, loại uy áp này áp bức cực độ, uy áp mà chỉ quái vật Vong Xuyên mới có. Nén ép Thiên Long làm chân Thiên Long ngập xuống mặt sông Vong Xuyên tới mắt cá chân, nước sông Vong Xuyên lại không khác một cái cối xay thịt, nghiền ép chân Thiên Long chỉ còn lớp xương tỏa ánh hoàng kim.
~ haha… Phật không độ thì sao? Ca này Chúa Độ tốt!
Thiên thần sa ngã tội đồ của Kiêu Ngạo, Lucifer một thân hào quang, sau lưng một đôi cánh bồ câu to khỏe dang rộng to lớn mười trượng vỗ một phát làm một thiên địa sông Vong Xuyên nổ sóng to gió lớn, kim quang lộ liễm quyển sách trên tay Lucifer trước là sách thánh nay đã là sách Sinh Tử mang quyền uy của Địa Ngục tăm tối, một tay cầm sổ tỏa ra ánh sáng của một thiên thần nên có…
Do là truyện đầu tay, biết là có sơ sót này nọ, mong mn đừng chấp mà góp gạch, tội chúng ta.
Ma Tôn
– Hắn là thượng cổ Ma Tôn, trái tim đã loại bỏ phần tình ái.
Nàng là Hoa Lan, đời này có lẽ mãi chỉ là một tiên linh nhỏ bé
Nhưng thế gian đầy những bất ngờ và kỳ ngộ
Lương duyên đã định có mấy cưỡng lại được
Tru tiên đài, hắn vì nàng bất chấp sinh mệnh
Chốn hồng trần, nàng vì hắn mất hết tiên linh
Bãi bể nương dâu, vật đổi sao dời
Hắn cùng nàng nắm tay nhau vượt qua năm tháng…
“Không khống chế được xao động trong nội tâm, không đè nén được dục vọng trong lòng. Cơ thể hắn bị kích động như những thiếu niên người phàm mà thường ngày hắn xem thường. Nhưng điều khiến Đông Phương Thanh Thương không thể lý giải bản thân nhất là… hắn cảm thấy mình làm như vậy… rất khá.”
Giới thiệu
Trải qua trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới.
Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi.
Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta…
Hình như là một tên dở người…
Không những lắm lúc sáng nắng chiều mưa, thỉnh thoảng thay đổi xoành xoạch mà còn suốt ngày suốt đêm lảm nhảm lải nhải thì thì thầm thầm, một mình lầm bầm như vậy là bệnh quái gì đây!
Tiểu Lan: “Hắn đâu có bệnh, hắn chỉ đê tiện… không thích nhìn thấy người khác sống yên lành mà thôi.”
Đông Phương: “Ta chỉ không thích nhìn thấy mỗi cô yên lành thôi.”
Tiểu Lan: “…”
Bách Quỷ Tập
– Trong lòng mỗi người đều tồn tại một con ác quỷ.
Nàng có một cây bút, mang theo một nguyện vọng mơ hồ, tới lui những không gian khác nhau ghi chép những chuyện phong hoa tuyết nguyệt của Quỷ…
Nữ chính độc thoại: “Bạch Quỷ là tên ta, mà cũng là tên cây bút của ta. Sau khi thu thập đủ 100 con quỷ, cây bút này sẽ thay ta hoàn thành giấc mộng ngàn năm. Thế gian chìm nổi, thời gian thấm thoắt thoi đưa, ta không biết đã xuyên qua bao nhiêu không gian, nhìn thấy bao nhiêu chuyện bi hoan ly hợp, dần dần quên đi cố nhân, quên đi tình cảm, chỉ là ước nguyện vĩnh cửu trong lòng vẫn chưa từng thay đổi…”
Kiêu Phong
– Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!
Kiêu Phong! Hắn là một con sói tham lam, đầy tham vọng, biết ẩn nhẫn, đẩy đưa, cũng không thiếu hung tàn ngoan độc!
Kiêu Phong! Hắn là một cơn gió kiêu hùng hay một cơn lốc xoáy quét qua cõi đời loạn lạc?
Hắn tên là Lục Thiên Phong và hắn cũng mạnh mẽ như gió, mềm mại như gió, uyển chuyển như gió từ trời cao!
Phải, hắn là một con sói hung tàn độc ác, nhưng hắn còn là một đứa con hiếu thảo, một người đàn ông lãng mạn đa tình, một người chồng ân cần chu đáo, một người anh tràn đầy tình cảm đối với em gái!
Hắn là người có ân tất báo, một người sở hữu một trái tim mẫn tiệp, một trí tuệ sắc sảo!
Hắn là trai giữa thời ly loạn, là một tướng lĩnh trí dũng song toàn, là anh hùng giữa những kẻ anh hùng!
Một khúc Kiêu Phong, miêu tả quá trình một con suối nhỏ tiến nhập vào Đại Giang, bỗng quay đầu lại, đã qua mấy mùa xuân hạ thu đông…
Sau loạn An Sử, đế quốc Đại Đường cực thịnh đã bắt đầu suy tàn và dần dần sụp đổ, trải qua vô số chiến loạn, lãnh thổ chia năm xẻ bảy, tạo thành đế quốc Đại Chu, đế quốc Đại Yến, đế quốc Đại Hán, đế quốc Đại Việt… Hắn – Lục Thiên Phong, nguyên là Lý Trác, một người hiện đại, một ngày kia bất chợt bị sét đánh, hồn xuyên về thời Đại Đường suy vong.
Lúc bấy giờ, Đại Đường suy tàn, loạn trong giặc ngoài, quân thần ly tâm, nguy cơ trùng trùng. Hắn như một con thiêu thân bé nhỏ, bất chấp biển lửa thiêu đốt, vẫn kiên định lao vào vòng xoáy hiểm nguy của quyền lực,vì quyết tâm sinh tồn, vì khát vọng, cũng vì dã tâm ngấm ngầm thiêu đốt. Người xưa nói loạn thế tạo anh hùng, quả không sai. Từ một nhân vật nhỏ nhoi, bằng vào ý chí nghị lực kiên định và tham vọng sôi trào trong huyết mạch, hắn từng bước trèo lên từng nấc thang quyền lực, tiêu diệt địch nhân tứ bề, hóa thân thành một luồng gió Kiêu Hùng, mạnh mẽ quét sạch bốn phương. Từ đây trở đi, không còn ai dám coi khinh hắn, không kẻ nào dám cả gan chèn ép hắn. Từ đây trở đi, hắn chễm chệ ngồi trên đỉnh cao, tay nắm đại quyền, người người ngưỡng vọng, mỹ nữ ái mộ…
Kiêu Phong kết hợp không chỉ lịch sử, quân sự, mà còn trộn lẫn cả võ hiệp, và một chút chất tu chân. Văn phong Hải Phong Nhi ngắn gọn, giản dị, không hoa mỹ, nhưng vẫn khá tinh tế với những đoạn miêu tả nội tâm, lột tả những góc riêng thầm kín, rất người của nhân vật, tạo nên nét đặc sắc, hấp dẫn rất riêng. Mỗi chương đầy sự kiện dồn dập tiếp nối, chương đã tận, nhưng âm hưởng vẫn còn vang vọng trong tâm trí người đọc, kích thích người đọc muốn biết ngay lập tức chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Thiên Phong không phải là một con người hoàn mỹ, Hải Phong Nhi đã tạo nên một nhân vật đa chiều, có ưu có khuyết, là một người vẫn có thể dễ dàng phạm sai lầm. Tuy là một người đầy hùng tâm tráng chí, tầm nhìn xa rộng, nhưng hắn vẫn có thể đau đầu vì vài chuyện nhỏ nhặt khi nó liên quan đến thân nhân, những lúc cô đơn hắn vẫn rất cần tri kỷ bầu bạn, cũng biết đau, biết yêu, rất đa tình mà lại chân tình…. Vì thân nhân, hắn có thể bất chấp tất cả, hắn quyết vượt lên mọi trở ngại, từ một dòng sông nhỏ đổ về Đại Giang, một phần vì cũng chỉ vì lo lắng cho sự an nguy của người thân yêu giữa thời loạn thế…
Nhóm dịch Nghĩa Hiệp kính mời quý độc giả đón đọc Kiêu Phong, một tác phẩm đặc sắc, hấp dẫn và rất đáng đọc của Hải Phong Nhi!