Đam Mỹ14 bài viết tìm được
14 bài viết tìm được
Tu Tiên Chi Phế Sài
– Câu chuyện kể về tình yêu giữa hai nam nhân trên con đường tu tiên, với những tình tiết hài hước nhẹ nhàng giúp người đọc thư giản.
Phó Tu Vân: Ta là phế sài, ta là phế Ngũ linh căn.
Dịch Nhiên: Ta cũng là phế sài, ta là phế kiếm tu.
Phó Tu Vân, Dịch Nhiên: Chúng ta là phế sài, chúng ta đều thảm như nhau, bảo bối này chẳng lẽ không nên thuộc về chúng ta sao?
Thiên tài bị đánh bay: … Ông nội ngươi! Rốt cuộc ai thảm hơn ai hả!? Ta không chống được ba chiêu đã bị các người đánh bay, các người lại nói các người là phế sài? Các người là phế sài vậy ta là cái gì? Ngu ngốc ư?
Mặt đại năng bị đánh: Lúc trước là ai nói cho ta biết hai người này là một cặp phế sài? Đứng ra đây ta cam đoan không đánh chết ngươi!!
Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
– Trương gia có tổ tiên là truyền nhân của Chính Nhất Phái* đạo gia, tuy nhiên đến đời của Trương Thư Hạc đã suy yếu dần. (* hay còn gọi là Chính Nhất Đạo, lấy Thiên Sư Đạo làm đại biểu, bao gồm các phái như Mao Sơn, Linh Bảo, Thanh Vi, Tịnh Minh.)
Cũng tới ngày diệt vong của giáng lâm, vào thời điểm mà thực vật lại hút máu bất minh, hoạt tử nhân bất tử, y dựa vào chút phù thuật còn lại, kéo dài hơi tàn mười năm trong những tà vật đó, cuối cùng chết thảm dưới huyết đằng (dây đằng hút máu).Lại không ngờ rằng sẽ trở lại mười năm trước, một khắc khi sống lại, chuyện đầu tiên y làm, chính là bật dậy khỏi sô pha, xông vào phòng chứa đồ, tìm kiếm món đồ của đạo gia duy nhất còn lại trong nhà, pho tượng Linh Bảo Thiên Tôn phủ đầy bụi bị ném trong góc kia…
Sử Thượng Đệ Nhất Phật Tu
Thể loại: Cổ trang, Tu chân, Chậm nhiệt, 1×1, Cường x Cường, Chủ công, Kiếp trước kiếp này, Tình hữu độc chung, Hỗ sủng, HE, có H. Tình trạng bản gốc: Hoàn (309 chương) Tình trạng bản dịch: On-going (9/8/2017 –?) Edit & Beta: Hương (FujoshiNinja)Văn ánVốn là một thế hệ tông sư tu Ma, Văn Xuân Tương cho rằng bản thân mình một thân tu vi cao thâm, còn có kiến thức cũng đủ rộng rãi, thế nhưng lại có một tồn tại khiến y chịu không nổi, nói không nên lời…Tạ Chinh Hồng chính là cái kẻ luôn khiến y nghẹn lời.Rõ ràng mang một đầu tóc đen, lại còn tươi cười nói mình là Phật tu.↑↑↑Tên khác:#Hòa thượng và lừa trọc không phải cùng một loài##Niêm Hoa Chỉ[1] là cái quái gì#Tác giả là mẹ ruột, đảng chậm nhiệt, HEĐây đại khái là chuyện kể về một Phật tu công trông có vẻ thuần lương nhưng ăn người không nhả xương[2] ★ một Ma tu thụ ra vẻ âm hiểm thực ra lại rất thuần lương.P/s: Truyện này chẳng liên quan tí xíu gì tới Phật giáo ngoài đời thực hết, nếu có xuất hiện thuật ngữ Phật giáo thì chẳng qua là tác giả đưa vào để làm màu thôi. Mấy chị em tin Phật hay mấy chị em thích căn cứ vào thực tế không cần tích cực quá đâu nha (づ ̄3 ̄)づ╭?~Ờm, cốt truyện cứ nhìn tên là biết.Thể loại: Cường cường, Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, Ông trời tác hợp, Tiên hiệp tu chânNhân vật chính: Tạ Chinh Hồng, Văn Xuân Tương | Nhân vật phụ: Quý Hiết, Thẩm Phá Thiên | Khác: Tu chân.Kim bài biên tập đánh giá:Để kết thúc mối nhân quả xưa kia của mình, Phật Tử chưa quy y Tạ Chinh Hồng quyết tâm đi cứu Ma Tôn Văn Xuân Tương bị nhốt ở sau núi. Nào ngờ không thể chống lại Khốn Tiên thằng, lại còn ký khế ước cùng Ma Tôn, nên đành phải mang theo một phân thần của Ma Tôn đi tìm cách cởi trói. Văn Xuân Tương là Ma Tôn, không ngờ lại vô cùng tinh thông Phật pháp, giúp ích rất nhiều trong chuyến hành trình. Tạ Chinh Hồng lạnh nhạt với thất tình lục dục, nhưng lại không thể kháng cự mỗi khi Văn Xuân Tương khiêu khích, hai con người hoàn toàn bất đồng cùng bắt đầu chặng đường tu chân đầy thú vị.Câu chuyện bắt đầu khi Phật Tử chuyển thế lần thứ chín mươi chín, hành văn lưu loát, ngôn từ thoải mái. Trên đường gặp gỡ các nhân vật khác nhau càng tăng thêm không khí ái muội giữa hai nhân vật chính. Một người là Phật Tử luân hồi, người kia là đệ nhất Ma Tôn, Phật tu Tạ Chinh Hồng lạnh nhạt sủng nịch cùng Ma Tôn Văn Xuân Tương ngạo kiều phúc hắc, có thể xem như một lựa chọn tuyệt vời cho phần điểm tâm sau bữa ăn.******★Chú thích:[1]Niêm Hoa Chỉ: (hay Niêm Hoa Công – 拈花功 (hái hoa)) là tuyệt kỹ thứ năm mươi trong Thập Thất Nhị Huyền Công – Bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm. Lúc xuất chiêu đưa ngón trỏ đặt gần ngón giữa như để nhón lấy bông hoa, sau đó bật chưởng ra.[2]Ăn người không nhả xương: ý nói những kẻ độc ác, tham lam, nham hiểm.Các thím đọc thì sẽ để ý thấy trong tên mỗi quyển có tên từng thế giới theo mạch truyện nhé: Đạo Xuân – Tà Dương – Tuyết Sa – Tây Thiên ^^
Chuyển Kiếp Làm Linh Thực Sư
– Nông học viện thạc sĩ sinh Tiêu Cảnh Đình sống lại đến man hoang đại lục một gia tộc vứt đi trên người.
Làm hơn hai mươi năm tỉnh lại Tiêu Cảnh Đình có chút hưng phấn phát hiện, hắn có một cái vợ đẹp chính chắn, bất quá, vợ cùng hắn chia phòng ngủ.
Hắn có con trai, bất quá con trai cầm hắn sợ và ghét hắn .
Tiêu Cảnh Đình có chút ủ rủ phát hiện, đời trước là một ăn uống chơi gái đánh cuộc không một không tinh, đánh vợ, đánh đứa trẻ người cặn bã, hắn phải như thế nào thay đổi hình tượng đây.
Kiếp này có không gian trồng trọt , nên quyết định tu luyện và làm ruộng