Đam Mỹ32 bài viết tìm được
32 bài viết tìm được
Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực
Từ nhỏ gia đình đã không hạnh phúc, vì thế nên Đinh Tiếu có chút trầm mặc, người cũng khá tĩnh lặng.Khi đi tới bác sĩ tâm lý để trị liệu, cậu quyết định đi du lịch một chuyến.Không ngờ rằng, lại đúng lúc này cậu xuyên qua, đi đến thế giới thú nhân.Đinh Tiếu trầm ổn, ở dị thế ngoài ý muốn có một đôi thiên nhãn.Năng lực của đôi thiên nhãn này không phải nhìn ra quỷ, mà là để nhìn đồ ăn. Vô luận là bay trên trời, bơi dưới nước, hay đi trong bụi cỏ, hoa cỏ cây cối, thậm chí là hòn đá, chỉ cần nhìn một cái, cậu liền biết được nó có ăn được hay không, có độc hay không.Có rất nhiều thứ không nhớ được phải làm sao bây giờ? Bằng vào bản lĩnh xuất sắc phác họa lại, cậu ghi lại bản từ điển dị thế mỹ thực. Mà đồng hành với cậu, một đường tìm kiếm, một đường ăn sạch, tất nhiên là thú nhân bên ngoài mặt than nhưng thực chất là một thê nô đại hắc hổ.Đây là cố sự về một tiểu công một đường ôm tiểu thụ khai phá mỹ thực.
Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè
Xử nam aka hủ nam Trần Tâm, hưởng thọ 34 tuổi, nguyên nhân tử vong: sét đánh, chết tại chỗ!Và dĩ nhiên cái tên được đề cập tới trong truyện thì không có khả năng thật sự ngủm củ tỏi rồiBởi vì hắn xuyên vào chính bộ tiểu thuyết mà hắn vừa chửi té tát kia.Trời hỡi!!!!
Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?
Thể loại: linh dị thần quái, lệ chí nhân sinh, ngọt, huyền huyễn, trinh thám, bàn tay vàng (302c)Văn án:Cảm giác người người xuyên không đều có thể xông ra một mảnh thiên địa, có thể sống được thoải mái, hạnh phúc,…Tống Triết nhìn nhìn người ta, Tống Triết nhìn nhìn lại mìnhTống Triết: Tôi có thể chỉnh lại tư thế khi đáp xuống thế giới này hay không????Chính vì có so sánh mới có đau đớn, Tống Triết xuyên thành một tên “thần côn” (thầy bói, người dùng miệng lưỡi lừa người)Ờ, nếu nói có gì tốt trong lần xuyên không này, chắc phải nói tới diện mạo xinh xẻo của cơ thể Tống Triết xuyên qua, mặc dù chẳng phù hợp để đi đoán mệnh, hay để khiến người khác tin tưởng.Hừ!! Chê cậu dáng dấp dễ nhìn không giống tiên sinh đoán mệnh như ông chú râu ria xồm xoàm kế bên? Chậc! Tống Triết nói cho bạn biết, cậu chính là người có thể dựa vào mặt kiếm cơm nhưng cố tình lại phải dùng tài hoa của mình.No. 1: “Chú gì ơi, emmmm, con trai chú không phải nhân cách phân liệt đâu, chẳng qua bị quỷ nhập thôi.” Ông chú: QAQ! Quỳ cầu đại sư ra tay giúp đỡ. No. 2: “Người anh em kia ơi, cuộc sống có vẻ không ổn nhỉ, đầu xanh lét rồi.” Người anh em nọ: Kinh hãi! (╯‵□′)╯︵┻━┻ Lấy thanh đao dài bốn mét ra đây! Tao phải chém chết Lão Vương hàng xóm. … “Ô? Vị tiên sinh này, mệnh cách hình như chính là…” Tiêu tiên sinh: [mặt không biểu cảm] thần côn cách xa tôi một chút. “…tiên sinh, mệnh cách thiên sát cô tinh cần phải giải trừ.” Tiêu tiên sinh: [cười nhạt] tôi là thiên sát cô tinh? A! Sau đó, mặt bị tát bốp bốp bốp, cúi đầu. … Bảng dò mìn của tác giả: Một; linh cảm lấy từ các loại manga, tiểu thuyết. Hai; truyện có nhiều tình tiết tưởng tượng của tác giả, đảng hiện thực đừng vào, chủ yếu là đọc truyện vui vẻ. Ba; tam quan trong truyện không giống tam quan của tác giả, mong không dùng ngôn luận công kích cùng phản đòn.Note: 20+ các vụ án trong truyện siêu kinh dị, yêu cầu đủ tuổi, dưới 20 kiên quyết vào xem thì tự chịu trách nhiệm.
Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện
Editor : Sút, Bee, Chi Tồ, Joey Thể loại: xuyên thư, hệ thống, 1×1, hài hước, HE.Thẩm Viên chửi tác giả:“Còn có thể yên ổn đọc văn ngựa đực không!”Cũng bởi vì mắng này mà Thẩm Viên sống lại thành nhân vật phản diện cặn bã ngược thiếu niên nam chính đến chết đi sống lại – Thẩm Thanh Thu.Hệ thống: 【You can you up, nhiệm vụ tăng chỉ số ngầu của truyện này liền giao cho ngài. 】Phải biết rằng, Thẩm Thanh Thu nguyên tác cuối cùng bị đồ đệ hắn, nam chính Lạc Băng Hà, gọt sống thành nhân côn a nhân côn!Nội tâm Thẩm Thanh Thu có một vạn câu ĐM chạy qua như điên:“Không phải ta không muốn ôm đùi nam chính, nhưng mà ai kêu nam chính cmn là tuyến hắc hóa. Là loại hình có thù tất báo, hoàn trả ngàn lần a!”Tại sao làm một nhân vật phản diện cặn bã lại phải không ngừng vì nhân vật chính chắn đao chắn thương xả thân cứu người?!Thẩm Thanh Thu: “… _(:з)∠)_ Ta cảm thấy ta còn có thể vớt vát được chút.”Hắn phải chứng minh — nhân vật phản diện cặn bã cũng có thể phấn đấu nên sự nghiệp!Không chỉ phải sống, còn phải sống thật ly kỳ đặc sắc!(Nhìn kỹ sẽ thấy _(:з)∠)_ giống một người nằm bò ra đất, tương đương với OTL)Giai đoạn đầu trung khuyển tiểu bạch hoa giai đoạn sau hắc hóa quỷ súc công x phản diện biến chất ngụy trang nhã nhặn phun tào cuồng ma thụĐây kỳ thật là một câu chuyện thầy trò tu tu chân, đánh đánh quái, đàm tình thuyết ái rất ấm áp ~Cũng là câu chuyện nhân vật phản diện tận mắt chứng kiến, nam chính như thế nào từ một đóa cừu non bạch liên hoa biến thành quỷ súc chí tôn tam quan bất chính, xưng bá tam giới!Vì đây là một bộ truyện khá hài hước, sử dụng nhiều ngôn ngữ mạng/ thuật ngữ game, nên bọn ta sẽ cố dịch nghĩa gần với tiếng Việt nhất chứ không để nguyên gốc. Để nguyên gốc rồi đọc chú thích thì sẽ chẳng còn hài hước nữa. Nếu mọi người cảm thấy không thích có thể hoan nghênh đi đọc QT chứ đừng ném đá tội nghiệp:(
Sử Thượng Đệ Nhất Phật Tu
Thể loại: Cổ trang, Tu chân, Chậm nhiệt, 1×1, Cường x Cường, Chủ công, Kiếp trước kiếp này, Tình hữu độc chung, Hỗ sủng, HE, có H. Tình trạng bản gốc: Hoàn (309 chương) Tình trạng bản dịch: On-going (9/8/2017 –?) Edit & Beta: Hương (FujoshiNinja)Văn ánVốn là một thế hệ tông sư tu Ma, Văn Xuân Tương cho rằng bản thân mình một thân tu vi cao thâm, còn có kiến thức cũng đủ rộng rãi, thế nhưng lại có một tồn tại khiến y chịu không nổi, nói không nên lời…Tạ Chinh Hồng chính là cái kẻ luôn khiến y nghẹn lời.Rõ ràng mang một đầu tóc đen, lại còn tươi cười nói mình là Phật tu.↑↑↑Tên khác:#Hòa thượng và lừa trọc không phải cùng một loài##Niêm Hoa Chỉ[1] là cái quái gì#Tác giả là mẹ ruột, đảng chậm nhiệt, HEĐây đại khái là chuyện kể về một Phật tu công trông có vẻ thuần lương nhưng ăn người không nhả xương[2] ★ một Ma tu thụ ra vẻ âm hiểm thực ra lại rất thuần lương.P/s: Truyện này chẳng liên quan tí xíu gì tới Phật giáo ngoài đời thực hết, nếu có xuất hiện thuật ngữ Phật giáo thì chẳng qua là tác giả đưa vào để làm màu thôi. Mấy chị em tin Phật hay mấy chị em thích căn cứ vào thực tế không cần tích cực quá đâu nha (づ ̄3 ̄)づ╭?~Ờm, cốt truyện cứ nhìn tên là biết.Thể loại: Cường cường, Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, Ông trời tác hợp, Tiên hiệp tu chânNhân vật chính: Tạ Chinh Hồng, Văn Xuân Tương | Nhân vật phụ: Quý Hiết, Thẩm Phá Thiên | Khác: Tu chân.Kim bài biên tập đánh giá:Để kết thúc mối nhân quả xưa kia của mình, Phật Tử chưa quy y Tạ Chinh Hồng quyết tâm đi cứu Ma Tôn Văn Xuân Tương bị nhốt ở sau núi. Nào ngờ không thể chống lại Khốn Tiên thằng, lại còn ký khế ước cùng Ma Tôn, nên đành phải mang theo một phân thần của Ma Tôn đi tìm cách cởi trói. Văn Xuân Tương là Ma Tôn, không ngờ lại vô cùng tinh thông Phật pháp, giúp ích rất nhiều trong chuyến hành trình. Tạ Chinh Hồng lạnh nhạt với thất tình lục dục, nhưng lại không thể kháng cự mỗi khi Văn Xuân Tương khiêu khích, hai con người hoàn toàn bất đồng cùng bắt đầu chặng đường tu chân đầy thú vị.Câu chuyện bắt đầu khi Phật Tử chuyển thế lần thứ chín mươi chín, hành văn lưu loát, ngôn từ thoải mái. Trên đường gặp gỡ các nhân vật khác nhau càng tăng thêm không khí ái muội giữa hai nhân vật chính. Một người là Phật Tử luân hồi, người kia là đệ nhất Ma Tôn, Phật tu Tạ Chinh Hồng lạnh nhạt sủng nịch cùng Ma Tôn Văn Xuân Tương ngạo kiều phúc hắc, có thể xem như một lựa chọn tuyệt vời cho phần điểm tâm sau bữa ăn.******★Chú thích:[1]Niêm Hoa Chỉ: (hay Niêm Hoa Công – 拈花功 (hái hoa)) là tuyệt kỹ thứ năm mươi trong Thập Thất Nhị Huyền Công – Bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm. Lúc xuất chiêu đưa ngón trỏ đặt gần ngón giữa như để nhón lấy bông hoa, sau đó bật chưởng ra.[2]Ăn người không nhả xương: ý nói những kẻ độc ác, tham lam, nham hiểm.Các thím đọc thì sẽ để ý thấy trong tên mỗi quyển có tên từng thế giới theo mạch truyện nhé: Đạo Xuân – Tà Dương – Tuyết Sa – Tây Thiên ^^
Mạt Thế Chi Hoàng Kim Nông Trường
Cả người lông tơ lửa đỏ lửa đỏ, đỉnh đầu còn nhếch lên một nắm ngốc mao, toàn bộ tròn vo lớn bằng bàn tay điểu ở Bách Diệp Sinh ngực, chân ngắn nhỏ quá ngắn, giấu ở lông tơ bên trong căn nhìn không tới.
Bách Diệp Sinh mở mắt ra, cảm thấy trước ngực ấm áp dễ chịu, hắn một cúi đầu, đối thượng tròn xoe đậu đen mắt.
“Là ngươi a.” Bách Diệp Sinh chậm rì rì bò dậy, nhìn nhìn chung quanh nhà ở, nghe xong trong chốc lát bên ngoài động tĩnh, nói, “Bọn họ có phải hay không đều đi rồi?”
“Pi pi.”
Chim chóc dùng lông xù xù đầu cọ cọ Bách Diệp Sinh cằm, an ủi hắn.
“Thành, ta đã biết.” Bách Diệp Sinh chậm rì rì bò dậy, từ giường đế rút ra một cây sinh rỉ sắt dây thép, đi tới cửa.
May mắn nơi này môn không phải cái loại này kín kẽ, có thể vươn tay ra sờ đến thiết khóa, Bách Diệp Sinh lại học click mở khóa kỹ xảo, chậm rì rì lăn lộn mười phút, cuối cùng là đem khóa mở ra.
Bên ngoài lộn xộn, trong viện đều là bùn, còn có tán loạn tiểu mạch viên chiếu vào trên mặt đất.
Vô Hạn Chi Ngũ Hành Nghịch Tập
Một trản cổ xưa cổ hủ đèn dầu, treo ở lung lay sắp đổ trên nóc nhà, mỏng manh ánh đèn che phủ lập loè, phảng phất tùy thời đều sẽ tắt.
“Ngài đã tiến vào kẻ săn mồi trò chơi — Người Sói Sát, ngài trận doanh là Người Sói Trận Doanh, mới bắt đầu nhân vật vì Người Sói, hay không mở ra nhiệm vụ giới thiệu?”
Một đoạn tuyệt đẹp lại không mang theo cảm tình thanh âm, quanh quẩn ở Đan Lâm trong đầu, hắn theo bản năng mở hai mắt, rồi lại bất động thanh sắc nhắm lại.
Người Sói Sát?
Không quá diệu a, Đan Lâm lòng mang một tia thấp thỏm, mở ra nhiệm vụ giới thiệu.
Ngắn ngủi giới thiệu, vẫn chưa mang cho Đan Lâm quá nhiều hữu hiệu tin tức. Chỉ là đại khái công đạo phó bản bối cảnh, thân ở trận doanh, cùng với yêu cầu làm nhiệm vụ.
Đến nỗi mặt khác, liền yêu cầu chính mình đi bước một sờ soạng.
Đan Lâm yên lặng tiêu hóa xong đã biết tin tức sau, nheo lại đôi mắt lặng lẽ đánh giá bốn phía.
Cùng lúc đó, nằm ở Đan Lâm bên người người lục tục tỉnh táo lại. Bọn họ ăn mặc khác nhau, rõ ràng đến từ bất đồng giai tầng, nhưng đại bộ phận người trên mặt đều lậu ra mê mang cùng không biết làm sao biểu tình.
Đương nhiên, cũng có ngoại lệ.
Mọi người trung có hai cái nam nhân, biểu hiện lại là vượt mức bình thường bình tĩnh, một tia hoang mang đều không có.
Tuy rằng bọn họ sắc mặt cũng không quá đẹp.
Ta Ở Tu Chân Giới Dưỡng Kiếm Tu
Thư Tĩnh Nhất ở lễ tốt nghiệp thượng, bị một cái sét đánh tới rồi Tu chân giới.
Tới rồi Tu chân giới không nói, chính mình còn biến thành một con “Hồ ly nhãi con”
Ở cường giả vi tôn địa giới
Tu chân giới không tin nước mắt, hồ ly ấu tể thập phần chật vật
Tuyệt vọng hết sức, trùng hợp bị một cái kiếm tu nhặt về đi đương linh sủng
Kiếm tu thật tốt, tính cách ôn nhu, vũ lực cao cường, còn thích cho hắn chải lông mao
Có kẻ thù tìm phiền toái, còn sẽ đem ấu tể sủy ở trong ngực ôm một cái hảo
Không được hoàn mỹ chính là quá nghèo
Ấu tể ăn thịt hắn ăn canh, ấu tể dùng bữa hắn… Hắn không ăn
Không quan hệ, chờ ta biến thành người, liền có thể loại linh điền, luyện linh dược, viết linh phù, bố linh trận dưỡng ngươi
Thổ nhưỡng trung có ma khí? Vô thổ tài bồi đi khởi
Linh thực mọc không tốt? Cắm côn gieo trồng an bài một chút
Phù triện thất truyền? Ta trong đầu có linh phù mười hai loại phương pháp sáng tác
Linh trận thoái hóa? Tùy tay bổ một chút liền xong việc
Ai làm ta đã có hiện đại tri thức lại có thần thú truyền thừa ký ức đâu
Tri ân báo đáp hảo thần thú như thế nào có thể làm chăn nuôi viên đói bụng
Trọng Sinh Chi Cực Phẩm Hoàng Tử Phi
– Mặc Phi đính hôn đã mười bảy lần, mười bảy lần đều thất bại.
Trong lòng than thở, aiii, giá mà mình xuyên qua sớm một chút.
Có điều mọi thứ đều đã rồi, đành thuận theo tình thế mà làm ra hành động.
Chỉ là cuộc sống còn đang trong nước sôi lửa bỏng, đấu trí đấu dũng với mẹ kế, Mạc Phi đột nhiên lại có thêm một mối nhân duyên từ trên trời rơi xuống.
“Ngươi nói cái tên tam hoàng tử kia muốn cưới nhân gia à?”
“Đúng vậy thiếu gia, tam hoàng tử muốn cưới ngài.”
“Ngươi nói xem đầu óc tam hoàng kia có phải có bệnh không? Cho dù nữ nhân ít nhưng hắn ít nhiều gì cũng là hoàng tử tôn quý, không đến mức không cưới được ai đi! Chẳng lẽ lớn lên diện mạo xấu quá, hoặc là không lên nổi nên chỉ có thể cưới nam nhân?”
“Tam hoàng tử anh tuấn tiêu sái, diện mạo sáng lán, văn võ toàn tài, tố chất thân thể xuất sắc.”
“Nga, cái gì cũng tốt thì vì cái gì lại muốn cưới ta?”
“Tam hoàng tử cái gì cũng tốt nhưng mệnh đặc biệt cứng, đã khắc chết ba vị hôn thê rồi, đế quốc chúng ta cũng không có nhiều nữ nhân a!”
“Khắc chết ba người cơ à? Kia ta gả qua đó hắn cũng khắc chết ta thì sao?”
“Thiếu gia yên tâm, chuyện đó không có khả năng!”
“Vì sao?”
“Bởi vì mệnh của ngài so với tam hoàng tử còn cứng hơn.”
“Mệnh ta cứng tới vậy à?”
“Đương nhiên rồi, nào có ai mệnh cứng hơn được ngài a!”
Sau Khi Xuyên Thư Bị Bạo Quân Đánh Dấu
– Xuyên qua một bộ truyện cung đình tranh đấu, Diệp Thư xui xẻo trở thành vị quyền thần “pháo hôi” đầu tiên bị bạo quân lật đổ.
À lại còn bị ngàn đao róc thịt, nghiền xương thành tro…
Đáng sợ quá!!!!!
Thế nên Diệp Thư dứt khoát thu dọn đồ đạc rồi bỏ trốn, trên đường đi còn sẵn tiện tìm người “giải quyết” chuyện mình bị bỏ thuốc.
Ai ngờ sáng hôm sau tỉnh lại, đã thấy bạo quân nằm ngay bên cạnh đang nghiêng đầu cười với y: Ngủ có ngon không?
Diệp Thư:…
Vì để giữ mạng, Diệp Thư bị ép tiến cung làm phi, từ đó trải qua cuộc sống bị bạo quân sai bảo, chèn ép đầy đau khổ.
Bạo quân phê tấu chương, y phải rót trà mài mực.
Bạo quân ăn cơm, y phải thử độc trước.
Bạo quân đi ngủ, y phải phụ trách làm ấm giường.
Cho đến khi bụng bắt đầu to ra, Diệp Thư mới phát hiện, hình như truyện mà y xuyên đã xảy ra bug…
Đây má nó lại là thế giới ABO.
Lúc trước không phải y bị bỏ thuốc, mà là trải qua kỳ phân hoá đầu tiên để trở thành khôn quân!
Bạo quân: Kỳ cầu hoan của càn quân sắp đến rồi, ái phi…
Diệp Thư đóng sầm cửa tẩm điện trước mặt bạo quân: Hừ, mơ đi.
Nhân vật chính: Tấn Vọng x Diệp Thư.
Tâm tình thất thường bạo quân công x Nhát gan, hay sợ chết, diễn sâu thụ.