Cổ Đại16 bài viết tìm được
16 bài viết tìm được
Bạch Nguyệt Quang Nam Thần Tự Cứu Hệ Thống
Người đọc thường thấy trong các câu chuyện, mỗi vị nam thần đều sẽ có một người con gái đặc biệt, chính là người trong lòng, nốt chu sa, ánh trăng sáng vậy đó…
Người này chắc chắn là vừa có sắc vừa có tài, tính tình tốt nữa chứ. Có điều sẽ vì một nguyên nhân gì đó mà ra đi sớm, để lại muôn vàn tiếc nuối và đau đớn cho nam chủ, lại còn khiến cho người đọc thổn thức nhớ mãi không quên.
Lý Việt Bạch: Đừng khóc, có lẽ tôi có thể giúp một chút.
Sách này tên là #Một trăm lẻ một phương thức thay đổi kết cục tử vong#
Hệ thống: Khụ khụ, tuy anh không có bàn tay vàng, nhưng anh có chỉ số thông minh cao mà!
Đấu trí! Hack não! Một đường thẳng tắp!
Địch nhân cái quái gì, xử lí!
Âm mưu cái quái gì, tiêu diệt!
Thắng lợi liên tiếp… Nhưng là, vì cái quái gì mà luôn bị nam chủ, boss, nam thứ đẩy ngã?
Cuối cùng còn phát hiện kì thực bọn họ đều là một người?
Xuyên lần 1: Bối cảnh cung đình cổ đại hư cấu, nhạc công mỹ nhân bị vu tội mà chết.
Xuyên lần 2: Bối cảnh hiện đại quỷ hút máu, nam thần có giá trị vũ lực cao muốn sống cũng không được.
Xuyên lần 3: Thế giới tu tiên ôn nhu sư tôn, bị ngàn vạn người thóa mạ, thân bại danh liệt mà chết.
Xuyên lần 4: Cửa khẩu hưu nhàn, thế giới X văn, thoải mái chạy trốn.
Xuyên lần 5: Tinh tế chiến đấu
Xuyên lần 6: Giới giải trí
Niên hạ phúc hắc công x ôn nhu sáng sủa thụ, 1×1, chủ thụ, HE, mỗi lần xuyên đều là niên hạ.
Nhãn: Khoái xuyên, hệ thống, chủ thụ, huyền nghi, trinh thám.
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Mộ Như Nguyệt, thân mang tuyệt học về y học Trung Hoa, vì kẻ thù hãm hại mà xuyên đến đại lục Thần Vũ, biến thành vị tiểu thư vô dụng nhà họ Mộ bị người thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Một đạo chỉ hôn được ban ra từ Kim Loan điện, nàng bình thản tiếp chỉ, từ nay gả cho Quỷ vương gia nổi tiếng của Tử Nguyệt quốc. Người đời đều cho Quỷ Vương này là người ngu dốt lại xấu như quỷ, nào ai ngờ hắn là người thâm tàng bất lộ? Mọi người đều cười nhạo rằng phế sài* kết đôi với kẻ đần chính là tuyệt phối, lại chẳng biết nàng chính người tài có một không hai xưa nay chưa từng có.
Mộ Như Nguyệt nhìn nam nhân tuấn mỹ giống như thần đứng che trước mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dạ Vô Trần, ngươi lại dám gạt ta, dáng vẻ bây giờ của ngươi giống kẻ ngu sao?”
Quỷ Vương cười cười, cưng chiều ôm nàng vào lòng: “Khi ở bên cạnh nàng, ta cam nguyện làm một kẻ đần mặc nàng sai khiến.”
*Phế sài: nôm na là củi mục (nữ chính không thể tu luyện được nên bị mắng là kẻ vô dụng, đồ bỏ,…)
Thiên Nhai Khách
– Thiên Song, nơi phàm là người sống có miệng có thể nói đều không ra được. Tuy nhiên kẻ đứng đầu nơi này lại muốn thoát ly, trở lại “làm người”
Quỷ cốc, nơi cực ác người ăn thịt người, quỷ cắn quỷ. Kẻ đứng đầu, quỷ chủ, đến ác quỷ cũng phải sợ, lại muốn thoát khỏi nơi đây, quay về nhân gian “làm người”.
Mới nghe thì có vẻ u ám đáng sợ, nhưng thực ra truyện khá ấm áp, chỉ là hành trình quay lại “làm người” của 2 kẻ không kính già không yêu trẻ.
Ma Tôn
– Hắn là thượng cổ Ma Tôn, trái tim đã loại bỏ phần tình ái.
Nàng là Hoa Lan, đời này có lẽ mãi chỉ là một tiên linh nhỏ bé
Nhưng thế gian đầy những bất ngờ và kỳ ngộ
Lương duyên đã định có mấy cưỡng lại được
Tru tiên đài, hắn vì nàng bất chấp sinh mệnh
Chốn hồng trần, nàng vì hắn mất hết tiên linh
Bãi bể nương dâu, vật đổi sao dời
Hắn cùng nàng nắm tay nhau vượt qua năm tháng…
“Không khống chế được xao động trong nội tâm, không đè nén được dục vọng trong lòng. Cơ thể hắn bị kích động như những thiếu niên người phàm mà thường ngày hắn xem thường. Nhưng điều khiến Đông Phương Thanh Thương không thể lý giải bản thân nhất là… hắn cảm thấy mình làm như vậy… rất khá.”
Giới thiệu
Trải qua trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới.
Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi.
Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta…
Hình như là một tên dở người…
Không những lắm lúc sáng nắng chiều mưa, thỉnh thoảng thay đổi xoành xoạch mà còn suốt ngày suốt đêm lảm nhảm lải nhải thì thì thầm thầm, một mình lầm bầm như vậy là bệnh quái gì đây!
Tiểu Lan: “Hắn đâu có bệnh, hắn chỉ đê tiện… không thích nhìn thấy người khác sống yên lành mà thôi.”
Đông Phương: “Ta chỉ không thích nhìn thấy mỗi cô yên lành thôi.”
Tiểu Lan: “…”
Kiêu Phong
– Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!
Kiêu Phong! Hắn là một con sói tham lam, đầy tham vọng, biết ẩn nhẫn, đẩy đưa, cũng không thiếu hung tàn ngoan độc!
Kiêu Phong! Hắn là một cơn gió kiêu hùng hay một cơn lốc xoáy quét qua cõi đời loạn lạc?
Hắn tên là Lục Thiên Phong và hắn cũng mạnh mẽ như gió, mềm mại như gió, uyển chuyển như gió từ trời cao!
Phải, hắn là một con sói hung tàn độc ác, nhưng hắn còn là một đứa con hiếu thảo, một người đàn ông lãng mạn đa tình, một người chồng ân cần chu đáo, một người anh tràn đầy tình cảm đối với em gái!
Hắn là người có ân tất báo, một người sở hữu một trái tim mẫn tiệp, một trí tuệ sắc sảo!
Hắn là trai giữa thời ly loạn, là một tướng lĩnh trí dũng song toàn, là anh hùng giữa những kẻ anh hùng!
Một khúc Kiêu Phong, miêu tả quá trình một con suối nhỏ tiến nhập vào Đại Giang, bỗng quay đầu lại, đã qua mấy mùa xuân hạ thu đông…
Sau loạn An Sử, đế quốc Đại Đường cực thịnh đã bắt đầu suy tàn và dần dần sụp đổ, trải qua vô số chiến loạn, lãnh thổ chia năm xẻ bảy, tạo thành đế quốc Đại Chu, đế quốc Đại Yến, đế quốc Đại Hán, đế quốc Đại Việt… Hắn – Lục Thiên Phong, nguyên là Lý Trác, một người hiện đại, một ngày kia bất chợt bị sét đánh, hồn xuyên về thời Đại Đường suy vong.
Lúc bấy giờ, Đại Đường suy tàn, loạn trong giặc ngoài, quân thần ly tâm, nguy cơ trùng trùng. Hắn như một con thiêu thân bé nhỏ, bất chấp biển lửa thiêu đốt, vẫn kiên định lao vào vòng xoáy hiểm nguy của quyền lực,vì quyết tâm sinh tồn, vì khát vọng, cũng vì dã tâm ngấm ngầm thiêu đốt. Người xưa nói loạn thế tạo anh hùng, quả không sai. Từ một nhân vật nhỏ nhoi, bằng vào ý chí nghị lực kiên định và tham vọng sôi trào trong huyết mạch, hắn từng bước trèo lên từng nấc thang quyền lực, tiêu diệt địch nhân tứ bề, hóa thân thành một luồng gió Kiêu Hùng, mạnh mẽ quét sạch bốn phương. Từ đây trở đi, không còn ai dám coi khinh hắn, không kẻ nào dám cả gan chèn ép hắn. Từ đây trở đi, hắn chễm chệ ngồi trên đỉnh cao, tay nắm đại quyền, người người ngưỡng vọng, mỹ nữ ái mộ…
Kiêu Phong kết hợp không chỉ lịch sử, quân sự, mà còn trộn lẫn cả võ hiệp, và một chút chất tu chân. Văn phong Hải Phong Nhi ngắn gọn, giản dị, không hoa mỹ, nhưng vẫn khá tinh tế với những đoạn miêu tả nội tâm, lột tả những góc riêng thầm kín, rất người của nhân vật, tạo nên nét đặc sắc, hấp dẫn rất riêng. Mỗi chương đầy sự kiện dồn dập tiếp nối, chương đã tận, nhưng âm hưởng vẫn còn vang vọng trong tâm trí người đọc, kích thích người đọc muốn biết ngay lập tức chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Thiên Phong không phải là một con người hoàn mỹ, Hải Phong Nhi đã tạo nên một nhân vật đa chiều, có ưu có khuyết, là một người vẫn có thể dễ dàng phạm sai lầm. Tuy là một người đầy hùng tâm tráng chí, tầm nhìn xa rộng, nhưng hắn vẫn có thể đau đầu vì vài chuyện nhỏ nhặt khi nó liên quan đến thân nhân, những lúc cô đơn hắn vẫn rất cần tri kỷ bầu bạn, cũng biết đau, biết yêu, rất đa tình mà lại chân tình…. Vì thân nhân, hắn có thể bất chấp tất cả, hắn quyết vượt lên mọi trở ngại, từ một dòng sông nhỏ đổ về Đại Giang, một phần vì cũng chỉ vì lo lắng cho sự an nguy của người thân yêu giữa thời loạn thế…
Nhóm dịch Nghĩa Hiệp kính mời quý độc giả đón đọc Kiêu Phong, một tác phẩm đặc sắc, hấp dẫn và rất đáng đọc của Hải Phong Nhi!
Thiên Nghịch
– Chuyển niết bàn, thiên huyền chỉ thiên!
Độ sinh tử, rèn luyện linh đan!
Phá càn khôn, vì thấy người kia một mặt;
Chưởng luân hồi, chỉ đổi ngươi miệng cười!
Phượng Hoàng Vu Phi
– Một con phượng hoàng nhỏ lại vô tình nhặt được một con chim nhỏ khác.
Ngốc phượng hoàng cho rằng chú chim nhỏ kia chắc là bị cha mẹ vứt bỏ vì hình thể khác loài phượng hoàng.
Ai ngờ nuôi một thời gian mới biết người ta là Chu Tước – một trong tứ linh cổ xưa, lại còn là Thần Quân nữa chứ.
Từ đó ngốc phượng hoàng còn trở thành một vai trong vở kịch đẻ trứng.
Tầm Tần Ký
– Hạng Thiếu Long là một con người có khả năng quyết đoán, sự thông minh, và còn rất đa tình.Khiến cho độc giả luôn rất hài lòng về những hành động, cách sử lý của nhân vật, không hề gây ức chế.rn
Khi đọc đến những trang truyện cuối cùng mình quả thật rất khâm phục Huỳnh Dị,bằng việc áp dụng tư duy logic vào truyện, Huỳnh Dị đã khiến độc giả cảm thấy những tình tiết của truyện vô cùng hợp lý rất giống những gì sách sử ghi lại mặc dù đây là một câu truyện kể về một người từ tương lại trở về quá khứ.
Người đọc có cảm giác hình như có một Hạng Thiếu Long bằng xương bằng thịt thật đã từ tương lai trở về quá khứ thật.Đây chính là sự tài tình của Huỳnh Dị.
Ma Môn Bại Hoại
– Đạo môn bại hoại có thể được hiểu là khi sư diệt tổ, tàn sát đồng môn.
Còn đối với phật môn bại hoại chính là không tu phật pháp, lũ phạm ngũ giới.
Thân là Ma môn Huyết Luyện Tông đệ tử Lâm Hạo Minh, được một chuỗi thần kỳ Công Đức Châu, làm “Việc thiện”, kiếm lời công đức, mở phong ấn, đến chỗ tốt, Ma môn bại hoại được sinh ra rồi!
Vô Sỉ Đạo Tặc
– Nhân vật chính của ta có con đường tu luyện không giống ai, hắn là đạo tặc. Cổ Diêu là tên hắn, từ nhỏ đã không có cha mẹ vì mưa gió chiến tranh, phải lưu lạc khắp nơi, ăn rễ cây cầm hơi.
Lớn lên hắn vào làm tiểu nhị ở một thị trấn nhỏ, bên cạnh là một ngôi kỹ viện. Hằng ngày hắn đều không bỏ qua màn ngắm các kỹ nữ tắm, cho đến khi hắn đang tắm thì một nữ nhân thình lình xông vào, cuộc đời hắn thay đổi từ đó…