Tiêu Đỉnh
Thiên Ảnh
– Dương phân Thiên Địa, Ngũ Hành định càn khôn. Trung Thổ Thần Châu thương khung lắng đọng qua bao tuế nguyệt, đúng là thời đại tiên đạo hưng thịnh, hàng tỉ sinh linh hưởng phúc, trong thiên hạ rộng lớn lúc nào cũng có người đạt thành tiên đạo,
vấn đỉnh tầng giới cao hơn. Sau mặt sáng luôn có mặt tối, phía dưới quang huy chói lóa của thương khung, có một bóng dáng luôn đi về phía trước…
Tru Tiên
– Thế gian ngày nay, chính đạo đang mạnh, tà ma tránh lui. Vùng đất trung nguyên sơn linh thủy tú, nhân khí cường thịnh, sản vật phong phú, là nơi chiếm cứ bền vững của các chính phái, trong đó đặc biệt có ba phái lớn đứng đầu, là Thanh Vân Môn, Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc. Câu chuyện này, bắt đầu từ “Thanh Vân Môn”.
– Trương Tiểu Phàm, là một thiếu niên bình thường, nhưng vận mệnh đã cợt đùa với hắn không chỉ một lần… Ý nghĩa duy nhất giúp hắn tồn tại là tình yêu, tình yêu là tấm phao cứu mệnh, là tín ngưỡng và tôn giáo duy nhất của đời hắn. Qua sự vật vã của Trương Tiểu Phàm, mới thấy sự trưởng thành của một người đàn ông gian nan biết bao. Tru Tiên thực chất là một bộ tiểu thuyết nói về sự trưởng thành, nói về tình cảm. Soi vào số phận Trương Tiểu Phàm, ta tìm thấy phần nào đó số phận riêng ta.
Man Hoang Hành
– Bát Hoang Lục Hợp, Cửu U ma chướng. Thanh Vân chúng chí, sơn hà cẩm tú…
Một tác phẩm khác của Tiêu Đỉnh – người làm mưa làm gió thị trường tiểu thuyết Trung Quốc với tác phẩm tiên hiệp lừng danh: Tru Tiên. Tác phẩm này kể về tiền truyện của Tru Tiên, kể về hành trình của bảy nhân vật cùng Vạn Kiếm Nhất tới Thánh điện ma giáo năm đó.
Tuy thời gian viết có hơi lâu và ra mắt chậm trễ, nhưng tác phẩm đã hoàn thành nên các bạn không sợ tác giả drop (nhưng vấn sợ dịch giả drop à nha). Truyện đầy hứa hẹn, mong là sau khi đọc, bạn sẽ thích nó.
Lời Tiêu Đỉnh:
Man Hoang Hành cuối cùng cũng được ra mắt, sau khi ta viết xong, cảm thấy thật là lâu, như Chu Tước được che bởi tấm mạng.
Hơn mười năm rồi!
Trong mấy ngày nay, kể từ hôm vừa mới viết xong, ta có cảm thấy hơi giật mình, tưởng như một giấc chiêm bao, những nhân vật trong cuốn chuyện đã được nói qua từ rất sớm, dù chỉ là một chút nhưng cũng là cuộc sống của bọn họ. Họ là Vạn Kiếm Nhất, Đạo Huyền, Điền Bất Dịch, Chu Tước, Thương Tùng, Tô Như, Thủy Nguyệt, Tăng Thúc Thường, Quỷ Vương, Thanh Long…
Ta từng nghĩ sẽ viết hết về họ, ta từng muốn đưa viết một câu chuyện thật hay về những người đó. Có điều bởi vì lười… Đúng rồi, ta nghĩ chủ yếu chính là nguyên nhân này, không tìm viện cớ nào khác. Bởi vì lười, cho nên kéo theo không viết.
Có cảm giác thiếu nợ bọn họ.
Bất quá may mắn, tuy rằng có chút hơi chậm trễ, nhưng đúng là đã viết xong Man Hoang Hành. Có kích tình, có mừng rỡ, có cảm xúc! Quyển sách này, ta viết rất chăm chú, câu chuyện này, ta cảm thấy rất đẹp. Hi vọng nhiều năm như vậy trong lòng một số bạn đọc vẫn còn có sự chờ đợi, mong là sau khi đọc, bạn cũng sẽ thích nó.
Trở lại truyện của ta, xin nói hai câu.
Lục Tiên
– Thiên Yêu Vương Đình – từng vô cùng cường thịnh, thống ngự Hồng Mông chư giới cũng chôn vùi theo năm tháng. Nhân tộc thay thế, sau khi tự tay mai táng sự huy hoàng của Yêu Tộc, trở thành Chúa Tể mới của Hồng Mông thế giới.
Sau vạn năm, ngay trong thời thịnh thế huy hoàng nhất xưa nay của giới tu tiên nhân tộc hòa lẫn với sự dòm ngó âm thầm của nhiều dị tộc âm thầm ẩn núp, một thiếu niên bình thường xa xứ, nghênh đón nhân sinh dậy sóng của hắn…