Fast695 bài viết tìm được
695 bài viết tìm được
Thương Tiến Tửu
Phóng đãng bại hoại ăn chơi công x Có thù tất báo mĩ nhân thụ
Chó dữ gặp chó điên.
Sáu châu Trung Bác bị chắp tay dâng cho ngoại địch. Thẩm Trạch Xuyên chịu áp giải vào kinh thành, sa cơ lỡ vận bị người người đánh đập. Tiêu Trì Dã nghe mùi mò tới, không cần người khác động thủ, tự mình đạp cho Thẩm Trạch Xuyên thành ma ốm luôn. Ai biết được con ma ốm này quay đầu một cái, cắn hắn đầm đìa máu tươi. Từ lúc này hai người đã kết thù sâu, cứ gặp nhau là phải cắn.
“Vận mệnh muốn ta cố thủ tại nơi này cả đời, nhưng đây không phải con đường ta lựa chọn. Cát vàng vùi mất huynh đệ ta rồi, ta không muốn tiếp tục thần phục mệnh hư vô. Thánh chỉ không cứu nổi lính của ta, triều đình không nuôinổi ngựa của ta, ta không nguyện liều mạng vì nó nữa. Ta muốn vượt qua ngọn núi kia, ta phải chiến một trận vì chính mình!”
Cảnh báo:
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã x Thẩm Trạch Xuyên.
Có tuyến bách hợp, cũng là nhân vật quan trọng.
Công khốn nạn hơn mấy ca ca của các quyển trước.
Tác giả là đại ma vương không có phong cách văn chương, luyện tiết tấu.
Ta dập đầu lạy các vị đại gia đó, đọc văn án, đọc văn án (đọc kỹ văn án).
Tag: Cường cường, Cung đình hầu tước, Thuỷ chung duy nhất, Duyên trời tác hợpBiên tập: Mộc, Chu, Tessa
Cặp đôi chính: Tiêu Trì Dã – Thẩm Trạch Xuyên
Mạt Thế Xâm Nhập
– Bỗng một ngày xuất hiện hiện tượng lạ, người ngoài hành tinh xâm lược mạt thế xuất hiện.
Phó Sử Ngọ vốn là một trạch nam nhưng khi mạt thế xuất hiện khiến hắn có cơ hội trùng sinh.
May mắn có người hàng xóm cường tráng lại mười hạng toàn năng, Đường Húc Hải trên đường chạy trốn thuận tay ‘vớt’ y theo.
Thế nhưng ai có thể ngờ, chạy đến nửa đường mới biết được trên người hán tử sắt thép này thế nhưng có một tấm thép thật, đích thị thương hoạn, lại đột nhiên phát sốt bị bệnh.
Vì cứu vớt hắn, tinh anh chốn công sở tay trói gà không chặt Phó Sử Ngọ chỉ có thể kiên trì một mình đi ‘oánh’ Alien ……
Trong thời tận thế, vì sinh tồn mọi người đều xuất chiêu thần kỳ,
Dựa vào chỉ số thông minh, dựa vào cơ bắp, dựa vào đùi !
Mà để tranh đoạt nguồn nhân tài,
Lại phải triển lãm nhân phẩm, triển lãm tiết tháo, triển lãm hạn cuối !
Đội của Phó Sử Ngọ và Đường Húc Hải hàm súc tỏ vẻ,
Mấy cái “Mỹ đức” ở trên bọn họ đều có sất.
Mạt Thế Chi Phế Vật
– Khi mạt thế buông xuống, con người vẫn theo lối tổ chức sinh hoạt cũ, quần thể đem lại cho họ cảm giác an toàn.
Một đám vô dụng cũng tụ lại cùng nhau…
Tất cả chỉ vì sinh tồn.
Lưu ý: Truyện được biên tập bởi Yến Phi Ly và sự hỗ trợ, giúp đỡ nhiệt tình từ Dật Phong, Cháo, TiTan, Nhi. Khi chỉnh sửa Phily sẽ cố gắng hết sức để thống nhất bản biên tập và giữ sát hành văn của tác giả, thế nhưng hẳn khó tránh khỏi những sai sót, nếu phát hiện lỗi mong các bạn chỉ giùm tụi mình. Xin chân thành cám ơn ❤
Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng
– Tận thế là gì???
Thật sự không hề khác các bộ phim điện ảnh chút nào!!!
Thế giới như đang trên bờ vực rách nát, cảnh tượng hoang tàn khắp nơi.
Tang thi cũng tràn lan, tàn sát bừa bãi.
Thời điểm loài người cận kề tử vong hơn bao giờ hêt, và cũng là khảo nghiệm nhân tính chân thật, tàn khốc nhất.
Thời điểm Lăng Thanh Vân kéo Trang Thành chạy trốn thì bị Trang Thành đẩy mạnh, không phải về phía tang thi, mà là về phía xe cứu viện.
Hắn thề phải giết sạch tang thi để báo thù cho Trang Thành, trong một lần chiến đấu lại bị một khối ngọc bội đập trúng đầu chảy máu.
Khối ngọc bội thần kỳ này không chỉ có không gian mà còn mang theo một hệ thống công đức – làm việc tốt thì được tăng công đức, làm chuyện xấu thì bị giảm công đức, mà cái công đức này nhìn không thấy, sờ cũng chẳng được.
Nhưng không sao, Lăng Thanh Vân thề hắn nhất định sẽ tích cóp đủ một trăm triệu công đức để Trang Thành có thể trở lại làm người!
Đây là một câu chuyện trong hoàn cảnh mạt thế khảo nghiệm nhân tính, nhân vật chính vì kiếm công đức mà giết tang thi, cứu người, liều mạng làm việc tốt, đóng vai thánh mẫu, cuối cùng thành đấng cứu thế luôn~
Mọi người: Anh thật sự là người tốt!
Lăng Thanh Vân: Mẹ nó chứ! Lão tử vốn là xã hội đen mà, thế quái nào giờ lại thành anh hùng dân tộc!
Đúng rồi, mày, mày đó, mày kiên trì thêm tý nữa đi! Đợi tao cứu rồi hẵng chết, nếu tao cứu rồi mà mày vẫn biến thành tang thi thì để tao giết, đây là hai lần công đức đó!
Đệ Nhất Thi Thê
– Mộ Nhất Phàm không ngờ một ngày kia mình lại xuyên không vào bộ tiểu thuyết do chính mình sáng tác.
Xuyên trở thành nhân vật tang thi trong truyện khiến Mộ Nhất Phàm vô cùng bối rối.
Là người giết chết nam chủ, khiếm nam chủ trùng sinh vào thời điểm trước khi mạt thế buông xuống, muốn thay đổi tất cả.
Cho nên hắn quyết định nhẫn tâm ở thời điểm trước khi nam chủ trùng sinh xử lý y!
Chỉ là…
A…
Từ từ…
Đây là cái tình tiết gì nha…
Hắn sáng tác không phải là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?!
Như thế nào lại biến thành đam mỹ?!
Đệ Nhất Sủng
– Thiếu nữ nhà họ Cố nổi danh là một cô gái không có nhan sắc, thế nhưng lại có thể kết hôn với người đàn ông độc thân tôn quý, đẹp trai nhất Bắc Lăng.
Mặc cho bao người ngưỡng mộ, ghen ghét, cô chỉ muốn ly hôn!
Người đàn ông ép cô vào góc tường, cường ngạnh tuyên bố: “Ly hôn? Trừ khi tôi chết!”…
Nếu không phải nhất thời sơ ý bị chị cô tính kế hãm hại, cô đâu sẽ chủ động chọc vào người đàn ông một tay che trời đất Bắc Lăng này. Cho rằng cả đời phải sống trong nước sôi lửa bỏng, lại không ngờ, không cẩn thận bị anh cưng chiều hết mực…
Ngô Gia Kiều Thê
– Khương Lệnh Uyển ở kiếp trước chính là dạng phụ nữ bướng bỉnh, dù kết hôn 5 năm nhưng vẫn không có con. Thế mà Lục Tông chưa từng ghét bỏ vẫn cứ sủng nàng đến đòi mòi, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng.
Sống lại một lần nữa, Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thuê, giúp Lục Tông chứng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao…
Mục tiêu đời này của nàng chính là có thể với Lục Tông, ba năm ôm hai, mười năm một đàn!
Nhưng vấn đề là bây giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo a!
“A, vú nương, ta đói” – Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi.
Ý nghĩa tên truyện: cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ “ngô” ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ “kiều” tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều.
Tự Mình Đa Tình
– Một đôi sư đồ người truy ta chạy, ta truy ngươi chạy…
Chuyện cũng không có gì nếu sư tôn đa tình thích đệ tử và đệ tử chấp thuận, hay lưỡng lự, rồi một hồi ngược lại chấp nhận. Thật sự thì đệ tử xa lánh, trốn chạy. Và vì vậy khi sư tôn nhận một đệ tử khác rồi hết lòng dạy dỗ, đệ tử này lại quay lại theo đuổi…
Chỉ có thể nói, vả mặt dến thật nhanh!!!
Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
– Chu Tự Hằng – ông trùm giới công nghệ quay về trường cũ khiến cho giới truyền thông cực kỳ muốn biết về quá trình trưởng thành của anh.
Anh đã chia sẻ 3 chuyện tôi 6 tuổi, bên cạnh nhà tôi có một cô bé hàng xóm đáng yêu, lợi dụng lúc ba mẹ của bạn ấy vắng nhà tôi đã ngủ với bạn ấy”
“Vào năm 2003, khi tôi 16 tuổi, tuy suốt ngày đánh nhau học hành dốt nát, nhưng hoa khôi của trường cũng bị sắc đẹp của tôi mê hoăc, cô ấy cứ ngốc nghếch đi theo tôi”
“Khi tôi 26 tuổi, cũng là năm 2013, chúng tôi kết hôn, tôi đã thề với vợ chưa cưới rằng tôi sẽ yêu cô ấy đến suốt cuộc đời”
“Cô bé hàng xóm, hoa khôi trường học và vợ tôi đều có chung một cái tên, đó là Minh Nguyệt”
—-
“Thanh mai trúc mã: Câu chuyện tình yêu từ thời xe đẩy em bé đến xe ngựa bí đỏ.” –
“Từ một cậu trai hư trở thành tổng giám đốc đầy quyền lực, Chu Tự Hằng tỏ tình năm 26 tuổi.” –
“Vì em, anh trở thành một người tốt hơn.” –
Câu chuyện nhỏ
Chu Ngộ hỏi bố: Bố có thể dùng một câu nói để hình dung mối tình đầu của mình không?
Chu Tự Hằng trả lời: Mối tình đầu của bố thật sựquá hoàn hảo, xinh đẹp ưu nhã, dịu dàng tươi tắn, có tri thức hiểu lễ nghĩa, đáng yêu quyến rũ, ngây thơ hồn nhiên, dáng người yểu điệu, là nữ thần trong những nữ thần…
Minh Nguyệt đỏ bừng mặt.
Quân Lâm Dưới Thành
– Từ thời Đại Tấn dời đô, dân gian vẫn lưu truyền câu nói “Vương và Mã, chung thiên hạ”. Đất nước bấy giờ vốn của dòng họ Tư Mã nhưng Vương thị quyền lực đã ăn sâu bám rễ. Chính vì lòng tham càng dưỡng càng lớn, quyền lực đủ mạnh, Vương gia cuối cùng thật sự làm phản. Hoàng tử Tư Mã Vanh vốn bị kẻ gian hãm hại, thân thể suy nhược hơn hai mươi năm, thế mà cũng không tránh được con đường chết, bị cha ruột mình kéo ra làm lá chắn trong cuộc phản loạn, hắn ôm nỗi oán hận đó tắt thở.
Sau khi sống lại, Tư Mã Vanh đạt được ước mơ tha thiết là thân thể khỏe mạnh, nhưng mất đi cơ hội trở mình, vốn là hoàng tử tôn quý lại biến thành đầy tớ ghi chép sổ sách lặt vặt của nhà họ Vương.
Nhìn tướng mạo trong gương y chang kiếp trước, Tư Mã Vanh không ngờ, cười nhẹ nhàng: Nghe nói Vương thừa tướng nhìn tiêu sái không câu nệ, thật ra sâu không lường được, nếu để ta dùng thì quá tốt.