Fast67 bài viết tìm được
67 bài viết tìm được
Mạt Thế Chi Phế Vật
– Khi mạt thế buông xuống, con người vẫn theo lối tổ chức sinh hoạt cũ, quần thể đem lại cho họ cảm giác an toàn.
Một đám vô dụng cũng tụ lại cùng nhau…
Tất cả chỉ vì sinh tồn.
Lưu ý: Truyện được biên tập bởi Yến Phi Ly và sự hỗ trợ, giúp đỡ nhiệt tình từ Dật Phong, Cháo, TiTan, Nhi. Khi chỉnh sửa Phily sẽ cố gắng hết sức để thống nhất bản biên tập và giữ sát hành văn của tác giả, thế nhưng hẳn khó tránh khỏi những sai sót, nếu phát hiện lỗi mong các bạn chỉ giùm tụi mình. Xin chân thành cám ơn ❤
Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng
– Tận thế là gì???
Thật sự không hề khác các bộ phim điện ảnh chút nào!!!
Thế giới như đang trên bờ vực rách nát, cảnh tượng hoang tàn khắp nơi.
Tang thi cũng tràn lan, tàn sát bừa bãi.
Thời điểm loài người cận kề tử vong hơn bao giờ hêt, và cũng là khảo nghiệm nhân tính chân thật, tàn khốc nhất.
Thời điểm Lăng Thanh Vân kéo Trang Thành chạy trốn thì bị Trang Thành đẩy mạnh, không phải về phía tang thi, mà là về phía xe cứu viện.
Hắn thề phải giết sạch tang thi để báo thù cho Trang Thành, trong một lần chiến đấu lại bị một khối ngọc bội đập trúng đầu chảy máu.
Khối ngọc bội thần kỳ này không chỉ có không gian mà còn mang theo một hệ thống công đức – làm việc tốt thì được tăng công đức, làm chuyện xấu thì bị giảm công đức, mà cái công đức này nhìn không thấy, sờ cũng chẳng được.
Nhưng không sao, Lăng Thanh Vân thề hắn nhất định sẽ tích cóp đủ một trăm triệu công đức để Trang Thành có thể trở lại làm người!
Đây là một câu chuyện trong hoàn cảnh mạt thế khảo nghiệm nhân tính, nhân vật chính vì kiếm công đức mà giết tang thi, cứu người, liều mạng làm việc tốt, đóng vai thánh mẫu, cuối cùng thành đấng cứu thế luôn~
Mọi người: Anh thật sự là người tốt!
Lăng Thanh Vân: Mẹ nó chứ! Lão tử vốn là xã hội đen mà, thế quái nào giờ lại thành anh hùng dân tộc!
Đúng rồi, mày, mày đó, mày kiên trì thêm tý nữa đi! Đợi tao cứu rồi hẵng chết, nếu tao cứu rồi mà mày vẫn biến thành tang thi thì để tao giết, đây là hai lần công đức đó!
Thiên Nhai Khách
– Thiên Song, nơi phàm là người sống có miệng có thể nói đều không ra được. Tuy nhiên kẻ đứng đầu nơi này lại muốn thoát ly, trở lại “làm người”
Quỷ cốc, nơi cực ác người ăn thịt người, quỷ cắn quỷ. Kẻ đứng đầu, quỷ chủ, đến ác quỷ cũng phải sợ, lại muốn thoát khỏi nơi đây, quay về nhân gian “làm người”.
Mới nghe thì có vẻ u ám đáng sợ, nhưng thực ra truyện khá ấm áp, chỉ là hành trình quay lại “làm người” của 2 kẻ không kính già không yêu trẻ.
Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
– Sông Vong Xuyên nơi kia, hoa bỉ ngạn đỏ rực trải dài…
Ngàn năm rồi lại ngàn năm, hoa nở hoa lại tàn.
Vì một lời thề nguyền, nàng đánh mất Tâm Cung, phủ phục dưới chân Phật Tổ ngàn năm ròng, ngài thế nhưng sao không chở che?
Ta là Ma nhưng ta hơn phật ngàn dặm Tâm Cung, Phật không độ nàng thì hãy để ta đến Độ!
Ta thật muốn gặp nàng một lần. Sông Vong Xuyên chắn đường nàng, ta liền vượt sông Vong Xuyên đến đợi nàng, đợi nàng một nơi khi nàng quay lưng liền có thể nhìn thấy ta.
~ ầm ầm…
Thiên Long một quyền phong phá tan chướng khí, Phá Chỉ xuất ra tức thì phá tan một chiêu Thủy chi lực của một con quái vật, một thân Ma khí hóa Long Nhân đứng giữa sông Vong Xuyên, tư thế oai hùng khí chất bất phàm gió không nổi nhưng tóc vẫn bay, phía bên kia bờ là cánh đồng bỉ ngạn, nơi mà có một thân nữ tử đang đợi chờ hắn, quái vật sông Vong Xuyên nào có hiền? Chúng gào thét đỏ mắt lao vào Thiên Long, ngàn vạn năm hấp thụ cửu linh khí cùng vô vàn những thứ giơ bẩn hay cảm xúc của con người, quái vật sông Vong Xuyên tạo ra một uy áp, nó áp bức Thiên Long làm hắn cảm giác một quả núi đè thẳng vào linh hồn, loại uy áp này áp bức cực độ, uy áp mà chỉ quái vật Vong Xuyên mới có. Nén ép Thiên Long làm chân Thiên Long ngập xuống mặt sông Vong Xuyên tới mắt cá chân, nước sông Vong Xuyên lại không khác một cái cối xay thịt, nghiền ép chân Thiên Long chỉ còn lớp xương tỏa ánh hoàng kim.
~ haha… Phật không độ thì sao? Ca này Chúa Độ tốt!
Thiên thần sa ngã tội đồ của Kiêu Ngạo, Lucifer một thân hào quang, sau lưng một đôi cánh bồ câu to khỏe dang rộng to lớn mười trượng vỗ một phát làm một thiên địa sông Vong Xuyên nổ sóng to gió lớn, kim quang lộ liễm quyển sách trên tay Lucifer trước là sách thánh nay đã là sách Sinh Tử mang quyền uy của Địa Ngục tăm tối, một tay cầm sổ tỏa ra ánh sáng của một thiên thần nên có…
Do là truyện đầu tay, biết là có sơ sót này nọ, mong mn đừng chấp mà góp gạch, tội chúng ta.
Dị Thế Lưu Đày
– Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh về một tên thần y xấu xa linh hồn bị xuyên về dị giới mà ở đó là một thế giới tàn nhẫn, bắp ép hắn phải cải tạo!
Hồn Nghiêm Mặc đã làm rất nhiêu chuyện không tốt nên đã đắc tội ông trời đã làm cho linh hồn phiêu bạt tới dị giớ, tỉnh lại chưa được bao lâu liền biết mình rơi vào một môi trường tàn khốc.
Hắn bị người đánh bất tỉnh rồi khiêng về làm lương thực dự trữ cho mùa đông.
Nơi đó là một bộ lạc nguyên thủy siêu cấp Sparta*.
Người nơi này chỉ coi trọng hai thứ: Sức chiến đấu! Và sức chiến đấu!
Người phía trước dùng sức chiến đấu trên chiến trường, còn người phía sau dùng sức chiến đấu trên…
(*Sparta: Xứ Sparta theo chủ nghĩa quân phiệtvà thành bang này chẳng khác gì một trại lính, với những chiến binh hết sức tinh nhuệ.Sparta là một thuật ngữ chỉ các chiến binh được huấn luyện theo kỷ luật thép và là đội quân tinh nhuệ nhất.)
** ** **
Chữa bệnh? Y học phương Đông? Uống bã đắng? Đó là cái quái gì? Mày muốn mưu hại các chiến sĩ của bộ lạc đúng không? Giết!
Trồng lúa? Nuôi heo nuôi gà? Bọn tao là chiến sĩ, không phải nô lệ! Giết!
Dạy phụ nữ làm quần áo nấu cơm? Làm xà phòng và nước hoa cho các cô? Mẹ kiếp, dám dụ dỗ phụ nữ của bộ lạc ! Giết!
Mày nói mày là sứ giả của thần? Đến để dẫn dắt bọn tao có cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn? Được, cho mày thời gian một ngày, mày đi chinh phục hết kẻ địch của bọn tao, biến chúng nó thành nô lệ mang về đây, làm không được, giết!
Nghiêm Mặc: “…”
Tóm lại một câu: Cái thế giới chó má này, làm ông đây không những đau trứng mà còn đau mông
Chúng Thần Chi Nguyên
– Dương Thanh Dao vén chăn lên, quan tâm nói: “Mộng Thần mau vào đi, kẻo bị cảm lạnh.” Lục Mộng Thần đáp ứng một tiếng, chui vào trong chăn. Dương Thanh Dao cũng chầm chậm trút bỏ y phục, trên người chỉ còn lại một chiếc yếm. Làn da trắng như tuyết lộ ra, nàng khẽ sờ vào người, thầm thở dài, lòng nghĩ đến đêm nay phải đem chung thân giao cho một nam nhân, dẫu sao đây là nàng tự nguyện, đối với Mộng Thần nàng phát hiện càng lúc càng yêu hắn nhiều hơn.
Lục Mộng Thần nằm trên giường, nhìn về thân thể mỹ lệ tuyết bạch đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến mây mù ở đỉnh núi Mộng Thần, là thanh khiết, là ẩn hiện như vậy…Dương Thanh Dao cũng vào trong chăn, nằm xuống. Giữa hai người lại xuất hiện màn kịch ban nãy, không ai lên tiếng, nhất thời chỉ là một khoảng tĩnh lặng.
Dương Thanh Dao có vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trong lòng đã như hươu nhỏ nhảy loạn. Nàng đưa mắt nhìn Lục Mộng Thần, trong lòng thầm nói: Lục Mộng Thần, thiếp là thê tử của chàng, tại sao chàng không thể chủ động một chút chứ? Đợi một hồi, Dương Thanh Dao cảm thấy không thể cứ như vậy, xem ra bản thân nhất thiết phải chủ động xuất kích, có lẽ Mộng Thần tờ giấy trắng này chút hoa văn cũng không có, chẳng ngờ lại cần nàng dụng tâm để in ấn ký lên sinh mệnh.
Dương Thanh Dao trước tiên trút bỏ chiếc yếm xuống, toàn thân trần trụi nghiêng mình ôm lấy cơ thể Lục Mộng Thần. Sau đó dịu dàng nói: “Mộng Thần, thiếp giúp chàng cởi khố ra, tiếp theo chúng ta thực hiện điểm thứ hai trong quy củ giữa phu thê, được không?”
Phong Lưu Thánh Vương
– Chỉ là một câu chuyện nói về hành trình liệp diễm của một thanh niên tại dị giới. Yêu tinh mị cốt, thục phụ phu nhân, băng sương tuyết nữ,… hãy xem ta thu phục các ngươi như thế nào. Đây là công pháp ma đạo cho nên hãy cân nhắc trước khi đọc
Tự Mình Đa Tình
– Một đôi sư đồ người truy ta chạy, ta truy ngươi chạy…
Chuyện cũng không có gì nếu sư tôn đa tình thích đệ tử và đệ tử chấp thuận, hay lưỡng lự, rồi một hồi ngược lại chấp nhận. Thật sự thì đệ tử xa lánh, trốn chạy. Và vì vậy khi sư tôn nhận một đệ tử khác rồi hết lòng dạy dỗ, đệ tử này lại quay lại theo đuổi…
Chỉ có thể nói, vả mặt dến thật nhanh!!!
Phượng Hoàng Vu Phi
– Một con phượng hoàng nhỏ lại vô tình nhặt được một con chim nhỏ khác.
Ngốc phượng hoàng cho rằng chú chim nhỏ kia chắc là bị cha mẹ vứt bỏ vì hình thể khác loài phượng hoàng.
Ai ngờ nuôi một thời gian mới biết người ta là Chu Tước – một trong tứ linh cổ xưa, lại còn là Thần Quân nữa chứ.
Từ đó ngốc phượng hoàng còn trở thành một vai trong vở kịch đẻ trứng.
Kiếm Xuất Hàn Sơn
– Tễ Tiêu Chân Nhân mấy ngày trước đến Thiên Hồ Đại Cảnh xin thuốc, xin là xin linh đan trọng tố thân xác, thoát thai hoán cốt.
Thiên Hồ ẩn trong mây đen, mây đen trào dâng như sóng biển, sóng biển cuộn, che trời lấp đất.
Đàn ông xem ngay cách làm tình lâu gấp 6 lần bằng mẹo 2 phút này
Sức Khỏe Nam Giới
Chồng tôi shock khi biết tôi kiếm tiền khủng từ bitcoin
Olymp Trade
Tễ Tiêu đạp gió mà đến, khi ấy mây tan mặt trời mọc, ven hồ ráng màu rực rỡ, tiên nhạc tung bay.
Chủ nhân của Thiên Hồ Đại Cảnh là đồng môn sư huynh của Tễ Tiêu. Sau khi thần thông đại thành tự lập môn hộ, đem cả hồ nước thăng lên trên không trung Nam Hải, dùng mây đen che giấu, lập trận pháp bảo vệ.
Hai người quen biết nhau đã hơn hai trăm năm, giao tình cực tốt. Tễ Tiêu tự mình tới cửa, tưởng chừng mọi việc đều đơn giản. Nhưng hắn xin thuốc không vì cứu mình, mà là cứu một con yêu.
Một con đại yêu bị thương nặng sắp chết.