Fast159 bài viết tìm được
159 bài viết tìm được
Mạt Thế Chi Phế Vật
– Khi mạt thế buông xuống, con người vẫn theo lối tổ chức sinh hoạt cũ, quần thể đem lại cho họ cảm giác an toàn.
Một đám vô dụng cũng tụ lại cùng nhau…
Tất cả chỉ vì sinh tồn.
Lưu ý: Truyện được biên tập bởi Yến Phi Ly và sự hỗ trợ, giúp đỡ nhiệt tình từ Dật Phong, Cháo, TiTan, Nhi. Khi chỉnh sửa Phily sẽ cố gắng hết sức để thống nhất bản biên tập và giữ sát hành văn của tác giả, thế nhưng hẳn khó tránh khỏi những sai sót, nếu phát hiện lỗi mong các bạn chỉ giùm tụi mình. Xin chân thành cám ơn ❤
Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng
– Tận thế là gì???
Thật sự không hề khác các bộ phim điện ảnh chút nào!!!
Thế giới như đang trên bờ vực rách nát, cảnh tượng hoang tàn khắp nơi.
Tang thi cũng tràn lan, tàn sát bừa bãi.
Thời điểm loài người cận kề tử vong hơn bao giờ hêt, và cũng là khảo nghiệm nhân tính chân thật, tàn khốc nhất.
Thời điểm Lăng Thanh Vân kéo Trang Thành chạy trốn thì bị Trang Thành đẩy mạnh, không phải về phía tang thi, mà là về phía xe cứu viện.
Hắn thề phải giết sạch tang thi để báo thù cho Trang Thành, trong một lần chiến đấu lại bị một khối ngọc bội đập trúng đầu chảy máu.
Khối ngọc bội thần kỳ này không chỉ có không gian mà còn mang theo một hệ thống công đức – làm việc tốt thì được tăng công đức, làm chuyện xấu thì bị giảm công đức, mà cái công đức này nhìn không thấy, sờ cũng chẳng được.
Nhưng không sao, Lăng Thanh Vân thề hắn nhất định sẽ tích cóp đủ một trăm triệu công đức để Trang Thành có thể trở lại làm người!
Đây là một câu chuyện trong hoàn cảnh mạt thế khảo nghiệm nhân tính, nhân vật chính vì kiếm công đức mà giết tang thi, cứu người, liều mạng làm việc tốt, đóng vai thánh mẫu, cuối cùng thành đấng cứu thế luôn~
Mọi người: Anh thật sự là người tốt!
Lăng Thanh Vân: Mẹ nó chứ! Lão tử vốn là xã hội đen mà, thế quái nào giờ lại thành anh hùng dân tộc!
Đúng rồi, mày, mày đó, mày kiên trì thêm tý nữa đi! Đợi tao cứu rồi hẵng chết, nếu tao cứu rồi mà mày vẫn biến thành tang thi thì để tao giết, đây là hai lần công đức đó!
Thiên Nhai Khách
– Thiên Song, nơi phàm là người sống có miệng có thể nói đều không ra được. Tuy nhiên kẻ đứng đầu nơi này lại muốn thoát ly, trở lại “làm người”
Quỷ cốc, nơi cực ác người ăn thịt người, quỷ cắn quỷ. Kẻ đứng đầu, quỷ chủ, đến ác quỷ cũng phải sợ, lại muốn thoát khỏi nơi đây, quay về nhân gian “làm người”.
Mới nghe thì có vẻ u ám đáng sợ, nhưng thực ra truyện khá ấm áp, chỉ là hành trình quay lại “làm người” của 2 kẻ không kính già không yêu trẻ.
Dị Thế Lưu Đày
– Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh về một tên thần y xấu xa linh hồn bị xuyên về dị giới mà ở đó là một thế giới tàn nhẫn, bắp ép hắn phải cải tạo!
Hồn Nghiêm Mặc đã làm rất nhiêu chuyện không tốt nên đã đắc tội ông trời đã làm cho linh hồn phiêu bạt tới dị giớ, tỉnh lại chưa được bao lâu liền biết mình rơi vào một môi trường tàn khốc.
Hắn bị người đánh bất tỉnh rồi khiêng về làm lương thực dự trữ cho mùa đông.
Nơi đó là một bộ lạc nguyên thủy siêu cấp Sparta*.
Người nơi này chỉ coi trọng hai thứ: Sức chiến đấu! Và sức chiến đấu!
Người phía trước dùng sức chiến đấu trên chiến trường, còn người phía sau dùng sức chiến đấu trên…
(*Sparta: Xứ Sparta theo chủ nghĩa quân phiệtvà thành bang này chẳng khác gì một trại lính, với những chiến binh hết sức tinh nhuệ.Sparta là một thuật ngữ chỉ các chiến binh được huấn luyện theo kỷ luật thép và là đội quân tinh nhuệ nhất.)
** ** **
Chữa bệnh? Y học phương Đông? Uống bã đắng? Đó là cái quái gì? Mày muốn mưu hại các chiến sĩ của bộ lạc đúng không? Giết!
Trồng lúa? Nuôi heo nuôi gà? Bọn tao là chiến sĩ, không phải nô lệ! Giết!
Dạy phụ nữ làm quần áo nấu cơm? Làm xà phòng và nước hoa cho các cô? Mẹ kiếp, dám dụ dỗ phụ nữ của bộ lạc ! Giết!
Mày nói mày là sứ giả của thần? Đến để dẫn dắt bọn tao có cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn? Được, cho mày thời gian một ngày, mày đi chinh phục hết kẻ địch của bọn tao, biến chúng nó thành nô lệ mang về đây, làm không được, giết!
Nghiêm Mặc: “…”
Tóm lại một câu: Cái thế giới chó má này, làm ông đây không những đau trứng mà còn đau mông
Kiêu Phong
– Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!
Kiêu Phong! Hắn là một con sói tham lam, đầy tham vọng, biết ẩn nhẫn, đẩy đưa, cũng không thiếu hung tàn ngoan độc!
Kiêu Phong! Hắn là một cơn gió kiêu hùng hay một cơn lốc xoáy quét qua cõi đời loạn lạc?
Hắn tên là Lục Thiên Phong và hắn cũng mạnh mẽ như gió, mềm mại như gió, uyển chuyển như gió từ trời cao!
Phải, hắn là một con sói hung tàn độc ác, nhưng hắn còn là một đứa con hiếu thảo, một người đàn ông lãng mạn đa tình, một người chồng ân cần chu đáo, một người anh tràn đầy tình cảm đối với em gái!
Hắn là người có ân tất báo, một người sở hữu một trái tim mẫn tiệp, một trí tuệ sắc sảo!
Hắn là trai giữa thời ly loạn, là một tướng lĩnh trí dũng song toàn, là anh hùng giữa những kẻ anh hùng!
Một khúc Kiêu Phong, miêu tả quá trình một con suối nhỏ tiến nhập vào Đại Giang, bỗng quay đầu lại, đã qua mấy mùa xuân hạ thu đông…
Sau loạn An Sử, đế quốc Đại Đường cực thịnh đã bắt đầu suy tàn và dần dần sụp đổ, trải qua vô số chiến loạn, lãnh thổ chia năm xẻ bảy, tạo thành đế quốc Đại Chu, đế quốc Đại Yến, đế quốc Đại Hán, đế quốc Đại Việt… Hắn – Lục Thiên Phong, nguyên là Lý Trác, một người hiện đại, một ngày kia bất chợt bị sét đánh, hồn xuyên về thời Đại Đường suy vong.
Lúc bấy giờ, Đại Đường suy tàn, loạn trong giặc ngoài, quân thần ly tâm, nguy cơ trùng trùng. Hắn như một con thiêu thân bé nhỏ, bất chấp biển lửa thiêu đốt, vẫn kiên định lao vào vòng xoáy hiểm nguy của quyền lực,vì quyết tâm sinh tồn, vì khát vọng, cũng vì dã tâm ngấm ngầm thiêu đốt. Người xưa nói loạn thế tạo anh hùng, quả không sai. Từ một nhân vật nhỏ nhoi, bằng vào ý chí nghị lực kiên định và tham vọng sôi trào trong huyết mạch, hắn từng bước trèo lên từng nấc thang quyền lực, tiêu diệt địch nhân tứ bề, hóa thân thành một luồng gió Kiêu Hùng, mạnh mẽ quét sạch bốn phương. Từ đây trở đi, không còn ai dám coi khinh hắn, không kẻ nào dám cả gan chèn ép hắn. Từ đây trở đi, hắn chễm chệ ngồi trên đỉnh cao, tay nắm đại quyền, người người ngưỡng vọng, mỹ nữ ái mộ…
Kiêu Phong kết hợp không chỉ lịch sử, quân sự, mà còn trộn lẫn cả võ hiệp, và một chút chất tu chân. Văn phong Hải Phong Nhi ngắn gọn, giản dị, không hoa mỹ, nhưng vẫn khá tinh tế với những đoạn miêu tả nội tâm, lột tả những góc riêng thầm kín, rất người của nhân vật, tạo nên nét đặc sắc, hấp dẫn rất riêng. Mỗi chương đầy sự kiện dồn dập tiếp nối, chương đã tận, nhưng âm hưởng vẫn còn vang vọng trong tâm trí người đọc, kích thích người đọc muốn biết ngay lập tức chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Thiên Phong không phải là một con người hoàn mỹ, Hải Phong Nhi đã tạo nên một nhân vật đa chiều, có ưu có khuyết, là một người vẫn có thể dễ dàng phạm sai lầm. Tuy là một người đầy hùng tâm tráng chí, tầm nhìn xa rộng, nhưng hắn vẫn có thể đau đầu vì vài chuyện nhỏ nhặt khi nó liên quan đến thân nhân, những lúc cô đơn hắn vẫn rất cần tri kỷ bầu bạn, cũng biết đau, biết yêu, rất đa tình mà lại chân tình…. Vì thân nhân, hắn có thể bất chấp tất cả, hắn quyết vượt lên mọi trở ngại, từ một dòng sông nhỏ đổ về Đại Giang, một phần vì cũng chỉ vì lo lắng cho sự an nguy của người thân yêu giữa thời loạn thế…
Nhóm dịch Nghĩa Hiệp kính mời quý độc giả đón đọc Kiêu Phong, một tác phẩm đặc sắc, hấp dẫn và rất đáng đọc của Hải Phong Nhi!
Đại Tống Siêu Cấp Học Bá
– Năm đó, giải bóng đá hạng A Đại Tống đang nóng bỏng, lão công quốc dân Tô Đông Pha đậu cao bảng vàng.
Năm đó, giá nhà kinh thành bay vọt tận trời, cán bộ kỳ cựu Âu Dương Tu mua nhà không kịp bị phu nhân đuổi ra khỏi nhà.
Cũng vào năm đó, trong đêm Thượng Nguyên Triệu quan gia nhìn trộm nữ đô vật, bị quần chúng ưu tú Tư Mã Quang bắt gặp.
Cũng là năm đó, Vương lão hổ mang con gái tham gia “phi thành vật nhiễu” (không đủ tiêu chuẩn chớ quấy rầy), tuyên bố không phải tiến sĩ thì không gả, cạnh Kim Minh trì tứ đại tài tử hoảng hốt chạy trốn.
Chính là năm đó, sư tử Hà Đông vui vẻ bái đường, Yên Chi Hổ đang bận rộn hẹn hò, các lộ thiếu niên anh tài bắt đầu long trọng tham gia giải thi đấu thần đồng…
Hàn Môn Kiêu Sĩ
– Khi quân Kim gót sắt sắp đạp vỡ Hoàng Hà băng cứng, hắn đi vào cái này phồn hoa như thanh minh Thượng Hà Đồ thời đại…
Đại thần Cao Nguyệt thì chắc là không cần phải giới thiệu rồi, tùy thuộc vào đọc giả có thích văn phong hay bố cục truyện của lão thôi… Xin mời…
Tự Mình Đa Tình
– Một đôi sư đồ người truy ta chạy, ta truy ngươi chạy…
Chuyện cũng không có gì nếu sư tôn đa tình thích đệ tử và đệ tử chấp thuận, hay lưỡng lự, rồi một hồi ngược lại chấp nhận. Thật sự thì đệ tử xa lánh, trốn chạy. Và vì vậy khi sư tôn nhận một đệ tử khác rồi hết lòng dạy dỗ, đệ tử này lại quay lại theo đuổi…
Chỉ có thể nói, vả mặt dến thật nhanh!!!
Phượng Hoàng Vu Phi
– Một con phượng hoàng nhỏ lại vô tình nhặt được một con chim nhỏ khác.
Ngốc phượng hoàng cho rằng chú chim nhỏ kia chắc là bị cha mẹ vứt bỏ vì hình thể khác loài phượng hoàng.
Ai ngờ nuôi một thời gian mới biết người ta là Chu Tước – một trong tứ linh cổ xưa, lại còn là Thần Quân nữa chứ.
Từ đó ngốc phượng hoàng còn trở thành một vai trong vở kịch đẻ trứng.
Kiếm Xuất Hàn Sơn
– Tễ Tiêu Chân Nhân mấy ngày trước đến Thiên Hồ Đại Cảnh xin thuốc, xin là xin linh đan trọng tố thân xác, thoát thai hoán cốt.
Thiên Hồ ẩn trong mây đen, mây đen trào dâng như sóng biển, sóng biển cuộn, che trời lấp đất.
Đàn ông xem ngay cách làm tình lâu gấp 6 lần bằng mẹo 2 phút này
Sức Khỏe Nam Giới
Chồng tôi shock khi biết tôi kiếm tiền khủng từ bitcoin
Olymp Trade
Tễ Tiêu đạp gió mà đến, khi ấy mây tan mặt trời mọc, ven hồ ráng màu rực rỡ, tiên nhạc tung bay.
Chủ nhân của Thiên Hồ Đại Cảnh là đồng môn sư huynh của Tễ Tiêu. Sau khi thần thông đại thành tự lập môn hộ, đem cả hồ nước thăng lên trên không trung Nam Hải, dùng mây đen che giấu, lập trận pháp bảo vệ.
Hai người quen biết nhau đã hơn hai trăm năm, giao tình cực tốt. Tễ Tiêu tự mình tới cửa, tưởng chừng mọi việc đều đơn giản. Nhưng hắn xin thuốc không vì cứu mình, mà là cứu một con yêu.
Một con đại yêu bị thương nặng sắp chết.