Truyện dịch180 bài viết tìm được
180 bài viết tìm được
Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên
Phàm Nhân Tu Tiên phần 2: Tiên Giới Thiên – Phàm nhân tu tiên, phong vân tái khởi
Xuyên qua không gian và thời gian, luân hồi nghịch chuyển
Kim Tiên Thái Ất, Đại La Đạo Tổ Tam thiên đại đạo, pháp tắc chí tôn.
《 Phàm Nhân Tu Tiên Truyện 》 Tiên Giới Thiên là tích xưa về một Hàn Lập khuynh đảo Tiên Giới, một tiểu tử người phàm tu tiên đến cảnh giới Bất Diệt trong truyền thuyết.
Không Đường Thối Lui
– Từ nhỏ tới lớn Tiêu Trạch không có dự định hay ước muốn gì chỉ sống cho qua ngày đã được hai mười năm. Nhưng bất ngờ bỗng một ngày xuất hiện trước mắt anh một người em họ mù lại làm nghề thầy bói ở ngoài đường đoán mệnh xem tướng. Cái bạn thầy bói này vừa bị mù lại ngốc, tự xưng bản thân đoán mệnh xem tướng giải tự chòm sao mọi thứ đều tinh thông, cả ngày ăn của anh uống của anh, còn dùng hai con mắt mù nhìn cơ bắp cùng mớ phim ấy ấy kia nữa.
Ai mà biết được, em họ là giả, mắt mù cũng là giả, nhưng mà Lâm Dư đích thực chính là thầy bói. Cái gì cậu cũng coi được, ngoại trừ không coi được số mạng Tiêu Trạch mà thôi
– Thể loại: Thần tiên ma quái, đô thị tình duyên, tam giáo cửu lưu, ngược luyến tình thâm, chủ thụ, hiện đại, thịt vụn, thâm quỹ (không thừa nhận mình đồng tính) một túi trí tuệ hành tẩu- lực chiến đấu trị giá tăng mạnh công x giả bộ mù số 1 – sở trường oan uất chính trực thầy bói thụ, niên thượng (công lớn hơn thụ 11 tuổi).
Chân Linh Cửu Biến
– Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.
Nhận xét:
Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa “lương khô” và “lương thảo”, nói chung đáng “nhai”.
– Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta “nhìn đễu”mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.
– Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.
– Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng “map” quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách “build & run”. Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ “main”, 1 “phòng nhì”), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).
Nhược:
– Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.
– Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện… khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.
– Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.
Đại Đạo Triêu Thiên
– Trăm dặm giết một người, mười bước không muốn đi.
– ———————–
Ta chính là kiếm.
Trăm dặm giết một người, mười bước không muốn đi.
Trăm dặm giết một người, mười bước không thể đi.
Trăm dặm giết một người, mười bước? Không thể!
Trong ta có kiếm, trong kiếm có ta.
Đại Đạo Triều Thiên, tất cả chấp nhất kiếm.
……………………………
Nếu như nhân sinh có thể làm lại, ta đại khái vẫn là như vậy. —— Tỉnh Cửu
– —————————————-
PS: Truyện của lão Miêu Nị thì chắc chắn không cần bàn về chất lượng, từ Gian Khách, Tướng Dạ, tới Trạch Thiên Ký bộ nào cũng là siêu phẩm, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng đọc giả, cốt truyện hấp dẫn đọc cứ muốn đọc mãi k dừng, đặc biệt là lối hành văn có 1 không 2 trong giới tác giả văn học mạng hiện nay, k tác tác giả nào bắt chước được, với lối viết điểm xuyết lời ít ý nhiều, mỗi câu mỗi chữ đều hàm chứa ý nghĩa trong đó khi đọc luôn làm ta suy ngẫm không thôi. Truyện của Miêu Nị luôn ẩn chứa nhân sinh trong các tình tiết cũng mỗi lời nói hành động cảu nhân vật, các nhân vật phụ cũng đều rất đặc sắc mỗi người đều có ấn tượng riêng. Chính những thứ này tạo nên thương hiệu của tác giả, đây có thể nói là 1 trong những tác giả hiếm hoi càng viết càng hay. Mời các bạn cùng theo dõi.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
– Nhạc Thành, một phế vật không tu luyện được đấu khí và ma pháp nên đã bị hôn thê của mình là Dịch Thiến từ hôn, thất vọng vì cuộc sống, Nhạc Thành đã chọn cách tự kết liễu cuộc sống của mình. Đúng lúc mọi người tưởng rằng Nhạc Thành đã chết thì siêu cấp tán ma Lục Phong vì độ kiếp năm lần thành công, đến lần cuối thì thất bại, thân thể tan nát đã nhập hồn vào Nhạc Thành, nắm giữ cả thể xác và suy nghĩ của hắn.
– Sau khi sống lại, Nhạc Thành từ một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp đã có thể tu luyện chân khí và luyện đan, hắn bắt đầu lột xác, trở thành một con người khác hẳn, đầy mạnh mẽ và lãnh khí. Với thực lực tu chân, cùng với các pháp khí, trận pháp, đan dược của mình, Nhạc Thành đã từng bước gây dựng thế lực cho mình, nắm trong tay Phá Quân doanh kiêu hùng, dưới trướng có không ít cường giả siêu cấp, Đấu sư, luyện dược sư ma pháp sư, ma thú cho đến cổ thú, thần thú đánh bại rất nhiều kiêu hùng và bá chủ một phương… Trong quá trình gây dựng thực lực hắn đã gặp và chiếm được trái tim của rất nhiều mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành: Yến Hiểu Kỳ, Tư Mã Yên Nhiên, Đông Phương Hiểu Hiểu.. mỗi người đều là một câu chuyện hấp dẫn… Tạo ra một cảnh tượng tu chân hoành hành ở dị giới.
– Tình tiết truyện rất kích thích, miêu tả sống động, logic, ít tự sướng, tốc độ tu luyện của nhân vật chính hơi nhanh nhưng rất hợp lý, những độc giả yêu thích thể loại tu luyện, chiến đấu, pháp bảo, nhiều vợ không nên bỏ qua, truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế được đánh giá hay ngang với các bộ truyện đỉnh cấp cùng thời.
Phượng Hoàng Vu Phi
– Một con phượng hoàng nhỏ lại vô tình nhặt được một con chim nhỏ khác.
Ngốc phượng hoàng cho rằng chú chim nhỏ kia chắc là bị cha mẹ vứt bỏ vì hình thể khác loài phượng hoàng.
Ai ngờ nuôi một thời gian mới biết người ta là Chu Tước – một trong tứ linh cổ xưa, lại còn là Thần Quân nữa chứ.
Từ đó ngốc phượng hoàng còn trở thành một vai trong vở kịch đẻ trứng.
Tinh Ngự
– Một thế giới về võ. Một thế giới Cự Linh. Một thiên tài ngự trên vô số cường giả.
Lăng Phong, thiếu niên thiên tài, đồng thời cũng được coi là phế tài vì Cự Linh không thức tỉnh. Vào một ngày nọ, một lão già thần bí tiến vào thức hải Lăng Phong, cộng sinh cùng hắn, giúp hắn có được Kiếm Linh, trở thành Thuật Luyện Sư thần bí tôn kính, dần dần, từ một thiếu niên không thể thức tỉnh Cự Linh bước vào con đường tu luyện, nhìn khắp thiên hạ, kẻ nào dám đứng trên ta.
Tinh Ngự, ngự tinh mà đi, dưới khung trời này, duy ngã độc tôn. Mời các bạn đón đọc hành trình trở thành cường giả của Lăng Phong.
Tào Tặc
– Tào Bằng là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ?
Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường: văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó.
« Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi »… Nhưng may mắn có thực sự chỉ là do trời, hay tất cả đều trong sự tính toán tiên liệu của Tào Bằng ? Các bạn hãy cùng với nhóm dịch dõi theo từng bước chân của Tào Bằng trong thời đại loạn lạc này nhé. Truyện được chấm với 9.3 điểm với 2824 người bình chọn trên quidian, luôn đứng trong top lịch sử quân sự.
Chuế Tế
‘- Sự đối lập mà hài hòa gần như hoàn hảo.Nhân vật chính hưởng thụ nhân sinh, mọi việc đến đi tùy duyên, do đã trải qua một kiếp người nên có tâm cảnh thanh tĩnh, khí chất nội liễm, có cái nhìn khoáng đạt nhân sinh, đối với tri kỷ biết dùng chân tình đối đãi, đối với kẻ xác định là thù địch (ngu và tỏ ra nguy hiểm)thì ra tay không hề lưu tình.
Cái hay của truyện cách nằm ở cách sắp xếp tình huống, cốt truyện và diễn biến nội tâm của nhân vật, Ninh Nghị là nhân vật trung tâm, vừa là Giang Ninh đệ nhất tài tử vừa là Huyết thủ nhân đồ ra tay quyết tuyệt nhưng không khiến người đọc như tôi cảm thấy mâu thuẫn, thổi phồng (dù thơ văn của NN toàn đi chôm, còn lúc chiến đấu nhiều lúc may mắn) .
Rồi sự hài hòa và pha phần hài hước về một bậc trí giả nhìn thấu lòng nhân gian.
Một sự đối lập mà hài hòa nữa là tình yêu của nhân vật chính. Ninh Nghị vừa là một người chân tình chung thủy, nhưng lại cũng là một gã lãng tử đa tình phong lưu.Ở Tô gia là một người chồng “biết điều” đứng sau lưng Tô Đàn Nhi hậu thuẫn cho nàng, không câu nệ thái độ người ngoài đối xử với người ở rể.
Thiên Vu
– Không ai từng nghĩ tới học đồ thiên tài đứng trên đỉnh cao cô độc Trần Lạc lại đột nhiên bị Quang Minh Thủ Vệ Đoàn dùng tội hắc ám giam giữ bỏ tù…
Một năm sau, khi hắn ra tù trở lại học viện, các sư phụ đã từng coi hắn là kiêu ngạo cho rằng sỉ nhục lớn nhất của học viện…
Chỉ là thế giới này không ai biết một thân phận khác của hắn, một kỳ tài tại lĩnh vực trận pháp, một đạo tặc trận pháp từng khiến một thế giới bị náo loạn, một đại sư phá hoại trận pháp bỏ qua rất nhiều lão vu hắc ám tà ác mấy con phố dài trên bảng truy nã tại đại thế giới xếp hạng thứ chín….
Nghe nói, quá một nửa trận pháp nổi tiếng nhất tại Huyền Hoàng đại thế giới đều bị người này xem qua…