Truyện dịch64 bài viết tìm được
64 bài viết tìm được
Đường Chuyên
– La Mã không thể xây nên trong một ngày, tiểu thuyết cũng cần không gian để triển khai câu chuyện, để đi từ bình đạm lên tới cao trào. Đường Chuyên xuất phát từ câu chuyện rất bình thường, dần dần gây chú ý rồi lật đổ cả đại thần Nguyệt Quan, ngạo nghễ top 1 lịch sử – quân sự của quidian. Chỉ bằng vào nửa bộ Đường Chuyên thôi Kiết Dữ 2 đã chen chân vào nhóm tác giả được ưa chuộng nhất.Đường Chuyên với phong cách nhẹ nhàng, hóm hỉnh nhưng có nền tảng lịch sử sâu dày đã tạo nên sự đột phá điên đảo thể loại lịch sử quân sự. Lịch sử không thể lặp lại, nhưng lịch sử có thể viết lại, còn ai có thể viết lịch sử thoải mái mà không tùy tiện như Kiết Dữ 2?Vân Diệp chỉ là người bình thường, tướng mạo bình thường, trí tuệ bình thường, nghị lực cũng bình thường, giống như vô vàn người bình thường mà bạn thấy đi trên phố, nhưng ai quy định chỉ thiên tài mới được xuyên việt?
Vân Diệp xuyên việt, y tới những năm đầu Trinh Quan thời Đường, đi cùng y chỉ có một con ngựa hoang gặp nạn, y không hiểu quân sự, không hiểu chính trị, y chẳng thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, nhưng y định sẵn sẽ làm thay đổi thời đại do kiếm và bút tô vẽ này. Sơ Đường có quá nhiều tiếc nuối, Trường Tôn hoàng hậu chết sớm, công chúa sống xoa hoa dâm dật, huynh đệ tương tàn, Vân Diệp nguyện làm một viên gạch lát nền cho Đại Đường để bù đắp nuối tiếc đó, để Đại Đường thêm tình người, chứ không phải chỉ có quyền lợi chinh phạt lạnh băng.Tiểu thuyết ăn nhanh cũng là tiểu thuyết, dù không giúp bạn tăng trưởng trí tuệ cũng giúp bạn tăng thêm kinh nghiệm, mang tới cho bạn niềm vui. Truyện cứ thong thả mà đọc, cuộc sống chầm chậm trôi qua.
Phù Diêu
– Lãng tử Vương Quốc Hoa được ông trời cho cơ hội sống lại, lại một lần làm lại cuộc đời, Vương Quốc Hoa sẽ đối mặt với nó như thế nào? Sẽ bước tiếp con đường cũ hay bức phá bản thân ở con đường mới?
Sau Sỹ Đồ Phong Lưu, Phù Diêu là tác phẩm tiếp theo của cùng tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai (Một số nơi ghi là Đoạn Nhận Thiên Thai). Truyện xếp thứ hạng cao trên trang qidian, trong top 20 hàng tháng.
Lộng Triều
– Truyện kể về chàng thanh niên Triệu Quốc Đống xuất thân là cảnh sát và con đường đi lên trong quan trường của anh.
Tiệm Hoa Của Tô Anh
– Tô Anh không nghĩ tới là bản thân sẽ chết một cách ly kỳ như vậy, càng không nghĩ tới sau khi chết sẽ trọng sinh, cũng giống như việc cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ ly hôn với Khương Triết.
– —
Thì ra hoa cũng biết tám chuyện! Mỗi ngày, Tô Anh đều có thể nghe được đám hoa lá nhà nàng ríu rít: “Không khí thật buồn, chắc sắp mưa.”, “Hôm nay nước khó uống quá!”,
“Hôm nay Anh Anh đẹp thế!”, “Ai da, soái ca phú nhị đại kia lại tới nữa!”, “Oái! Anh Anh đang nhìn ta!”
Tô Anh: “…”
– —
Nếu trọng sinh, đầu tiên phải vứt bỏ Khương Triết, có điều cô phải lấy lại những thứ đã mất đi trước đã.
Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
‘- Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm – người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.
Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc – người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc – Quý.
Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.
Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.
Quan Thương
– Quan Thương được viết ngay trước Quan Lộ Thương Đồ, là tác phẩm bàn đạp đưa Canh Tục đi theo con đường tay viết chuyên nghiệp để rồi tạo nên một Canh Tục độc bá ở thể loại “thương chiến”, tác phẩm được viết vào thời điểm theo lời chính tác giả là “viết vì sở thích đam mê, viết lại xóa, xóa rồi lại viết”.
Ở Trung Quốc tác phẩm này được nhiều ý kiến đánh giá cao hơn Quan Lộ Thương Đồ, nhưng cũng có một số kiến cho rằng không bằng, truyện hơi rối rắm chứ không trau truốt mạch lạc cũng như không có được định hướng phát triển cụ thể như Quan Lộ Thương Đồ, nhưng nếu nhìn ở góc độ khác như nhân vật chính của Quan Lộ Thương Đồ trùng sinh, hoạch định tương lai chính xác hơn, trong khi đó Lâm Tuyền trong truyện này chỉ là chàng trai mới bước vào đời, một bộ óc thiên tài nhưng rối rắm, một trái tim nhạy cảm được che đậy bởi nhiều tấm mặt nạ khác nhau, đồng thời cũng là một con người bình thường cuốn theo dòng đời thì nhiều tình tiết vô lý thành có lý…
Phượng Hoàng Vu Phi
– Một con phượng hoàng nhỏ lại vô tình nhặt được một con chim nhỏ khác.
Ngốc phượng hoàng cho rằng chú chim nhỏ kia chắc là bị cha mẹ vứt bỏ vì hình thể khác loài phượng hoàng.
Ai ngờ nuôi một thời gian mới biết người ta là Chu Tước – một trong tứ linh cổ xưa, lại còn là Thần Quân nữa chứ.
Từ đó ngốc phượng hoàng còn trở thành một vai trong vở kịch đẻ trứng.
Tặng Quân Một Đời Vinh Hoa
– Báo thù không phải là mục đích, đôi khi trùng sinh chỉ là để hù dọa mà thôi.
Tạ Hộ liền tính toán đùa nghịch một thời gian.
Bởi vì nàng phát hiện ra, thứ mà nàng để tâm kiếp trước hình như không quan trọng như nàng nghĩ.
Mà đời này, điều đầu tiên phải nhắc đến chính là bệnh kén ăn của nàng.
Tào Tặc
– Tào Bằng là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ?
Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường: văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó.
« Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi »… Nhưng may mắn có thực sự chỉ là do trời, hay tất cả đều trong sự tính toán tiên liệu của Tào Bằng ? Các bạn hãy cùng với nhóm dịch dõi theo từng bước chân của Tào Bằng trong thời đại loạn lạc này nhé. Truyện được chấm với 9.3 điểm với 2824 người bình chọn trên quidian, luôn đứng trong top lịch sử quân sự.
Bố Y Quan Đạo
– Một Trương Thanh Vân kiếp trước lăn lộn khắp gầm trời đến khi trở thành giám đốc, chưa kịp hưởng quả ngọt thì mắc bệnh nan y mà bỏ mình… Trương Thanh Vân trọng sinh, hắn là một cán bộ trẻ của xã vùng núi, lúc này đang nằm ốm liệt giường và bỏ lỡ cơ hội được đi học tập trong trường đảng.
– Kiếp này Trương Thanh Vân cũng chẳng có gì, gia thế trong sạch, ông bà làm công nhân nhà máy, cha mẹ là giáo viên, chính mình là một sinh viên mới ra trường thi đậu công chức và đã làm cán bộ xã được hai năm. Nhờ tài ăn nói, giao tiếp, siêng năng học hỏi, tìm hiểu tin tức và những kinh nghiệm từ kiếp trước mà Trương Thanh Vân lọt vào mắt xanh vị chủ tịch huyện vừa về nhận chức. Nhờ không có bối cảnh, không thuộc về bất kỳ một thế lực nào trong huyện ủy mà được chủ tịch huyện tín nhiệm đề bạt làm thư ký.
– Lúc này cuộc chiến đã chính thức bắt đầu. Quan trường ngươi sống ta chết, Trương Thanh Vân phải làm sao để vị chủ tịch huyện đứng vững chân trong huyện ủy, phải làm sao để tranh đấu với các thế lực khác, để chính mình có thể phát triển? Có thể nói đọc Bố Y Quan Đạo để rút ra nhiều kinh nghiệm quý giá, chỉ cần dùng ba tấc lưỡi, tạo dựng quan hệ, xây dựng cơ đồ.