Giọng nữ240 bài viết tìm được
240 bài viết tìm được
Tiên Đế Trùng Sinh
Tiên Đế tung hoành ngang dọc khắp vũ trụ – Diệp Thành bị rơi xuống thiên kiếp, trùng sinh về Địa Cầu lúc mình 20 tuổi.
Kiếp trước anh có gia cảnh tầm thường, vợ chưa cưới hãm hại, bị tình địch xúc phạm, đối mặt với cường quyền, anh chỉ có thể cúi đầu, mẹ bị mất tích, anh bất lực đứng nhìn, bố gặp tình cảnh bi thảm, anh cũng không có cách nào thay đổi.
Nhưng bây giờ, Tiên Đế quay trở lại, tất cả nỗi đau khổ đã gặp trước kia, anh sẽ bắt kẻ địch trả giá gấp trăm nghìn lần, để sự bất công trên thế giới này đều tiêu tan theo mây khói.
Ma Thần Thiên Quân
Thanh Vân Tinh, Liệt Thần tinh vực
Đây là tinh cầu tiếng tăm lừng lẫy trong Liệt Thần tinh vực, đơn giản vì nó là tổ địa của một trong bát đại gia tộc chia cắt toàn bộ Liệt Thần tinh vực, Vũ gia.
Tương truyền bát đại gia tốc đều có Thần cấp cường giả tọa trấn mà cũng không phải chỉ một vị. Bát đại gia tộc quan hệ cũng không phải rất hòa thuận, thế giới này địa vị và lợi ích vẫn là hàng đâu, dẫn đến các gia tộc xảy ra xung đột rất nhiều.
Một ngày này, trên Thanh Vân tinh, Vũ gia tổ địa, Ma Thần sơn, không khí trầm lắng, bầu trời lăn lộn, tia chớp đan xen lộ ra vô cùng áp bách. Đây là lôi kiếp, là bước khảm mà thiên đạo đưa ra để thử thách các tu giả, bước qua thì đó là thiên đường, một bước lên trời, còn độ không qua nhẹ thì đạo cơ suy giảm, tu vi lui bước, nặng thì thân tử đạo tiêu, nếu may mắn có Thần cảnh đại năng ra tay giúp đỡ đạo cơ có cơ may giữ lại một lần trùng tu.
Trên bầu trời hắc lôi xuyên thấu, thình lình là Hắc lôi kiếp chỉ xảy ra khi có cường giả đột phá đến Thần cấp. Loại này lôi kiếp gặp được tu giả gần như không có cơ hội vượt qua, chân chính thập tử vô sinh, nhưng ở trong lúc này kẻ độ kiếp dường như không cảm giác được điều này. Hắn đứng chắp tay sau lưng, ngửa mặt nhìn trời cười lớn:
– Ha ha, đến đây, thiên đạo lão nhi! Lão tử sớm muộn cũng trả lại những gì ngươi tặng cho ta bao lâu nay.
Dường như hiểu lời hắn, kiếp lôi càng thêm cuồng bạo, bầu trời như hình thành vòng xoáy khổng lồ…. Oành…Oàng… Oàng. Đệ nhất đạo lôi kiếp buông xuống….
Vạn Dạ Chi Chủ
“Mỗi một khỏa tinh thần đều là một thần cái, Thần đám bọn họ ảnh hưởng thế gian vạn vật.”
“Tu luyện càng không thể rời bỏ tinh thần, có thể mười ba năm trước đây, từ trước tới nay viên thứ nhất tinh thần trụy lạc nhân gian đại địa…”
“Hiện nay, quần tinh ô nhiễm nghiêm trọng, không có bất kỳ một khỏa tinh thần là bình thường. Cái này cũng ý nghĩa tu sĩ tu hành ngọn nguồn xuất hiện vấn đề, tu hành quá trình càng nương theo lấy không rõ…”
Tươi đẹp ánh mặt trời xuống, đây là một tòa dựa lưng vào núi xanh, lòng bài tay lớn nhỏ thôn xóm.
Trong thôn lão cây hòe xuống.
Lão nhân một bên mút lấy thuốc lá rời, một bên giảng thuật tu hành bên trong đích cấm kị.
Giờ phút này, lão nhân đặc biệt lời nói thấm thía, “Ninh ca nhi, chúng ta có thể ở thôn hoang vắng ở bên trong bình thường địa còn sống, đã đầy đủ may mắn. Ngươi cũng đừng có còn muốn lấy tu luyện.”
Theo hắn ánh mắt rơi đi.
Trong đám người có một đang mặc tố sắc áo tơ thiếu niên.
Thiếu niên tên là Ninh Minh, ước chừng mười ba tuổi, dáng người đơn bạc, tướng mạo còn không có rút đi ngây thơ. Có thể cặp mắt kia lại tràn đầy linh động chi sắc.
Tại mọi người nhìn soi mói, Ninh Minh tầm mắt cụp xuống, tựa hồ thở dài âm thanh.
Đợi cho lão nhân sau khi rời đi.
Chung quanh hài đồng rất nhanh tựu dâng lên.
“Trên thị trấn Lưu viên ngoại, đoạn thời gian trước cưới cái yêu bà nương, kết quả ngày hôm sau sẽ chết tại trên giường, trong bụng thịt đều cho ăn hết sạch rồi…”
“Còn có Thanh Huyền núi cái gian phòng kia chùa miểu, nghe nói có tăng nhân tại buổi tối trông thấy cái kia tôn Phật tượng lộ ra quỷ dị cười, thật sự là muốn hù chết người ah!”
Mọi người ngươi một lời ta một miệng.
Thế giới bên ngoài tựu thật giống cùng Ma Quật địa ngục đồng dạng, ai cũng không dám ly khai thôn.
Một cái đầu như như dưa hấu cực đại nam hài, chân thành nói, “Ninh ca nhi, nghe Lý gia gia nói được, đúng vậy.”
“Ninh ca nhi… Ta về sau đem sở hữu tất cả cây ngô bánh đều cho ngươi ăn, ngươi không muốn nghĩ đến đi được không?”
Một người mặc toái hoa váy tiểu nữ hài cũng kéo Ninh Minh tay, chậm rãi đong đưa.
Tiểu nữ hài tên là Tiểu Anh, nhuyễn nhu thanh âm, làm cho lòng người thương.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Thiên Đạo Thư Viện – – Thiên Đạo Đồ Thư Quán – Trương Huyền vốn không phải người của thế giới này mà là quản lý thư viện của một trường đại học rất đỗi bình thường ở địa cầu. Hắn chỉ nhớ là có vụ cháy lớn, sau đó… có lẽ là không có sau đó. Hắn tỉnh lại một lần nữa thì đã đến với thế giới này. Cũng khá giống với miêu tả trong tiểu thuyết, lấy võ đạo làm đầu, kẻ mạnh làm vua!
Vốn cho rằng mình xuyên qua một gia đình nghèo khó, chịu bi thảm từ hôn, sau đó phấn đấu trở mình, vinh quy trở về… Xem ra hắn đã nghĩ nhiều rồi. Đến nơi này, hắn mới phát hiện ra mình không phải là học viên mà là… lão sư. Lớp học của người khác đều đông đúc đến mức không đủ chỗ ngồi. Vậy mà lớp học của hắn lại không có nổi một người. Hắn khó khăn lắm mới lôi kéo được vài người, cuối cùng đều mắng hắn là “lừa đảo” rồi bỏ đi!
Đỉnh Luyện Thần Ma
Mọi chuyện bắt đầu từ thanh niên tên Diệp Tử Phàm sau khi tỏ tình thất bại còn đi tại dưới trời mưa bão, bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống một chiếc đỉnh tạp trúng đầu, sau đó, mở mắt ra hắn đã nằm tại Diệp phủ nơi này.
Mà ở thế giới bên kia thì cũng có thiếu niên cũng tên là Diệp Tử Phàm, hoàn cảnh xuất thân khác với hắn cũng bởi khi ở địa cầu thì hắn là côi nhi, mà thân thể này của chủ nhân là tam thiếu gia của Diệp phủ, tuy nhiên từ trong trí nhớ xem ra tình cảnh so với hắn cũng không kém bao nhiêu.
Diệp Tử Phàm là do Diệp phủ phủ chủ sau một lần say rượu cùng với một tỳ nữ sinh ra, từ khi chào đời đã là một sĩ nhục của Diệp Hạo Thiên, với lại hắn cũng không có tư chất tu luyện, mười sáu tuổi thế nhưng cũng chỉ là Võ Mạch nhất trọng thiên tu vi,so với hai vị ca ca của hắn, một người mở ra năm đường Võ Mạch một người mở ra sáu đường Võ Mạch thì tư chất của hắn đúng là rác rưởi trong rác rưởi, sung đến ngoại viện cũng là tầng thấp nhất tồn tại.
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Toàn chức pháp sư nguyên tác đi đến hồi kết, Toàn chức pháp sư dị bản được tiếp tục.
Sau khi trải qua chỉnh sửa, ở phần cuối của cuộc chiến Thánh Thành Mạc Phàm sẽ tiếp tục cuộc phiêu lưu mới.
Chính vì tôn trọng chính văn, chúng tôi gọi phần này là dị bản.
Đối với chúng tôi và những đạo hữu cùng niềm đam mê tác phẩm này, Toàn Chức Pháp Sư không bao giờ có hồi kết.
Dị bản là phi lợi nhuận, những tâm huyết bên trong tác phẩm này đều là những chia sẻ niềm đam mê với những fan cứng của toàn chức pháp sư.
Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Lúc trước cô là một thầy bói toán, nhưng chính vì chuyên nói dối ăn tiền mà bị người đánh chết.
Nhưng sau khi mở mắt tỉnh dậy, cô phát hiện bản thân đã quay về lúc năm tuổi. Và không lâu sau đó, cơ duyên đến, cô vì chiếc bình ngọc của Bồ Tát rơi trúng đầu mà mở ra Thiên Nhãn.
Sau khi Thiên Nhãn xuất hiện, cô bỗng chốc trở thành một thiên tài gặp qua là nhớ, tài năng càng ngày càng xuất chúng. Cô có khả năng nhìn thấu sinh tử, phúc họa của người khác qua tướng mạo, đồng thời có thể cải tử hồi sinh.
Đời trước, một mình cô sống cô đơn, gia đình tan nát, không nơi nương tựa. Đời này cô nhất định phải khiến vòng quay định mệnh biến đổi.
Kiếp trước, cô không có gì cả, bị người đời khinh khi, rẻ rúng. Kiếp này, cô quyết tâm trở thành một đại sư Huyền Học chân chính, cô muốn đứng trên đỉnh cao của thế giới, muốn trở thành một nữ anh hùng trong giới doanh nhân được mọi người suy tôn, ngưỡng mộ.
Khủng Bố Cao Hiệu
Một tấm cực kỳ phổ thông, lại cực kỳ đặc thù “Trúng tuyển thông báo thư” …
Một cái không có tên “Đại học” …
Cực độ căm ghét trường học thiếu niên bình thường duẫn khoáng, bởi vì một chỉ “Thông báo thư” đi tới nơi này cái cái gọi là “Đại học” … Sau đó, hắn mới cảm thấy, trước đây hắn căm ghét trường học, quả thực chính là Thiên Đường…
Ở cái này “Đại học” bên trong, duẫn khoáng sống sót duy nhất mục tiêu, chính là bắt được tấm kia đáng chết mà máu tanh “Tốt nghiệp chứng” ! !
Tuyệt Sắc Khuynh Thành
“Tuyệt sắc khuynh thành” là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.
Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc “Tuyệt sắc khuynh thành” có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết:
Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.
Phi Yên:
Là tác giả best seller của Trung Quốc. Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.
Ω
Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt sắc khuynh thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.
Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”.
Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Quản lý của một bảo tàng ở thế kỷ 21 xuyên không trở thành Vương Phi “dâm đãng”, Vương Gia bạo lực hoàn thành đêm động phòng xong liền cấm túc nàng.
Bốn năm liền hề đoái hoài, cho đến một ngày lương tâm trỗi dậy, vương gia ý định đi thăm Vương Phi. Nhưng vừa vào trong viện liền nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi, còn Vương Phi, vốn tưởng phải xanh xao vàng vọt, nhưng lại trắng trẻo xinh đẹp.
“Đứa trẻ này là con ai?”
“Cần ngươi quản?”
“Phu nhân, ta sai rồi, là ta trách nhầm nàng!”
Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại.
Tiếng thở dốc của một nam nhân vang lên bên tai, nàng cố gắng mở mắt ra…
Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận.
Nàng! Xuyên không rồi?
Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng.
Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc.
Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra.
Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt.
Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng.
Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động?
Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá…!Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn.
Quả thực là một ngày chó chết!
Vân Quán Ninh sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt chống cự lại: “Cút đi! Nam nhân thối! Ngươi muốn chết đúng không?”