Giọng nữ46 bài viết tìm được
46 bài viết tìm được
Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng
– Là câu chuyện tình giữa hai người được mai mối, có hẹn ước và bị ép hôn.
Nữ chính Chu Lăng suốt ngày bị mẹ than phiền về việc không đồng ý đi xem mặt. Được giới thiệu cho một người là quân nhân, cô quyết định kết hôn chỉ vì quân nhân không thường xuyên ở nhà, như vậy cô sẽ bảo trì được sự tự do.
Một cô gái bình thường, một quân nhân nhà nước, họ đều muốn có một cuộc sống độc thân yên tĩnh không dựa dẫm vào nhau, nhưng sự đời không như mong đợi!
Tây Uyển Mị Ảnh
– Tây Uyển Mị Ảnh là một truyện thuộc thể loại Truyện Sắc Hiệp ngôn tình Nặng. Nhân vật chính của truyện là Doãn Xuyên. Khu nhà ở cao cấp Tây Uyển là nơi chuyên sản sinh ra mỹ nữ, người ở đô thị thường là người có tiền.
Doãn Xuyên phải vay rất nhiều tiền mới mua được nhà ở đây, liệu hắn có tiếp cận và chinh phục được các mỹ nữ ở Tây Uyển?
Ở đây liệu còn có bí mật gì đang chờ đợi hắn? Những cuộc tình tay ba, những cảnh ngoại tình, giường chiếu… được mô tả hết sức trung thực và chi tiết, nóng bóng…
Truyện Tây Uyển Mị Ảnh chống chỉ định với trẻ em dưới 18 tuổi.
Mẹ Lưu Manh Con Thiên Tài
– Đây là câu truyện nói về sự trưởng thành của một cô nàng lưu manh, cũng là câu chuyện về cuộc đấu tranh để cô nàng lưu manh lấy được ông chồng bại hoại, lại cũng là một câu chuyện về cuộc sống hạnh phúc của gia đình gồm ba kẻ điên khùng giày vò lẫn nhau…
Nội dung truyện ngôn tình hay này được bắt đầu từ Bảy năm trước, cô cưỡng bức hắn, giữ lại cho mình một đứa con. Bảy năm sau, hắn cưỡng bức cô, để lại cho bọn họ một tờ giấy đăng ký kết hôn! Khi lưu manh gặp bại hoại, sinh ra một cậu nhóc thiên tài…
Khổng Tử viết: Mạng sống thể hiện ở sự vận động, đời sống càng nhộn nhịp, càng quậy phá thì càng khỏe mạnh. Kỷ Lương, trong giới các bà vợ có biệt danh là: Nữ cảnh sát lưu manh. Hiện giờ, cô đang bị người ta dí súng vào thái dương. Người cầm súng, là người đàn ông đã bị cô cưỡng bức bảy năm trước. Thật ra, cô thèm đến chảy nước miếng một người đàn ông như vậy, nhưng đó là bảy năm trước, còn bây giờ…
Quân Lâm Dưới Thành
– Từ thời Đại Tấn dời đô, dân gian vẫn lưu truyền câu nói “Vương và Mã, chung thiên hạ”. Đất nước bấy giờ vốn của dòng họ Tư Mã nhưng Vương thị quyền lực đã ăn sâu bám rễ. Chính vì lòng tham càng dưỡng càng lớn, quyền lực đủ mạnh, Vương gia cuối cùng thật sự làm phản. Hoàng tử Tư Mã Vanh vốn bị kẻ gian hãm hại, thân thể suy nhược hơn hai mươi năm, thế mà cũng không tránh được con đường chết, bị cha ruột mình kéo ra làm lá chắn trong cuộc phản loạn, hắn ôm nỗi oán hận đó tắt thở.
Sau khi sống lại, Tư Mã Vanh đạt được ước mơ tha thiết là thân thể khỏe mạnh, nhưng mất đi cơ hội trở mình, vốn là hoàng tử tôn quý lại biến thành đầy tớ ghi chép sổ sách lặt vặt của nhà họ Vương.
Nhìn tướng mạo trong gương y chang kiếp trước, Tư Mã Vanh không ngờ, cười nhẹ nhàng: Nghe nói Vương thừa tướng nhìn tiêu sái không câu nệ, thật ra sâu không lường được, nếu để ta dùng thì quá tốt.
Siêu Cấp Thư Đồng
– Một chàng trai thân cao thước tám, tỏ tình thất bại rơi xuống nước, vô tình bị cuốn tới thế giới cổ xưa, ở đây, hắn phải bon chen để có cái ăn, hắn phải vận dụng kiến thức để sống, để lấp đầy cái dạ dày vốn “chỉ dám ăn lưng lửng”, để trả ơn cho cô gái đã cứu hắn từ dưới hồ. Truyện rất đời thường, rất gần gũi, không khoa trương hay huyền ảo, chỉ có một thế giới thực, những con người thực và một hình bóng vất vả, bon chen trên từng chặng đường để vươn tới một cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
Một bộ truyện hay, sáng tạo, hài hước, rất đời thường, rất chân thực mà lại gần gũi, ấm áp tình cảm.
Siêu Thần Yêu Nghiệt
‘- Truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố
Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống.
Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên….
“Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…”
Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.
“Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.”