Giọng nữ27 bài viết tìm được
27 bài viết tìm được
Thiên Nghịch
– Chuyển niết bàn, thiên huyền chỉ thiên!
Độ sinh tử, rèn luyện linh đan!
Phá càn khôn, vì thấy người kia một mặt;
Chưởng luân hồi, chỉ đổi ngươi miệng cười!
Quái Phi Thiên Hạ
– Nữ chính là Dạ Dao Quang vốn là truyền nhân của gia tộc chuyên về phong thủy, vừa nhìn người là biết ngay giàu sang hay nghèo hèn, chỉ cần một quẻ biết ngay họa phúc, chỉ cần một câu nói là có thể quyết định sinh tử của ai đó. Dù xuyên không trở thành con dâu nuôi từ bé của một gia đình nông dân thời cổ đại, cô vẫn có thể tiền tài như nước, ăn nên làm ra nhờ tài hoa và năng lực của chính mình!
Tuy nhiên khi đến một ngày bàn luận chuyện cưới hỏi, Dạ Dao Quang hỏi: “Tiền do muội kiếm, chàng do ta nuôi lớn, tiểu nhân ác nhân đều do muội đánh, yêu ma quỷ quái đều do muội đuổi, quyền quý phú hào đều nợ ân tình của muội, muội cần chàng làm gì?”
Chàng trai nào đó sở hữu khuôn mặt càng lớn càng trở nên đẹp một cách quỷ dị lạ thường đến gần: “Phu nhân phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, càn quét thiên hạ, để không thất sủng, vi phu tất nhiên sẽ đảm bảo mãi mãi xinh đẹp như hoa.”
Vì vậy, cô gái nào đó đầu óc mụ mị vì ham mê sắc đẹp đã đồng ý cưới!
Quyền khuynh thiên hạ, không bằng có nàng. Thế gian vĩnh hằng, chỉ có quyến lữ thần tiên..
Cổ Đại Nông Gia Hằng Ngày
– Nông nghiệp đại học nghiên cứu sinh Đỗ Cẩm Ninh xuyên qua, xuyên đến đối ngoại giới tính vì “Nam” mười tuổi tiểu nữ hài nhi trên người, nhân khắc phụ mà bị tổ phụ mẫu khắt khe, cùng mẫu thân tỷ tỷ quá thực không bọc bụng nhật tử.
Chớ sợ chớ sợ, trước tiên ở học đường làm học bá, viết viết thoại bản; lại phân gia, khoa học làm ruộng, cấp người thành phố làm điểm lâm viên thiết kế, hạnh phúc nhật tử liền ở trước mắt. Cái gì, ngươi nói thiếu cái hôn phu? Ai có thể biện ta là sống mái, ta gả cho hắn.
Hàn Môn Kiêu Sĩ
– Khi quân Kim gót sắt sắp đạp vỡ Hoàng Hà băng cứng, hắn đi vào cái này phồn hoa như thanh minh Thượng Hà Đồ thời đại…
Đại thần Cao Nguyệt thì chắc là không cần phải giới thiệu rồi, tùy thuộc vào đọc giả có thích văn phong hay bố cục truyện của lão thôi… Xin mời…
Phượng Hoàng Vu Phi
– Một con phượng hoàng nhỏ lại vô tình nhặt được một con chim nhỏ khác.
Ngốc phượng hoàng cho rằng chú chim nhỏ kia chắc là bị cha mẹ vứt bỏ vì hình thể khác loài phượng hoàng.
Ai ngờ nuôi một thời gian mới biết người ta là Chu Tước – một trong tứ linh cổ xưa, lại còn là Thần Quân nữa chứ.
Từ đó ngốc phượng hoàng còn trở thành một vai trong vở kịch đẻ trứng.
Quân Lâm Dưới Thành
– Từ thời Đại Tấn dời đô, dân gian vẫn lưu truyền câu nói “Vương và Mã, chung thiên hạ”. Đất nước bấy giờ vốn của dòng họ Tư Mã nhưng Vương thị quyền lực đã ăn sâu bám rễ. Chính vì lòng tham càng dưỡng càng lớn, quyền lực đủ mạnh, Vương gia cuối cùng thật sự làm phản. Hoàng tử Tư Mã Vanh vốn bị kẻ gian hãm hại, thân thể suy nhược hơn hai mươi năm, thế mà cũng không tránh được con đường chết, bị cha ruột mình kéo ra làm lá chắn trong cuộc phản loạn, hắn ôm nỗi oán hận đó tắt thở.
Sau khi sống lại, Tư Mã Vanh đạt được ước mơ tha thiết là thân thể khỏe mạnh, nhưng mất đi cơ hội trở mình, vốn là hoàng tử tôn quý lại biến thành đầy tớ ghi chép sổ sách lặt vặt của nhà họ Vương.
Nhìn tướng mạo trong gương y chang kiếp trước, Tư Mã Vanh không ngờ, cười nhẹ nhàng: Nghe nói Vương thừa tướng nhìn tiêu sái không câu nệ, thật ra sâu không lường được, nếu để ta dùng thì quá tốt.
Siêu Thần Yêu Nghiệt
‘- Truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố
Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống.
Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên….
“Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…”
Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.
“Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.”